Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2561: Mộc Yên

Chương 2561: Mộc Yên

Kiện Thần lô này không biết dùng loại tài liệu gì đúc thành, toàn thân lấp lánh ánh hồng trong suốt, tràn ngập hào quang màu đỏ thẫm.

Từng luồng ánh sáng rực rỡ chói mắt rót xuống, không ngừng thiêu đốt một đạo thân ảnh còn đang kêu la thảm thiết lăn lộn kia.

“Hãy giữ lại cho ta một tia chân linh, ta thề sẽ không bao giờ tìm ngươi gây phiền toái nữa, vĩnh viễn không tu hành, ngươi thả ta một con đường sống có được không?”

Thân ảnh này vô cùng ảm đạm, sắp không duy trì được hình người, trên gương mặt mơ hồ kia đều là sự thống khổ và vặn vẹo, hắn đang liên tục gào thét cầu xin để sống sót.

Hắn chính là một trong những thiên kiêu trẻ tuổi cường đại nhất hiện nay của Trọc tộc, trong tương lai tiền đồ thênh thang, hơn nữa còn có một vị lão tổ đảm nhiệm Thiên Vị trưởng lão ở trong tộc vô cùng yêu thương hắn.

Nếu như không xuất hiện điều gì bất ngờ, vậy thì trong tương lai hắn chắc chắn có thể trưởng thành đến mức sánh ngang với trưởng lão, mặc dù không nhất định có thể trở thành Thiên Vị trưởng lão, nhưng tuyệt đối sẽ là trụ cột của Trọc tộc.

Nhưng mà hiện tại hắn lại sắp vẫn lạc ở chỗ này, một tia chân hồn cuối cùng rất nhanh sẽ bị Vĩnh Hằng chân hỏa thiêu đốt hầu như không còn tý gì.

Từng tia lửa rơi xuống làm cho cơ thể hắn phát ra thanh âm xì xèo, hóa thành từng luồng khói đen. Thân ảnh ngồi xếp bằng trên khối tinh thể màu vàng đất kia đối với việc này dường như điếc tai ngơ ngơ, người đó cố gắng điều dưỡng thương thế trong thân thể. Nhưng những vết thương dữ tợn kia thoạt nhìn vẫn rất dọa người, không ngừng chảy ra máu tươi, bốn phía đều nhiễm một vùng đỏ sậm.

“Không hổ là một trong những thiên kiêu cường đại nhất hiện nay của Trọc tộc, vì giết ngươi mà ta cũng phải trả một cái giá đắt.”

“Có điều muốn cầu tình thì miễn đi, lúc trước ngươi đuổi giết ta, muốn cướp đoạt bảo vật của ta có từng nghĩ tới hôm nay không?”

“Hơn nữa việc Trọc tộc làm là trừng phạt đúng tội.”

Nàng liếc nhìn thân ảnh không ngừng gào thét trong trong Vĩnh Hằng thần lô, rồi còn bị thiêu đốt đến sắp biến mất, cất giọng bình tĩnh nói.

Người này là một trong những thiên kiêu cường đại nhất Trọc tộc, thủ đoạn bảo mệnh nhiều vô kể, vừa nãy chỉ khi nàng thông qua sự đặc thù của Vĩnh Hằng thần lô mới có thể lừa được việc dò xét truy tìm của vị Thiên Vị trưởng lão trong Trọc tộc kia.

Tuy nhiên nếu như không nhanh chóng giết Trọc Thiên Âm, vậy sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác tìm tới, dẫn đến rất nhiều phiền toái không cần thiết.

Trên người chúng thiên kiêu của Trọc tộc đều lưu lại ấn ký đặc thù, ấn ký đó có thể trợ giúp người khác tìm kiếm.

Mặc dù Vĩnh Hằng thần lô cường đại, nhưng dù sao cũng không phải đồ mà với thực lực hiện tại của nàng có khả năng hoàn toàn khống chế được. Mỗi một hơi thở đều cần tiêu hao lượng lớn pháp lực.

Lúc này, bàn tay nàng vung lên, không để ý những thương thế kia, nàng nhanh chóng thúc giục Vĩnh Hằng thần lô triệt để mài mòn tia chân linh cuối cùng mà Trọc Thiên Âm lưu lại, cứ thế biến nó thành tro bụi.

“Phụt…”

Thân ảnh đang kêu thảm thiết trong Vĩnh Hằng thần lô tản phát ra từng cỗ khói đen, sau đó lại rất nhanh biến mất trong chốn hư không. Vị thiên kiêu của Trọc tộc kia đã hoàn toàn tịch diệt biến mất, không có khả năng xuất hiện trên thế gian này.

Nếu như hắn còn lưu lại một chút hạt tinh thần, vậy thì khi đám trưởng lão trong Trọc tộc ra tay thi triển thủ đoạn nghịch thiên, trải qua luân hồi nghìn đời, cũng không phải không có khả năng hồi sinh hắn, làm cho hắn trở về.

Đáng tiếc kiện Vĩnh Hằng thần lô kia vô cùng đặc thù, nó trực tiếp thiêu đốt một tia chân linh cuối cùng của thiên kiêu Trọc tọc đó đến độ không còn chút nào.

Dấu vết đều hoàn toàn biến mất khỏi tất cả thời gian và không gian trên thế gian này.

Sau khi làm xong mọi chuyện, thân ảnh kia giơ tay lên, Vĩnh Hằng thần lô hóa thành một đạo lưu quang bay trở về mi tâm của nàng.

Đến tận lúc này nàng mới hơi thở phào nhẹ nhõm, nhưng dường như động tới thương thế trên người, nàng lập tức cau mày, không ngừng xuýt xoa.

“Phản phệ kia thật là đáng sợ, cơ mà cũng may Vĩnh Hằng thần lô rất đặc thù giúp ta triệt tiêu phần lớn lực lượng cắn trả, bằng không vẫn rất khó tiêu diệt hoàn toàn người này.”

Nàng lắc đầu, sau đó lấy ra rất nhiều dược thảo khôi phục thương thế từ trong trữ vật không gian, cứ thế nhét hết tất cả vào miệng, tiếp tục khôi phục thương thế.

Phóng mắt nhìn lại, nơi này tựa như một bãi cạn được đông đặc, trên bầu trời thỉnh thoảng nổi lên từng trận hoàng phong, làm cho toàn bộ thiên địa đều chìm một chốn mờ mịt, chỉ có thể thấy rõ cảnh tượng trong mấy dặm.

Bóng người kia chính là một nữ tử thoạt nhìn chỉ mới hơn hai mươi tuổi, ngũ quan thanh tú mỹ lệ, thân hình vô cùng thanh tú, không quá khác so với hình dáng của Nhân tộc, nàng mặc một bộ váy vải thô có chút bình thường.

Có điều nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện con ngươi của nàng lại màu vàng sậm, tựa như hoàng kim long đồng trong truyền thuyết lóe lên ánh sáng vĩnh hằng.

Nữ tử này tên là Mộc Yên, nàng không phải tộc nhân của Trọc tộc.

Đương lúc nàng đang khôi phục thương thế, bỗng dưng lông mày cau lại suy nghĩ kế hoạch tiếp theo nên làm thế nào.

Hết chương 2561.
Bạn cần đăng nhập để bình luận