Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1841: Tiểu Cửu

Chương 1841: Tiểu Cửu

"Sau khi Trưởng công chúa xuất hiện, chắc nàng ấy sẽ thương nghị chuyện chế tạo Luân Hồi đài cùng với Trường Ca thiếu chủ nhỉ?"

Phần lớn đại thần trong Tuyệt Âm Hoàng Đình đã nhao nhao suy đoán trong lòng.

Vì chế tạo Luân Hồi đài mà Tuyệt Âm Hoàng Đình đã đợi suốt ngàn vạn năm, bọn hắn cũng đã tìm gần đủ nguyên liệu rồi.

Thứ duy nhất còn thiếu chính là một tồn tại giỏi khống chế luân hồi nhất đạo.

"Già Nam công chúa quá lo lắng rồi."

Nghe vậy, Cố Trường Ca khoát tay cười nhạt đáp, lia mắt nhìn mấy tôn cường giả sau lưng Già Nam.

Nội tình của Tuyệt Âm Thiên đều không ở đây, thậm chí còn không có một Kẻ thành đạo nào.

Nhưng mà Tuyệt Âm Hoàng Đình cũng không cần thận trọng dè chừng như thế.

Dù sao từ vạn cổ tới nay cũng chưa từng ghi lại có Kẻ thành đạo nào đặt chân đến đây.

"Nếu vậy thì đến lúc đó phải làm phiền Trường Ca thiếu chủ rồi."

Nghe hắn nói, trên mặt của Già Nam cũng xuất hiện nụ cười.

Nàng lập tức ngồi xuống bên cạnh Cố Trường Ca, nhận bầu rượu từ tay Già Lạc rót cho hắn.

Thân là người cầm quyền trên danh nghĩa hiện tại của Tuyệt Âm Hoàng Đình.

Hành động này của nàng đã cho Cố Trường Ca đủ sự tôn trọng.

"Dựa theo ước định thì đến lúc đó ta sẽ chế tạo Luân Hồi đài giúp các ngươi, nhưng thứ ta muốn, hy vọng ngươi cũng đừng nuốt lời."

Nghe vậy, Cố Trường Ca rất hứng thú nhìn nàng một cái rồi nói.

Trên mặt Già Nam thoáng qua vẻ mất tự nhiên.

Nhưng nàng đã nhanh chóng khôi phục lại, nặn một nụ cười ra mà đáp: "Tất nhiên rồi. Trước đây hai ta đã lập lời thề đại đạo, đương nhiên ta không dám nuốt lời bội ước."

Nàng không biết có phải Cố Trường Ca đã nhìn ra được gì rồi hay không.

Cho tới nay, chỉ có giếng cổ tại chỗ sâu nhất trong tộc thổ mới có thể mang tới Tuyệt Âm bản nguyên.

Nhưng bây giờ ba cái giếng cổ khởi nguyên đã trên bờ vực khô cạn rồi.

Nàng cũng không rõ lắm rốt cuộc còn lại bao nhiêu Tuyệt Âm bản nguyên.

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, không vạch trần Già Nam.

Thế gian này không có ai dám chơi trò tay không bắt sói với hắn cả.

Hiện giờ hắn muốn biết rốt cuộc trong tộc thổ của Tuyệt Âm Thiên đã xảy ra chuyện gì hơn.

Tại sao lại khiến cho Tuyệt Âm Thiên suy kiệt?

Chẳng bao lâu sau, trận yến tiệc đón gió tẩy trần này đã kết thúc, tất cả vũ nữ cùng với một đám đại thần đều lui xuống.

Bên trong đại điện chỉ còn lại nhóm hoàng tộc của Tuyệt Âm Hoàng Đình và Cố Trường Ca, tức khắc nơi này trở nên có chút vắng lặng.

Cố Trường Ca cũng không muốn lãng phí thời gian, hắn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, bảo Già Nam dẫn hắn đến chỗ chế tại Luân Hồi đài.

"Trường Ca thiếu chủ, hôm nay đã muộn rồi, hay là ngài đi nghỉ một đêm trước đi."

"Ngày mai sau khi chuẩn bị ổn thỏa hết thảy mọi thứ, chúng ta sẽ mời ngài ra tay?"

Nhưng khi nghe được yêu cầu này của Cố Trường Ca, Già Nam lại để lộ nét mặt hơi ngượng ngùng, nàng trả lời như vậy.

"Phải chờ tới ngày mai à?"

Cố Trường Ca nở nụ cười với vẻ như hơi kinh ngạc, giọng nói ôn hòa bình thản làm cho người khác chìm trong gió xuân ấm áp.

Nhưng trong lòng hắn lại không thấy ngoài ý muốn.

Nhất định chỗ sâu nhất trong tộc thổ của Tuyệt Âm Hoàng Đình có cất giấu điều gì đó, nếu không Già Nam sẽ không kéo dài thời gian như thế.

Dù sao đối với Tuyệt Âm Thiên màn nói thì chẳng phải chế tạo Luân Hồi đài càng sớm sẽ càng tốt sao?

"Trường Ca thiếu chủ đã đi đường vất vả, chắc cũng đã có hơi mệt nhọc rồi."

"Quá trình chế tạo Luân Hồi đài rất hao tổn tinh thần khí, cho nên để đề phòng chuyện ngoài ý muốn, ta nghĩ Trường Ca thiếu chủ nên nghỉ ngơi đến khi đạt trạng thái đỉnh phong hẵng ra tay."

Già Nam cứ như sợ Cố Trường Ca suy nghĩ nhiều nên không khỏi giải thích thêm.

"Nếu đã như vậy thì ta sẽ nghe theo an bài của Trưởng công chúa."

Trong mắt của Cố Trường Ca hiện lên dị sắc, hắn cười cười không nói gì nữa.

Dù sao thân phận hiện tại của hắn chỉ là một vị khách.

Nếu như chủ nhân đã muốn hắn chờ một đêm, vậy thì hắn chờ thêm một đêm cũng có sao đâu?

Vừa hay đêm nay có thể đi tới nơi gọi là chỗ sâu trong tộc thổ của Tuyệt Âm Thiên để tìm hiểu hư thực.

"Tiểu Cửu..."

Lúc này, bỗng nhiên Già Nam lại hơi uy nghiêm đảo mắt nhìn sang.

Cuối cùng dừng mắt lại ở một thiếu nữ đứng sau khá nhiều đệ tử của Tuyệt Âm Hoàng Đình.

Nhìn dáng vẻ của thiếu nữ chỉ tầm mười lăm mười sáu tuổi, dung nhan xinh xắn lanh lợi, da trắng nõn nà như tuyết sứ.

Mái tóc bạc của nàng xõa trên vai, đôi mắt hơi ánh màu lưu ly huyết sắc, mặt không có biểu cảm gì, tạo cho người ta một loại cảm giác cực kỳ lạnh nhạt xa cách.

Giờ đây nghe thấy Già Nam gọi nàng, thiếu nữ khẽ nhíu mày lại, trong đôi mắt toát lên vẻ khó hiểu, nàng cũng nhìn sang.

"Hoàng tỷ..."

Nàng không ra vẻ tôn kính Già Nam như những đệ tử của hoàng tộc khác, chỉ hỏi với vẻ hơi nghi hoặc.

"Trường Ca thiếu chủ lặn lội đường xa đến đây để chế tạo Luân Hồi đài cho Tuyệt Âm Hoàng Đình chúng ta."

"Trường Ca thiếu chủ đã không ngại vất vả cực nhọc, đêm nay ngươi phụ trách hầu hạ hắn đi."

Già Nam không hề đổi sắc, nàng nhìn thiếu nữ kia với vẻ hơi ẩn ý, giọng điệu đầy vẻ quả quyết nghiêm túc.

Nghe vậy, những đệ tử còn lại của Tuyệt Âm Hoàng Đình đều không khỏi giật mình trừng to mắt.

Dường như không thể tin nổi.

Trong đó còn có mấy Hoàng nữ nhìn thiếu nữ tóc bạc với ánh mắt hâm mộ.

Cố Trường Ca cũng giật nhẹ đuôi mày, hắn nhìn về phía Già Nam, ánh mắt lộ ra vẻ hứng thú.

"Việc gì Trưởng công chúa phải vậy?"

Già Nam khẽ lắc đầu, nhìn hắn mà đáp: "Trường Ca thiếu chủ đường xa đến đây để giải quyết vấn đề cho Tuyệt Âm Thiên chúng ta, sao có thể để cho ngài nghỉ ngơi một đêm mà không có ai hầu hạ được chứ, nếu như truyền ra ngoài thì chẳng phải Tuyệt Âm Hoàng Đình chúng ta sẽ mang tiếng đãi khách không chu đáo?"

Nàng giải thích như vậy khiến cho các đệ tử hoàng tộc khác có hơi bừng tỉnh, cảm thấy nàng nói rất đúng.

Nhưng mà nụ cười của Cố Trường Ca lại tức khắc trở nên ẩn ý sâu xa.

Hắn không nhiều lời mà chỉ nhìn về phía thiếu nữ tóc bạc hình như còn chưa phản ứng lại kia.

"Hoàng tỷ, ta..."

Tựa hồ thiếu nữ tóc bạc đã sợ ngây ra vì lời nói này.

Thần sắc trên mặt nàng trở nên kinh hãi ngay lập tức, một lát sau mới phản ứng lại được, suýt nữa thì nghi ngờ mình có nghe lầm hay không.

Mặc dù đối với nhóm Hoàng nữ của Tuyệt Âm Hoàng Đình mà nói thì trước cơ hội được thân thiết với Cố Trường Ca ngàn năm mới có này, các nàng hâm mộ đố kỵ còn chưa hết.

Nhưng mà nàng lại là ngoại lệ trong số đó, nàng căn bản không muốn có được cơ hội này, nàng chỉ muốn tránh thật xa thôi.

Hết chương 1841.
Bạn cần đăng nhập để bình luận