Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2340: Rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào?

Chương 2340: Rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào?

"Nếu không phải không còn biện pháp, ai lại nguyện ý rời bỏ quê hương đây? Dù sao gia tộc này cũng là cơ nghiệp một tay ta gây dựng sáng lập."

"Phụ mẫu thân tộc đương thời của ngươi đều là hậu nhân của ta, sao ta có thể nhẫn tâm nhìn bọn hắn bị hiến tế và biến mất theo giới này?"

"Ta không biết ý định của ngươi là gì, nhưng ta có thể nói thẳng cho ngươi biết."

"Đám thợ săn vượt Thương Mang chi hải kia có thực lực rất mạnh, chắc chắn phía sau có một phương chân giới cổ lão chống lưng. Thêm vào đó, ta còn cảm nhận được một cỗ khí tức điên cuồng hỗn loạn …"

"Có lẽ trong đó lẫn vào một Kẻ điên."

Đã tới nước này, hắc bào lão giả cũng không che giấu nữa.

Hắn nói ra những điều này cũng không mong đợi người Cố gia ở đây có thể hiểu rõ mức độ nghiêm trọng của tình hình trước mắt. Nhưng hắn biết Cố Trường Ca nhất định sẽ biết được dự tính của hắn.

Những tên thợ săn có phương chân giới cổ lão chống đỡ phía sau, thực lực sẽ không thua kém hắn là bao.

Mà những tồn tại được gọi là "Kẻ điên" đều là loại người hung ác đã từng tự tay táng diệt chân giới, đã sớm xóa sạch tình cảm, không có bất kỳ lo ngại nào.

Ở Sơn Hải chân giới bây giờ, ngoài hắn và Cố Trường Ca thì còn ai có đủ tư cách để chiến đấu với những tên thợ săn đó? Chính vì vậy mà hắc bào lão giả mới có ý định chuyển tất cả các tộc nhân của Cố gia đến Cửu Thiên, không muốn để bọn hắn lưu lại nơi này, bị hiến tế và biến mất theo Sơn Hải chân giới.

Hắn rất tỉnh táo và lý trí, hiểu rõ trận hạo kiếp này khủng bố cỡ nào đối với Sơn Hải chân giới.

Sở dĩ những sinh linh còn lại không sợ là bởi vì bọn hắn vô tri, không thể chạm tới cấp độ này và hiểu biết quá ít.

Nhưng có lẽ Cố Trường Ca hiểu rõ những điều này.

"Sơn Hải chân giới không yếu ớt như lão tổ ngươi nghĩ đâu, nên trở về thì sẽ trở về, chẳng lẽ trận hạo kiếp này còn hơn trận tối kiếp sao?"

Cố Trường Ca cười nhạt, không bởi vì những lời nói của hắc bào lão giả mà ngữ khí trở nên trầm trọng.

"Ta xem nhẹ Sơn Hải chân giới?"

"Hay là nói có một kế hoạch nào đó mà lão phu không biết?"

Nghe vậy, hắc bào lão giả cau mày, ngón tay dưới áo bào rộng thùng thình hạ xuống, bắt đầu thôi diễn.

Khi hắn đạt đến cảnh giới hiện tại, thật ra có rất nhiều chuyện không cần phải cố ý đi thôi diễn, cho dù là sinh mệnh, quá khứ hay tương lai của một tu sĩ sinh linh, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể thấy rõ tường tận.

Cho nên hắn nghĩ tới việc đưa cả tộc Cố gia rời khỏi thế giới này.

Cũng bởi vì hắn đoán được một đoạn tương lai ngắn, Sơn Hải chân giới một mảnh huyết vũ, chư thiên sụp đổ, thiên địa mịt mờ, sinh linh đồ thán, các thế giới đều bị hiến tế.

Trong đó, hắn không thể nhìn thấy một tia hy vọng nào, chỉ có một mảnh xám xịt và hoang tàn, hoàn vũ sụp đổ, chư thế bị bao phủ bởi huyết hỏa vô tận.

Nhưng bây giờ, đột nhiên Cố Trường Ca lại bảo hắn quá xem nhẹ Sơn Hải chân giới?

Trong lòng hắc bào lão giả mang theo một tia nghi hoặc và khó hiểu, hắn nhanh chóng thôi diễn lại, nhưng càng đi sâu vào thôi diễn, chân mày hắn càng nhíu chặt hơn.

Tại sao bên trong thôi diễn của hắn, Tiên vực vẫn giống như những gì hắn nhìn thấy trong tương lai lúc trước, đổ nát hoang tàn, trật tự cũng bị rạn nứt? Hắn cảm thấy có điều gì đó kì quặc nên đã thôi diễn đi thôi diễn lại nhiều lần.

Mỗi một lần lại có hàng trăm tỷ loại khả năng, nhưng trong mắt của hắn, hàng tỷ loại khả năng ấy đều là những tuyến rõ ràng, có thể thuận theo kết quả đó để tìm được tương lai.

“Không thể nào…”

Nhất là khi hắn có ý định thôi diễn Cố Trường Ca trước mặt một lần nữa, hắn lại phát hiện, dù là quá khứ, tương lai, hay thậm chí là hiện tại, hắn không thể nào tìm thấy thân ảnh của Cố Trường Ca.

Rõ ràng Cố Trường Ca đứng ở đây nhưng lại giống như không có, đứng sừng sững giữa vĩ độ không xác định, quan sát muôn ngàn chúng sinh.

Hắc bào lão giả bỗng ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca.

"Rõ ràng là ngươi vẫn chưa khôi phục lại như trước, nhưng tại sao thân ảnh của ngươi lại không có ở đương thế này?"

"Rốt cuộc ngươi là thần thánh phương nào?"

"Trận hạo kiếp hắc ám diễn ra rất nhiều kỷ nguyên trước kia là một ván cờ do ngươi cố ý thiết lập?"

Dường như giờ khắc này hắn đã hiểu ra điều gì đó, bèn trầm giọng hỏi.

Nếu đúng là như vậy, chẳng phải ngay từ đầu hắn đã bị Cố Trường Ca lừa gạt hay sao?

Tự cho mình là người ngoài cuộc, với cái nhìn của một kẻ ngoài cuộc, quan sát sự thay đổi của thương sinh qua từng kỷ nguyên, sơn hà trung chuyển, thời thế đổi thay.

Nhưng thực chất tất cả những điều này đều nằm trong kế hoạch của Cố Trường Ca?

Tất cả tộc nhân của Cố gia trong từ đường đều có một loại cảm giác bị đè nén, thần hồn run rẩy.

Hết chương 2340.
Bạn cần đăng nhập để bình luận