Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2359: Nhà gái cầu hôn

Chương 2359: Nhà gái cầu hôn

Vào lúc này, khung cảnh trước cửa nhà Vương Tiểu Ngưu lại khá náo nhiệt.

Rất nhiều thôn dân đang xúm lại xem náo nhiệt, nhiều người biết chuyện còn đang nói đùa, chê cười những người mới đến.

Một nữ tử có gương mặt xinh đẹp, nước da trắng ngần trong một chiếc váy màu xanh nhạt, vẻ mặt có chút e thẹn cúi thấp đầu, tay ngọc nắm chặt vạt áo, đứng ở đằng sau phụ mẫu.

Trên mặt nàng thoa một lớp phấn mỏng, điểm chút má hồng, giữa chốn non nước dưỡng nhân này vẫn toát ra vẻ đẹp tươi sáng động lòng người. Đây chính là tỷ tỷ mà Trần Nhị Nha nói tới, Trần Nhã.

Mỹ nhân nổi tiếng ở Thanh Sơn thôn có một hàng đậu phụ ở cổng thôn. Không chỉ đẹp người khéo tay, tâm địa thiện lương mà món đậu phụ nàng làm ra cũng rất ngon. Những người nhiều chuyện còn gọi nàng là Tây Thi đậu phụ. Biết đến với vẻ đẹp của nàng, không biết có bao nhiêu nam tử trẻ tuổi ở gần đây muốn cưới nàng về nhà.

Ngay cả những nhà quyền quý trong thành cũng đã đến cửa cầu thân, nhưng đều bị nàng từ chối.

Trước mặt Trần Nhã là phụ mẫu của nàng, ngoài ra còn có một bà mối đang nở nụ cười hiền lành, kéo tay mẫu thân của Vương Tiểu Ngưu, nói về những chuyện thường ngày.

Thôn dân xung quanh thỉnh thoảng sẽ cười haha, xen vào nói giúp một câu.

Bọn hắn cũng có thể nhìn ra, phụ mẫu Trần Nhã đích thân dẫn Trần Nhã tới cửa, lại còn mang theo bà mối tới, điều này có nghĩa là gì, đương nhiên không cần nhiều lời.

Chỉ là nam tử họ Cố mà bọn hắn muốn gặp, hôm nay đã đi chợ phiên cùng với Vương Nhị Ngưu để bán mấy trái dưa nhà tự trồng, cho nên đến giờ vẫn chưa trở về.

Nhiều nam tử trẻ tuổi nghe tin chạy tới đều vô cùng ghen tị.

Đối với họ, Trần Nhã giống như một nữ thần, bình thường dù là ai đến cầu thân, cũng đều bị nàng từ chối.

Nhưng không ai ngờ tới, một nữ nhi như nàng lại to gan đến mức không ngần ngại thuyết phục phụ mẫu, đích thân dẫn theo bà mối đến cửa.

“Tiếc là tướng mạo ta không bằng người ta.”

“Tiểu Nhã coi thường ta cũng là chuyện bình thường.”

“Từ xưa đến nay, giai nhân sánh vai cùng tài tử, đó là lẽ đương nhiên.”

Chẳng qua bọn hắn cũng biết dung mạo mình thế nào, tự biết mình xấu xí quê mùa, Trần Nhã coi thường bọn hắn là chuyện đương nhiên.

Trần gia ở Thanh Sơn thôn cũng được xem như giàu có.

Vậy nên Trần Nhã, phụ mẫu nàng và những người khác không hề nghĩ tới sính lễ.

Bọn hắn đích thân tới cửa cũng vì muốn thuyết phục mẫu thân của Vương Tiểu Ngưu nói giúp vài câu.

Theo bọn hắn được biết, Cố Trường Ca đã được Vương gia thu nhận. Bình thường, người tiếp xúc với hắn nhiều nhất chính là ba người trong nhà Vương gia.

Lưu lạc đến đây, không người thân thích, không chừng từ tận đáy lòng, hắn đã xem ba người nhà họ Vương là người thân? Trên người phụ mẫu Trần Nhã đều toát ra vẻ thư sinh, xuất thân từ dòng dõi thư hương, vậy nên lúc nói chuyện cũng vô cùng lịch sự.

Điều này khiến cho mẫu thân của Vương Tiểu Ngưu cảm thấy bất lực, nhưng lại không thể từ chối thẳng thừng. Chuyện như thế này, sao bọn hắn dám làm chủ thay Cố Trường Ca?

“Tỷ tỷ, cha, nương...”

Lúc này, Trần Nhị Nha và Vương Tiểu Ngưu nhảy nhót về đến nhà, nhìn thấy cảnh này thì cũng xúm lại. Trần Nhã nhìn thấy muội muội của mình thì nở một nụ cười, đưa tay ra nhéo mũi của nàng.

“Tỷ tỷ không biết dè dặt gì cả. Người ta không biết, còn tưởng tỷ tỷ không gả đi được.”

“Nhưng ta đã nhờ Tiểu Ngưu nói tốt vài câu giúp tỷ rồi.”

“Tỷ phải làm gì để cảm ơn ta đây?”

Vừa đến đây, Trần Nhị Nha đã bắt đầu tranh công, trên khuôn mặt nhỏ nhắn nở một nụ cười thật tươi.

Trần Nhã duỗi ngón tay ra chọc vào trán nàng, giả vờ tức giận nói: “Nói ít thôi, không ai xem muội là người câm đâu.”

“Nương.....”

Vương Tiểu Ngưu cũng bước đến.

“Tiểu Ngưu, ngươi về rồi thì tốt. Lão đạo nhân lúc trước ngươi nhắc, bây giờ đang ở trong nhà đợi ngươi.”

Nhìn thấy hắn trở lại, mẫu thân Vương Tiểu Ngưu không khỏi mỉm cười, vội vàng kéo hắn lại rồi nói.

Mới sáng nay, một lão đạo nhân ăn mặc có chút tả tơi dẫn theo một nam tử trung niên nhìn qua rất phi phàm, đột nhiên xuất hiện trong nhà bọn hắn.

Hai người hỏi thăm tên họ, hỏi ở đây có phải là nhà của Vương Tiểu Ngưu hay không?

Mẫu thân Vương Tiểu Ngưu chỉ là một phụ nhân bình thường, chưa bao giờ nhìn thấy người có phong thái như vậy nên đã vô cùng kinh ngạc, nhưng nhớ lại chuyện tiên duyên mà Vương Tiểu Ngưu đã nói lúc trước thì cũng bình tĩnh lại, sau đó đáp lời một cách thành thật. Mặc dù lão đạo nhân trông có vẻ tốt bụng nhưng nam tử trung niên bên cạnh hắn lại khiến mẫu thân của Vương Tiểu Ngưu sợ hãi, bất an.

Vốn dĩ nàng muốn đến trường tư thục tìm Vương Tiểu Ngưu bảo hắn về nhà, nhưng lão đạo nhân lại tỏ vẻ không cần làm như vậy, hắn ở đây chờ là được, mà lần chờ này là mất cả một buổi sáng.

“Cái gì?”

Nghe vậy, Vương Tiểu Ngưu trợn tròn hai mắt. Sau khi phản ứng lại, vẻ mặt kinh ngạc của hắn không che giấu được cảm xúc, lão đạo sĩ đó đã nói dối hắn, hoặc là đã quên hắn mất rồi. Nhưng không ngờ, lão đạo nhân đó thực sự đến đây, lại còn xuất hiện trong nhà của hắn. Lúc này, tất cả mọi chuyện đều bị hắn bỏ lại sau đầu.

Không có gì quan trọng hơn việc bản thân tu tiên.

“Thật tốt quá...”

Trên mặt hắn đầy vẻ vui mừng đắc ý, kích động đến mức không thể không khoe với Trần Nhị Nha.

“Nhị Nha, bắt đầu từ hôm nay Nhị Ngưu ta sắp trở thành tiên nhân rồi.”

“Sau này ai dám bắt nạt ngươi, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, ta sẽ bảo vệ ngươi.”

Vừa nãy, mẫu thân của Vương Tiểu Ngưu không hề nhắc đến chuyện này, cũng không nói với phụ mẫu của Trần Nhã và những người khác, mà chỉ tùy tiện nói chuyện phiếm với bọn hắn ở trước cửa nhà.

Lúc này, tất cả thôn dân nghe vậy đều kinh ngạc, tự hỏi bản thân có nghe nhầm hay không. Tiểu tử Vương Tiểu Ngưu này sắp trở thành tiên nhân rồi sao?

Cả nhà Trần Nhã cũng bị những lời này làm cho kinh ngạc đến nỗi bọn hắn gần như quên mất mục đích của bản thân trong chuyến đi lần này.

Hết chương 2359.
Bạn cần đăng nhập để bình luận