Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 982: Hiền thê

Chương 982: Hiền thê

"Lát nữa ở chỗ này thí chủ đừng nói lung tung, nếu không ngay cả bần tăng cũng không bảo vệ được ngươi đâu." Tăng nhân nhỏ giọng nói với Giang Thần.

Sắc mặt Giang Thần cũng có chút thận trọng, không hiểu sao hắn lại bị cuốn vào loại chuyện này, trong lòng cảm thấy rất nghẹn khuất.

"Chúng ta sẽ gặp ai vậy?"

Giang Thần không khỏi thấp giọng hỏi một câu.

"Thái Hư thần tộc."

Tăng nhân quay đầu nhìn hắn một cái, như muốn làm cho Giang Trần chú ý một chút, lúc này mới giải thích.

Con ngươi Giang Thần co rút lại, sắc mặt hơi thay đổi, hắn đột nhiên nghĩ tới điều gì đó.

Mấy ngày nay, tin tức một Viễn Cổ Thần Mộ sắp xuất thế đã khiến cho khắp nơi huyên náo, xôn xao.

Hơn nữa hắn còn nghe nói rằng cái gọi là Thần Mộ kia thật ra là nơi mai táng một cường giả của Thái Hư thần tộc.

Thái Hư thần tộc thật sự rất thần bí.

Ở thượng giới cũng thuộc chủng tộc cực kỳ hiếm thấy, số lượng tộc nhân lại không nhiều.

Nhưng có thể được gọi là Thần Tộc thì đủ thấy lớn mạnh đến mức nào.

Nếu như số lượng tộc nhân nhiều hơn một chút, việc trở thành tộc mạnh nhất ở thượng giới cũng không phải là không được.

Mà bây giờ người hắn sắp gặp lại là Thái Hư thần tộc.

Điều này khiến trái tim Giang Thần nhảy lên, có chút căng thẳng khó mà kiềm chế được.

"Lát nữa ngươi vào trong thì đừng có nói lung tung."

Tăng nhân hình như vẫn rất lo lắng, sau đó lại xoay người cẩn thận dặn dò Giang Trần một câu.

Giang Thần gật đầu, lòng bàn tay hắn xuất hiện mồ hôi lạnh.

Trong mơ hồ, hắn nhìn thấy sâu trong phủ đệ có thần quang lấp lánh, một bóng người mảnh mai, vô cùng cao quý đang ngồi ngay thẳng ở đó, ánh mắt như xuyên thấu tới chỗ này, như có thể nhìn thấu hắn hoàn toàn.

Nhìn thấy Giang Trần bước vào nơi đây, hắc bào lão giả vẫn luôn trốn ở trên không trung, ánh mắt chuyển động, cũng không đi theo.

Chân Tiên thư viện.

Trong lúc Cố Trường Ca điều động một đội quân khủng bố để tìm kiếm dư nghiệt của mười ba đạo tặc.

Trong một ngọn Thần sơn rộng lớn.

Trong cung điện, có mấy vị trưởng lão khuôn mặt mơ hồ, bao phủ Hỗn Độn khí cũng đang bàn luận chuyện.

"Lần này mộ táng của Thái Hư thần tộc xuất thế. Đây chính là cơ hội thí luyện không tệ đối với thiên kiêu của thư viện chúng ta."

"Tuyệt Âm tai họa lần trước bị người thừa kế ma công phá hỏng, hy vọng lần này sẽ suôn sẻ."

"Vậy người được chọn lần này là Lục Quan Vương Quân Diêu thì thế nào? Bây giờ Cố Trường Ca như chim mọc thêm cánh, Chân Tiên thư viện cũng không dung nạp được hắn nữa. Có lẽ hắn sẽ không để chuyện như này trong lòng đâu."

Mấy vị trưởng lão mở miệng, mọi người đang quyết định người dẫn đầu lần thí luyện này.

Cố Trường Ca hiện đã bị loại ra ngoài, cũng không phải bọn hắn cảm thấy Cố Trường Ca không đủ tư cách.

Mà là cân nhắc đến vấn đề Cố Trường Ca có đồng ý hay không.

Cơ duyên của Thần Mộ thật sự quý giá đối với đám đệ tử còn lại, nhưng đối với Cố Trường Ca hiện tại mà nói thì không đáng nhắc tới.

Ngay sau đó, quyết định đã được đưa ra, khi tin tức được truyền ra, nó lập tức khiến cho toàn bộ đệ tử của Chân Tiên thư viện chấn động.

Thần Mộ xuất thế, tự nhiên có nghĩa là nó sẽ mang theo cơ duyên và nguy hiểm.

Hơn nữa người dẫn đầu lần này lại là Lục Quan Vương Quân Diêu, không phải là Cố Trường Ca.

Chuyện này khiến nhiều người bất ngờ, bọn hắn suy đoán liệu có phải do khoảng thời gian gần đây Cố Trường Ca bộc lộ quá nhiều tài năng nên dẫn đến Chân Tiên thư viện quyết tâm chèn ép hắn, để tránh việc hắn một tay che trời trong thư viện.

Nhưng rất nhanh suy đoán này đã bị lật đổ, bởi vì sau đó trưởng lão đã tuyên bố, Cố Trường Ca không cần phải tham gia lần thí luyện này.

Rất nhiều đệ tử bừng tỉnh, lúc này bọn hắn mới hiểu ra, thân phận hiện giờ của Cố Trường Ca hoàn toàn khác biệt với bọn hắn nên không thể đối đãi như một đệ tử bình thường ở Chân Tiên thư viện.

Giữa bọn hắn và Cố Trường Ca đã sớm có một khoảng cách vô hình, mà khoảng cách này càng lúc càng xa.

Địa vị của Cố Trường Ca trong Chân Tiên thư viện đã đến mức có thể ngang hàng với các trưởng lão Chí Tôn cảnh.

Vài ngày sau đó, Chư Tiên thư viện bắt đầu bận rộn, liên tiếp các đạo cầu vồng phá không, khí huyết băng liệt tầng mây.

Rất nhiều đệ tử vì lần thí luyện này mà bắt đầu chuẩn bị.

Lục Quan Vương Quân Diêu, Thần Hoàng nữ, Nguyệt Minh Không, Cố Tiên Nhi, Giang Sở Sở, Vương Tử Câm, Kiêm Thiền Phật Tử… Tất cả đều muốn bước vào Thần Mộ lần này, tranh đoạt cơ duyên cho riêng mình.

Sau khi Cố Trường Ca nghe được những tin tức này, hắn cũng không hề để tâm, đúng như suy đoán của một đám trưởng lão, cho dù để cho hắn tham gia thì hắn cũng sẽ từ chối.

Hiện tại, đối với hắn thì thí luyện mức độ này cũng chỉ là lãng phí thời gian mà thôi.

Hắn cảm thấy hứng thú với tàn dư của mười ba đạo tặc hơn.

Tất nhiên, nếu như nghe được tin trong Thần Mộ có đồ tốt, ngược lại đó là một vấn đề khác.

"Ngươi thực sự không hứng thú với Thần Mộ của Thái Hư thần tộc sao?"

Trong điện, Nguyệt Minh Không có chút nghi hoặc.

Trong trí nhớ của nàng, lần này, Thái Hư thần tộc xuất thế có một viên Thần vị kết tinh, nó tương đương với Chí Tôn đạo quả.

Theo lý thì Cố Trường Ca sẽ không bỏ qua chuyện này mới phải chứ?

"Trước mắt, ta chỉ muốn bắt đám dư nghiệt kia, nếu trong Thần Mộ có đồ tốt thì đến lúc đó, ta tự nhiên sẽ tới."

Cố Trường Ca cười nói giải thích

Nguyệt Minh Không gật đầu: "Vậy ta sẽ lưu ý giúp ngươi."

Có câu nói này của nàng, Cố Trường Ca cũng cảm thấy yên tâm hơn.

"Ngươi vất vả rồi." Hắn mỉm cười nói.

Nguyệt Minh Không khẽ lắc đầu: "Đây là việc mà ta nên làm."

Mặc dù cả hai người còn chưa thành thân với nhau nhưng nàng đã có ý thức làm thê tử rồi.

Sau đó nàng rời khỏi.

Hết chương 982.
Bạn cần đăng nhập để bình luận