Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 607: Tim đập chân run

Chương 607: Tim đập chân run

"Đa tạ."

"Phần ân huệ này, ta sẽ nhớ kỹ."

Âm thanh của Cố Trường Ca nhiều thêm chút ý cười.

"Chậc...”

"Miễn đi miễn đi, bộ dáng khách khí của ngươi, thật sự là làm cho ta không quen."

Vương Tử Câm khoát tay, dáng vẻ có chút ghét bỏ.

Loại ngữ khí này của Cố Trường Ca, khiến toàn thân nàng không được tự nhiên, nhưng mà nghĩ lại, có phải bây giờ hắn có chút cảm động hay không?

Nghĩ như vậy, thân ảnh của nàng khẽ động, tựa như khói xanh tiêu tán không thấy đâu nữa, rất nhanh liền biến mất không thấy bóng dáng.

Mọi người bên cạnh thấy cảnh tượng này, thần sắc của bọn họ khác nhau, có chút xúc động và hâm mộ.

Xem ra quan hệ giữa truyền nhân Nhân Tổ điện và Cố Trường Ca có vẻ rất tốt, cũng rất quen thuộc nhau, bằng không phương thức giao lưu cũng không như vậy.

Truyền nhân của Nhân Tổ điện cao cao tại thượng, địa vị siêu nhiên.

Chớ nói chi sau lưng Vương Tử Câm còn là Trường Sinh Vương gia.

Bình thường muốn gặp nàng cũng rất khó khăn, cũng chỉ khi vô số thế hệ trẻ tuổi hội tụ ở Tuyệt Âm chiến trường, mới có cơ hội gặp nàng.

Về phần hoài nghi Cố Trường Ca đang cùng Vương Tử Câm diễn kịch?

Ngoại trừ Doanh Sương thì không có ai cân nhắc vấn đề này.

Cố Trường Ca nghĩ tới những việc này, cho nên mới không đề cập với Vương Tử Câm, chính là sợ sẽ xuất hiện sơ hở.

"Đa tạ Cố công tử giải vây."

"Đa tạ Trường Ca thiếu chủ giải vây."

Sau khi thấy Vương Tử Câm rời khỏi, đám người của Thiên Hoàng Sơn không khỏi thở phào, người của Nhân Tổ điện để cho bọn hắn cảm thấy áp lực.

Nếu như Doanh Sương chưa từng xuất hiện sai lầm.

Bọn hắn cũng sẽ không chật vật giống như hôm nay.

Bình thường Thiên Hoàng sơn chính là Thái Cổ vạn tộc tựa như thánh địa, vạn tộc sùng kính. Người nào không kính bái cơ chứ?

Chỉ có thể nói bọn hắn quá xui xẻo, bất kể là thực lực hay là thân phận, Vương Tử Câm cũng trên bọn hắn, hoàn toàn không chống đỡ được.

"Không có việc gì."

"Ngược lại cuộc gặp gỡ hôm nay, có vẻ trạng thái của Doanh huynh hình như không ổn nhỉ?

Cố Trường Ca khoát tay, thần sắc mang theo một tia dò xét, nhìn về phía Doanh Sương đang khôi phục thương thế.

Doanh Sương bị ánh mắt của hắn dò xét có vẻ rất không được tự nhiên, nhưng vẫn cố gắng duy trì vẻ mặt bình tĩnh.

"Gặp qua Cố huynh."

Hắn hành lễ với Cố Trường Ca, nói: “Cảm tạ Cố Huynh hôm nay trượng nghĩa xuất thủ, ngày khác nếu cần...."

"Không cần."

Cố Trường Ca cười ha hả đánh gãy lời hắn: “Trạng thái của Doanh huynh như vậy, ta thấy sẽ không có ngày đó.”

Thần sắc của Doanh Sương cứng đờ, không ngờ hắn lại trực tiếp không hề nể mặt mình như thế.

Cảm thấy bộ dạng của Cố Trường Ca cũng không quá cảm động với ca ca mình.

Doanh Ngọc nhanh chóng mở miệng, nhẹ giọng nói,

"Cố công tử, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, ngươi nhiều lần tương trợ, sau này nếu cần, chỉ cần nói một tiếng là được."

"Chỉ cần là việc đủ khả năng, Thiên Hoàng Sơn ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó.”

Nàng cảm thấy Cố Trường Ca tựa hồ là nể mặt nàng, lúc này mới xuất thủ giải vây.

Vừa nói chỗ của Tuyệt Âm chiến trường, lại ra tay giải vây cho nàng.

Nếu nói Cố Trường Ca không có gì ý đồ gì, nàng đều không tin.

"Nói đến việc này thì nguyên nhân do ta, nếu như ta không nói lối vào chỗ này cho ngươi, các ngươi cũng sẽ không gặp phải Tử Câm Thánh nữ.”

Thấy bộ dạng của Doanh Ngọc như có lời muốn nói, Cố Trường Ca lần nữa mở miệng giải thích.

"Chủ yếu là sợ ngươi hiểu lầm, cảm thấy ta nói lối vào cho ngươi là có ý đồ khác, con người của ta không thích bị người khác hiểu lầm lắm.”

Nghe vậy, đám người Doanh Ngọc có chút bừng tỉnh.

"Thì ra là thế."

"Cố công tử quá lo lắng rồi, chúng ta không phải là người lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử."

Bọn hắn nhanh chóng mở miệng nói.

Trong lòng Doanh Sương càng âm trầm.

Hóa ra là Cố Trường Ca báo cho Tử Câm Thánh nữ lối vào của Tuyệt Âm chiến trường, hắn quả nhiên không có ý tốt, giờ lại bắt đầu giả vờ làm người tốt.

Hết lần này tới lần khác, bộ dáng của Doanh Ngọc còn vô cùng tin tưởng.

"Doanh huynh chuyển sang tu hành bộ công pháp khác rồi sao? Thực lực hôm nay có vẻ không thích hợp nha."

Lúc này, Cố Trường Ca bỗng nhiên nhìn về phía Doanh Sương, có chút kinh ngạc hỏi nói: “Ta thấy ngươi không giống như cố ý giả vờ yếu đuối, hay là khi tu luyện xảy ra vấn đề rồi?”

"Ví dụ như lúc tu luyện thần hồn xảy ra vấn đề gì.”

"Chuyển tu công pháp?"

Nghe thấy lời này của Cố Trường Ca, mọi người đều có chút giật mình.

Doanh Sương chính là truyền nhân của Thiên Hoàng sơn, thần thông truyền thừa mà hắn học nhiều đến không hết, thế gian này có công pháp gì đáng để hắn chuyển tu sao?

Nhưng mà sau một khắc, bọn họ nghĩ tới tin đồn gần đây, thần sắc đại biến, cấm kỵ ma công!

Bốn chữ này tựa như một tòa núi khổng lồ, đặt ở trên đầu bọn họ, kém chút khiến cho bọn hắn không thở nổi.

"Lời này của Cố huynh là có ý gì?”

"Tại sao ta lại chuyển tu công pháp chứ?"

Doanh Sương cũng không ngờ Cố Trường Ca thẳng thắn như thế, chỉ còn kém chút hỏi hắn có phải tu hành cấm kỵ ma công hay không, khiến cho thần sắc của hắn có chút khó khăn.

Nhưng vẫn giữ tỉnh táo, hỏi ngược lại.

Câu nói thần hồn xảy ra vấn đề, ngược lại khiến cho trái tim hắn đập thình thịch, chân run lên, điều này chính là liên quan đến vấn đề lớn nhất của hắn.

Cố Trường Ca quả nhiên là biết, cho nên mới có thể nói vậy.

Hết chương 607.
Bạn cần đăng nhập để bình luận