Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2100: Có phải hàng nhái hay không?

Chương 2100: Có phải hàng nhái hay không?

“Vậy mà lại giống với binh khí của Minh Vương như thế.”

“Đây… Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Đám người Thanh Minh Tiên Vương và Khôn Huyền Tiên Vương còn chưa kịp phản ứng lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào Bát Hoang Ma Kích của Cố Trường Ca, muốn nhìn ra chút manh mối gì đó.

Nhưng lúc hắn nhìn qua thì đột nhiên trong đầu có một đạo kích quang u lãnh đánh tới tựa như đánh tối từ vũ trụ băng lãnh hoang vu, thần hộn của bọn hắn suýt chút nữa thì vỡ tan.

“Phốc…”

Lúc này, tâm thần của Khôn Huyền Tiên Vương và Thanh Minh Tiên Vương cũng bị thương nặng, phun ra một ngụm máu tươi.

Ánh mắt bọn hắn tràn ngập sợ hãi, thanh âm ẩn chứa sự run rẩy khó mà nhận ra.

“Đây là… không thể… vật không thể nhìn thẳng…”

“Đây là… đây là vật không thể nhìn thẳng…”

Đám người Khôn Huyền Tiên Vương và Thanh Minh Tiên Vương run rẩy, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi và không thể tin được, thanh âm phát run ẩn chứa nỗi sợ hãi.

Vừa nãy, bọn hắn vừa nhìn Bát Hoang Ma Kích của Cố Trường Ca thì hai mắt liền đau đớn chảy ra huyết lẹ, vội vàng rời mắt đi.

Bên trong thức hải lại truyền đến cơn đau như bị xé rách, giống như có một đạo kích quang cách tinh hải đanh về phía bọn hắn, muốn bọn hắn hình thần câu diệt.

Thân là Tiên Vương, bọn hắn hiểu rất nhiều bí ẩn đáng sợ trên thế gian này.

Một vài thứ có thể phàm nhân và tu sĩ bình thường cũng không nhìn ra sự khác biệt, không có ảnh hưởng gì.

Nhưng ở tầng cao một chút, thân ở một nơi cao trong mắt sinh linh, vật khủng bố không thể không nói khi đụng vào ắt có nguy hiểm tới tánh mạng.

Có thể dễ dàng khiến tu sĩ lâm vào trạng thái điên cuồng, so với việc tâm thần hỏng mất còn đáng sợ hơn.

Nếu vật ấy có tu vi cao hơn bọn hắn thì có lẽ không chỉ đổ huyết lệ đơn giản như vậy, có thể thần hồn sẽ xuất hiện rung chuyển, nguy cơ sinh tử.

Vào giờ khắc này, đám người Khôn Huyền Tiên Vương và Thanh Minh Tiên Vương run sợ không thôi, không nghĩ tới bản thân sẽ có một ngày gặp được vật không thể nhìn thẳng trong truyền thuyết.

Bình thường thì vật không thể nhìn thẳng, không thể diễn tả này chỉ xuất hiện ở Bản Nguyên Giới.

Giống như Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương bị Cố Trường Ca giết chết, cũng bởi vì nhiễm phải Tuyệt Âm vụ khí bên kia Bản Nguyên Giới nên mới khiến cho nhục thân xảy ra lột xác, mạnh mẽ đứt gãy.

Nơi tỏa ra Tuyệt Âm vụ khí chính là thế giới bản nguyên, đó cũng là một loại vật không thể nói. Bọn hắn từng nghe nói một vài tiên tịch cổ lão có Tiên Vương gặp được một loại mê vụ trong những vật không thể nói.

Nhìn từ rất xa mà tâm thần đã mất không chế đi về phía nơi đó, hội tụ xung quanh mê vụ rồi biến thành một cái xác không hồn.

Phải biết rằng kia chính là Tiên Vương, cách một cự ly xa như vậy nhìn thoáng qua mà lập tức gặp phải kiếp nạn này, vĩnh thế không được siêu sinh.

Suy nghĩ một chút liền khiến người ta không rét mà run, khó mà tìm hiểu được ngọn nguồn và lai lịch của những vật quỷ dị kia.

“Sao hắn lại có vật không thể nhìn thẳng này chứ…”

“Hay là nói, kỳ thật… từ lúc bắt đầu chúng ta đã sai.”

Nghĩ tới đây, ánh mắt bọn hắn nhìn Cố Trường Ca đã thay đổi từ sớm, liên tưởng đến một loại khả năng mà trước đó bọn hắn không hề dám nghĩ tới.

Mà vào thời điểm này không giống đám người Khôn Huyền Tiên Vương và Thanh Minh Tiên Vương đang run rẩy kia.

“Kia… kia là…”

Minh Vương cũng đã hoảng sợ tột độ, da đầu run lên.

Cả người hắn đều đang run rẩy, không nói ra lời, nhìn thấy Cố Trường Ca phía bên kia biển đen thì tay cầm đại kích hơi hơi run lên.

Ngay cả Minh Vương tung hoành ở các nước báo kỷ nguyên bị rất nhiều Tiên Vương kiêng kị, bị thế thân xưng là Hung Vương nhưng giờ phút này lại vô cùng hoảng sợ.

Quả thực không thể tin vào hai mắt của bản thân được.

“Đó là chính phẩm… chẳng lẽ ngươi là…”

Tất nhiên Minh Vương nhận ra Bát Hoang Ma Kích, tuy rằng lúc trước chỉ miêu tả một đạo kích quang.

Nhưng hắn lại có thể nhìn thấy cảnh tượng chư thiên sụp đổ, đại kích ngang trời, từ vạn cổ thanh thiên đánh xuống hủy diệt hết thảy.

Nếu chưa từng gặp qua bản thể thì sao hắn có thể phỏng chế ra được chứ.

Thân là Minh Vương, thật không ngờ bản thân có một ngày thực sự nhìn thấy chính phẩm, hơn nữa khoảng cách còn gần như vậy.

Nhưng điều khiến Minh Vương cảm thấy sợ hãi nhất chính là chủ nhân hiện giờ của kiện chính phẩm này lại đứng trước mặt hắn, thậm chí vừa nãy bọn hắn còn nói muốn vây giết hắn.

Lúc nãy, Minh Vương không về suy nghĩ theo hướng kia, dù sao thì cũng khó mà tưởng tượng được.

Vào thời Cấm Kỵ kỷ nguyên, kẻ đầu sỏ khiến Tiên Cung bị diệt, Khởi Nguyên chi giới ngăn cách khỏi Tiên vực, bây giờ vị tồn tại cấm kỵ của Tuyệt Địa Thiên Thông vẫn sống sờ sờ xuất hiện trước mặt hắn.

Điều này ai mà nghĩ tới chứ? Ai lại dám nghĩ?

Phải biết rằng kia là tồn tại cấm kỵ một chưởng hủy diệt ba ngàn châu, cửu thiên thập địa đều sợ hãi.

Cho dù Tiên Cung có từng thống ngự chư thiên thì trước mắt hắn vẫn còn kém xa, bởi vì Đại cung chủ của Tiên Cung bỏ mạng mà Tiên vực lụi bại, có thể nói bây giờ mảnh thiên địa không trọn vẹn này đều là vì hắn mới như vậy.

Cho dù bên phía Dị Vực, lúc tổ tông của Bất Hủ Đế Tộc đề cập tới sự tồn tại của hắn cũng mang theo sự kính sợ, kiêng kị, thậm chí là sợ hãi.

Hết chương 2100.
Bạn cần đăng nhập để bình luận