Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1903: Cưng chiều vô hạn

Chương 1903: Cưng chiều vô hạn

"Thiếu chủ…!" Lão giả áo xám tu vi Chuẩn Đế ngơ ngác nhìn hết thảy, cả người như là cứng đờ một lúc, thật lâu không thể phản ứng.

Vương Thuận bị người khác trực tiếp dùng một chưởng đánh chết ngay trước mắt hắn?

"Thật sự là khinh người quá đáng!"

Mà vào giờ phút này, sâu bên trong Thần thành tựa hồ cũng có sự tức giận truyền đến, uy áp đáng sợ như hãn hà mãnh liệt, quả thực khiến người khác nghẹt thở.

Vạn Bảo Thương Minh cũng không phải là nhân vật không có nội tình nhưng bây giờ người hiện thân ở Thần thành chẳng qua chỉ là một tôn Chuẩn Đế mà thôi.

Cho dù là chính mắt thấy tất cả những chuyện vừa rồi, hắn cũng cũng không có can đảm chạy tới đòi lại công bằng cho Thiếu Minh chủ.

"Thái độ cường thế như vậy là đang cảnh cáo chúng ta sao?" Các thế lực đạo giáo chính thống còn lại chấn động mà nhìn toàn bộ mọi thứ.

Vừa rồi bọn hắn nhìn thấy Cố Tiên Nhi giao chiến với Vương Thuận nhưng lại không lên tiếng ngăn cản, ngược lại còn mang một loại thái độ ngầm đồng ý.

Dù sao Cố Tiên Nhi cũng là tiểu công chúa Trường Sinh Cố gia.

Sao bên người nàng lại không có tồn tại bảo hộ nàng được chứ.

Cho nên tồn tại Chuẩn Đế của Vạn Bảo Thương Minh xuất hiện ở đây rồi làm mọi thứ chẳng qua cũng là trong sự đồng ý ngầm của hắn.

Bọn hắn cũng cũng không lo lắng sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Mục đích của hắn chỉ là thăm dò phản ứng của Cố Trường Ca và Trường Sinh Cố gia.

Kết quả, Cố Trường Ca thực sự xuất hiện .

Chỉ là khổ cực cho Thiếu minh chủ Vạn Bảo Thương Minh này bị Cố Trường Ca đập chết giống như là đập một con kiến trước mặt mọi người

Nhưng chính là Vạn Bảo Thương Minh không dám đi tìm Cố Trường Ca đòi lại công đạo, chỉ đành cắn răng nuốt xuống.

"Cố Trường Ca. . ."

"Cuối cùng hắn cũng xuất hiện. "

Biểu tình của Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương, Kim Thiền Phật Tử và nhiều chí tôn trẻ tuổi khác ngưng trọng nhìn về phía cuối bầu trời.

Bọn hắn vô cùng quen thuộc ngữ khí này, biết chắc chắn là Cố Trường Ca đã xuất hiện bên trong Thần thành .

Hơn nữa, thượng giới ngày nay ngoại trừ Cố Trường Ca thì e rằng không ai có lá gan lớn như vậy, cường thế như vậy, không kiêng nể gì.

Con ngươi Lam Dật Phi chợt lóe, sắc mặt rất nhanh lại khôi phục tự nhiên.

"Cố Trường Ca hắn đến đây?"

Ánh mắt của Khương Lạc Thần và Cố Tiên Nhi cũng khẽ hạ xuống.

Nỗi lòng của hai người đều trở nên vô cùng phức tạp.

Nhất là vừa rồi Cố Tiên Nhi nàng còn muốn lấy lệnh bài Cố gia ra, ra lệnh cho Chuẩn Đế trước mắt thối lui.

Nhưng chưa từng nghĩ rằng vào lúc này Cố Trường Ca còn cường thế đánh chết Thiếu minh chủ của Vạn Bảo Thương Minh.

Nếu là trước kia, chắc chắn nàng vô cùng xúc động và vui mừng nhưng bây giờ đã khác.

Trong khoảng thời gian này gặp phải đủ loại chuyện công thêm tận mắt chứng kiến Lam Dật Phi sát hại Kim Vân trong động phủ, mưu đoạt căn nguyên khiến nàng không nhịn được có chút hoài nghi Cố Trường Ca.

"Nếu lời hắn nói là thật thì hiện thân ở Thần thành chẳng phải là tự chui đầu vào lưới sao?"

"Hay là ta thật sự suy nghĩ nhiều rồi."

Biểu tình của Cố Tiên Nhi trở nên phức tạp, bàn tay trắng nõn dưới ống tay áo không kìm được nắm chặt lại.

"Là Trường Ca Thiếu chủ!" không biết ai là người đầu tiên mở miệng đánh vỡ sự yên tĩnh.

Ánh mắt mọi người đều không nhịn được mà nhìn về phía Thần thành.

Cuối Thiên cung, bóng dáng Cố Trường Ca xuất hiện, thân hình cao ngất, mặt như quan ngọc, tuấn tú vô truyền, phía trên huyền y còn thêu chư thiên tinh đấu tràn ngập quang huy mênh mông, thần bí mà tôn quý.

Hắn tựa hồ chỉ đơn độc một mình, tốc độ rất nhanh, trong khoảnh khắc liền hạ xuống từ không trung, cất bước tiến vào sân bên trong.

"Cố Trường Ca."

"Thiếu chủ nhà ta không thù không oán với ngươi, vì sao ngươi lại hạ sát thủ như vậy?"

Vào giờ khắc này, lão giả áo xám của Vạn Bảo Thương Minh tựa hồ mới phản ứng lại, sắc mặt vô cùng bi thống cừu hận nhìn Cố Trường Ca.

Cả người hắn đều run rẩy, bởi vì quá thống hận mà con mắt đã phiếm hồng.

Cố Trường Ca tùy ý nhìn hắn một cái, cười nhạt nói,

"Không phải hắn không nuốt trôi khẩu khí này hay sao? Tại hạ thuận tay giúp hắn một phen, điều này có gì sai?"

Thấy bộ dạng Cố Trường Ca hoàn toàn không đặt sống chết của Thiếu chủ nhà mình ở trong lòng,...

Sắc mặt Lão giả áo xám nhất thời trở nên xanh mét.

"Cố Trường Ca, ngươi đừng vội khinh người quá đáng, ỷ vào uy thế của bản thân liền có thể tùy ý giết người...” Hắn gần như cắn răng nói.

Mặc kệ nói như thế nào, Thiếu minh chủ của bọn họ hắn tương lai sẽ kế nhiệm Vạn Bảo Thương Minh, thân phận cao quý được rất nhiều trưởng lão trong Vạn Bảo Thương Minh coi trọng.

Nhưng trong nháy mắt đã bị Cố Trường Ca coi như a miêu a cẩu mà đập chết.

Nó không chỉ là sỉ nhục đơn giản như vậy nữa.

Điều này thậm chí là đáng hung hăng tát một cái lên mặt Vạn Bảo Thương Minh, sau đó dẫm nát bọn họ dưới lòng bàn chân.

"Chẳng lẽ ngươi còn muốn ta đền mạng cho hắn sao?"

"Cố mỗ hôm nay liền đứng ở chỗ này, nếu ngươi có năng lực thì đến lấy mạng ta."

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, vẻ mặt không thèm để ý.

"Ngươi…”

"Không phải vì Vạn Bảo Thương Minh dễ khi dễ hay sao?"

Nghe nói như thế, lão giả áo xám sắc mặt xanh mét tới rồi cực hạn, biến thành màu đỏ tím, hiển nhiên là tức giận khuất nhục tới tột độ.

Hắn tu đạo nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy một người vô sỉ đến vậy.

Bị khinh miệt chế giễu như vậy trước mặt mọi người, đổi lại là ai thì chỉ sợ đều không chịu được.

"Vậy ngươi muốn chết hay sao?"

Nghe nói như thế, Cố Trường Ca vẫn mang vẻ mặt hời hợt như trước, liếc mắt nhìn hắn một cái nói.

Biểu tình của lão giả áo xám cứng đờ, trở nên vô cùng tái nhợt, những lời vốn dĩ muốn nói liền nuốt xuống ngay lập tức.

Hắn chỉ cảm thấy một cỗ sát ý khủng bố đánh tới trước mặt khiến cả người hắn đều hít thở không thông, ngay cả thần hồn cũng như bị lôi ra.

"Nếu muốn thăm dò thái độ của Cố mỗ, vậy sao lại có thể không cần trả giá chứ?" Cố Trường Ca cười nhẹ.

Rất nhiều chí tôn trẻ tuổi và tu sĩ ở đây nhìn thấy một màn cũng líu lưỡi khiếp sợ không thôi.

Cho dù là một Chuẩn Đế, sắp bước vào tồn tại Niết đạo cảnh mà cũng chỉ có thể khuất nhục tiếp nhận tất cả như vậy, không dám làm bừa.

Nhưng vào giờ phút này, rất nhiều người lại có chút tò mò lúc trước Cố Trường Ca đi theo Luân hồi Cổ Thiên Tôn.

Rốt cuộc hắn ở đâu? Chẳng lẽ là ngay trong Thần thành, chỉ là bây giờ còn chưa lộ diện? Hay là Cố Trường Ca Nói những thứ này chỉ là để ngụy trang rồi dẫn tất cả mọi người tới Thần thành?

Hết chương 1903.
Bạn cần đăng nhập để bình luận