Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1169: Thăm dò lẫn nhau

Chương 1169: Thăm dò lẫn nhau

"Ngươi lấy Diệt Hồn Liên để làm gì?"

Giang Sở Sở có chút tò mò, theo nàng biết, ngoại trừ tính nguy hiểm thì Diệt Hồn Liên cũng không có tác dụng làm thuốc.

Cố Trường Ca khẽ cười nói, "Nuôi đi, dù sao Diệt Hồn Liên ngàn vạn năm rất hiếm thấy, có lẽ không bao lâu nó sẽ hóa hình."

Diệt Hồn Liên đặc thù, nếu như hóa hình sẽ có được thần thông chuyên khắc chế nguyên thần. Mà cho dù không thể hóa hình thì hắn cũng có thể cắn nuốt rèn luyện một chút nguyên thần.

Độc dược mà người khác sợ hãi, trong mắt hắn lại là thuốc bổ.

"Nuôi Diệt Hồn Liên?" Giang Sở Sở gật đầu, cũng không có nói thêm cái gì.

Diệt Hồn Liên lấy huyết nhục và ma khí làm thức ăn, hơn nữa còn là số lượng lớn, có điều với thủ đoạn của Cố Trường Ca thì cái này cũng không tính là gì.

Mặc dù gần đây thái độ của Cố Trường Ca đối với nàng đã khá hơn nhiều, nhưng mà nàng cũng không quên thân phận chân thật và tính tình của Cố Trường Ca.

"Đi thôi."

Kim Thiền Phật Tử thu hồi ánh mắt, sự kiêng kị đối với Cố Trường Ca càng tăng lên một cấp độ.

Sau khi đến nơi này, đám người càng cẩn thận, cho dù là Kim Thiền Phật Tử dẫn đường thì cũng là vô cùng cẩn thận, sợ đi nhầm một bước.

Ở các nơi đều có thể nhìn thấy từng hoa văn đại đạo hiển hiện đang phát ra hào quang chói mắt. Hơn nữa số lượng đại ma ngày càng nhiều, chúng đến từ chỗ sâu Táng Ma Uyên, thực lực ngập trời, vô cùng hung tàn, đôi mắt cũng không có chút linh trí nào, chỉ có chém giết và thô bạo.

Lại đi qua một khu vực, cuối cùng đám người cũng đi tới cửa Táng Ma Uyên, ma khí mãnh liệt mênh mông ập tới trước mặt, giống như có thể bao phủ thiên địa, cho dù là Đại Thánh cảnh cũng phải run rẩy, khuôn mặt trắng bệch, không có bất kỳ huyết sắc.

Kim Thiền Phật Tử ngừng chân, quay đầu nói với mọi người, "Tu vi không đến Đại Thánh cảnh thì tạm thời lưu lại chỗ này, ta sẽ khắc một không gian pháp trận, nếu ở trong đó xuất hiện cái gì thì cũng có thể nhanh chóng trở về đây, có điều cần có người thủ ở chỗ này."

Dứt lời, hắn lấy ra một cái phật xử màu tím, bắt đầu bày trận, rất cẩn thận.

Một đám tăng nhân Phật Sơn đã sớm biết chuyện này, cho nên nhanh chóng chia thành hai nhóm người, một nhóm đi theo Kim Thiền Phật Tử, một nhóm người lưu lại nơi đây.

"Vậy ngươi ở lại nơi này đi." Cố Trường Ca nhìn về phía Giang Sở Sở.

"Ta muốn đi vào cùng ngươi."

Giang Sở Sở không đồng ý, mặc dù nàng chưa đến Đại Thánh cảnh nhưng nàng có thủ đoạn có thể đền bù tu vi bị thiếu hụt.

Cố Trường Ca cau mày, cảm thấy hắn muốn nổi giận, Giang Sở Sở lập tức có chút lo lắng, nhưng vẫn là lấy dũng khí ngước nhìn hắn, nói.

"Ta không muốn ở lại chỗ này."

"Đây là chuyện của ta."

Cố Trường Ca than nhỏ một tiếng, dường như cũng chưa trách tội nàng, mà hỏi, "Việc của ngươi không phải là cũng là việc của ta sao, cái này khác nhau ở chỗ nào?"

Nếu Giang Sở Sở đi theo thì kế hoạch của hắn khó mà thi triển, hơn nữa cũng sẽ cho hắn thêm không ít phiền phức.

"Ta..."

Giang Sở Sở giật mình, không ngờ Cố Trường Ca lại đột nhiên nói như vậy, trong lòng nàng cảm thấy rất ấm áp, nhất thời cũng không biết làm như thế nào để từ chối.

Nhưng nàng rất nhanh phản ứng lại, bây giờ còn ở trước mặt mọi người mà Cố Trường Ca lại nói như vậy, đây không phải là thừa nhận quan hệ của hai người sao?

Cái này thật sự là khiến người da mặt mỏng như nàng có chút xấu hổ. Đương nhiên, là Nhân Tổ điện thánh nữ, ngày thường công phu dưỡng khí trước mặt người khác vẫn rất tốt, giây lát đã khôi phục bình thường.

"Vậy ngươi phải cẩn thận, ta sẽ luôn ở đây đợi ngươi." Nàng đáp ứng.

Cố Trường Ca gật đầu, thần sắc tự nhiên, sau đó phân phó người ở phía sau, chọn một bộ phận đi theo mình, những gì người còn lại thì ở tại đây.

Rất nhanh, trận văn đã được khắc xong, Kim Thiền Phật Tử quay đầu nhìn Cố Trường Ca, nói, "Cố huynh, chúng ta có thể đi xuống."

Dứt lời, phật quang trên người hắn ẩn hiện, dáng vẻ trang nghiêm, xé mở ma khí trước mắt, nhanh chóng bước vào trong Táng Ma Uyên.

Dị sắc lóe lên trong mắt Cố Trường Ca, hư không mơ hồ, ma khí mênh mông cuồn cuộn tự động tách ra trước mặt hắn, sau đó cất bước đi tới phía trước, không bao lâu đã biến mất trong ma khí nồng nặc, rơi xuống chỗ sâu trong Táng Ma Uyên.

Táng Ma Uyên rất lớn, có thể nói là có động thiên khác, khí tức kinh khủng hiển hiện khắp nơi, có thể dễ dàng bắt gặp rất nhiều ma vật chém giết ở bên trong, dường như không biết mỏi mệt.

Toàn bộ sinh linh ở đây, mặc kệ là nhục thân hay là thần hồn đều bị ma khí nhuộm đẫm, chỉ biết chém giết không để ý sống chết.

Cố Trường Ca có thể tưởng tượng, Hồng Y nữ ma Thiền Hồng Y bị phong ấn ở đây vô số năm, thậm chí có thể nói là vô số thế kỷ, đây là một loại tra tấn cỡ nào.

Ma vật nơi này, cho dù là đại ma có thực lực ngập trời, đủ để so sánh với Chuẩn Chí Tôn thì cũng không có được thần trí, chỉ biết là chinh chiến sát phạt, giết hoặc là bị giết.

Nếu một người bị nhốt ở nơi tối tăm không thấy ánh mặt trời một thời gian rất dài, chỉ sợ người nọ sẽ trở nên điên loạn, một khi xuất thế, ắt sẽ tạo thành tai hoạ không cách nào tưởng tượng.

Huyết tẩy các giới cũng không phải là lời nói suông.

"Cố huynh, ngươi thấy thế nào về dị biến ở chỗ sâu Táng Ma Uyên?"

Trong lúc Cố Trường Ca đang suy nghĩ thì Kim Thiền Phật Tử mở đường trước đó bỗng nhiên ánh mắt khẽ nhúc nhích, quay đầu mỉm cười hỏi.

"Hẳn là đồ vật lúc trước phong ấn nơi đây bị phá vỡ, hoặc là nói đại hung chi vật nơi đây sắp xuất thế." Cố Trường Ca đáp, thần sắc tự nhiên bình tĩnh.

Hắn đang định ra tay với Kim Thiền Phật Tử, nhưng lời nói của đối phương ngược lại nhắc nhở hắn, trước khi thấy cái gọi là thiền y thì hắn vẫn không nên động thủ.

Kim Thiền Phật Tử nghe vậy giống như cũng không có bất ngờ gì, tiếp tục hỏi, "Nơi đây bộc phát bạo loạn, tất cả đại ma đều ở chạy ra ngoài, cái này thật sự rất cổ quái. Không biết cách nhìn của Cố huynh như thế nào?"

Hắn dự định thăm dò mục đích của Cố Trường Ca, xem hắn hiểu biết tới đâu về Táng Ma Uyên. Nếu như hắn cũng là đến đây vì thiền y, vậy hắn chỉ có thể dùng chút thủ đoạn khiến Cố Trường Ca vĩnh viễn lưu lại nơi này.

Mặc dù thực lực của Cố Trường Ca rất khủng bố, nhưng hắn lại không quen thuộc Táng Ma Uyên.

Hết chương 1169.
Bạn cần đăng nhập để bình luận