Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2646: Phản bội ?

Chương 2646: Phản bội ?

Sương mù cuồn cuộn vô biên che khuất bầu trời, không biết từ nơi nào cuốn tới, trong nháy mắt đã bao phủ tòa trưởng lão thần điện này.

Nơi này thoáng cái trở thành một phương không gian không biết vĩ độ, không có biên giới.

Cửa đại điện vốn đóng chặt giờ phút này bỗng nhiên biến mất, bị sương mù cuồn cuộn hoàn toàn bao phủ. Thiên địa thập phương chỉ còn lại sương mù đáng sợ đang bao trùm.

Một đám trưởng lão của Trọc tộc thậm chí không phát hiện ra bất cứ khí tức quy tắc gì, tựa bị một bàn tay to khủng bố từ thế giới vừa rồi, một phát kéo đến nơi này.

“Trọc Phong Tà, ngươi có ý gì?”

“Ngươi muốn làm gì?”

Có điều bọn họ không hổ là nhân vật đã trải qua sóng gió, tu hành vô số kỷ nguyên, loại cảnh tượng gì mà chưa từng thấy chứ.

Rất nhiều người trong nháy mắt liền trở nên vững vàng, bọn họ lớn tiếng quát hỏi Trọc Phong Tà.

Theo bọn họ thấy, hiển nhiên là Trọc Phong Tà âm thầm động tay động chân, hoặc là trước đó đã sớm bố trí thủ đoạn ở trong trưởng lão thần điện, muốn vây bọn ở nơi này.

“Trọc Phong Tà, lời vừa rồi ngươi nói có ý gì? Còn nữa, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ dựa vào thực lực của một mình ngươi là có thể vây khốn chúng ta ở đây ư?”

“Chẳng lẽ ngươi thật muốn liên thủ với người ngoài, phản bội Trọc tộc?”

Trọc Thạch Hiên cũng không hề bối rối chút nào, mặt mũi lạnh lùng nhìn thẳng Trọc Phong Tà.

Đại đạo ba động khủng bố tràn ngập phập phồng quanh thân hắn, tựa như có thể tiêu diệt đại vũ trụ và thời không khắp nơi. Hắn cho rằng chắc chắn Trọc Phong Tà đã sớm liên thủ với Hồn Nguyên Quân của Hồn tộc.

Phụng mệnh làm việc vừa nãy chỉ là căn cứ vào thương lượng làm việc giữa hai người, tuy nhiên Trọc Thạch Hiên không hề thực sự lo lắng.

Tốt xấu gì bọn họ đều là tồn tại vô địch, chúa tể mấy thời đại, tất cả đều không cho rằng Trọc Phong Tà có thể chân chính uy hiếp được bọn họ.

Chỉ là, bọn họ rất tức giận, giận vì việc Trọc Phong Tà lại dám ra tay.

“Trọc Phong Tà trưởng lão, ngươi đang tính lật đổ toàn bộ Trọc tộc à.”

Rất nhiều trưởng lão về phe trung lập trước đó giờ đây cũng đều đứng ra, trên mặt mang theo tức giận, vô cùng bất mãn với việc Trọc Phong Tà gây ra.

“Cho đến tận bây giờ mà các ngươi vẫn chưa rõ sao?”

Trọc Phong Tà chỉ bình tĩnh đứng tại chỗ, lắc đầu, hắn không vì lời nói của mọi người mà lay động. Lời này của hắn lần thứ hai khiến cho sắc mặt của vô số trưởng lão lập tức biến sắc, nhướn mày nhìn hắn.

Vẻ mặt bọn họ đột nhiên thay đổi, tựa như đoán được gì đó, gương mặt biến đổi thất thường.

“Chẳng lẽ ngươi cố ý ư, thật ra những việc ngươi làm trong khoảng thời gian là vì hôm nay, nhằm dẫn tất cả trưởng lão tới nơi này…”

“Sau đó một mẻ hốt trọn?”

Đột nhiên, ai đó nghĩ tới cái gì đó, ngay lập tức liền sợ hãi, cảm thấy không thể tin được.

Song Trọc Phong Tà vẫn không trả lời, khuôn mặt lại trở nên kính cẩn.

“Ha ha, xem ra vẫn có người thông minh, chỉ là đáng tiếc, hiện tại các ngươi hiểu được có chút muộn.”

Sau một khắc, hư không bên cạnh Trọc Phong Tà bỗng nhiên trở nên mơ hồ, trong đó truyền ra một âm thanh cười khẽ.

Tiếp theo, một đạo thân ảnh thon dài không nhanh không chậm từ trong đó bước ra, bạch y trắng như tuyết, không nhiễm bụi trần, người đó đương nhiên chính là Cố Trường Ca.

Hắn liếc nhìn một đám trưởng lão Trọc tộc trước mặt, khóe miệng mỉm cười thản nhiên.

Trong những trưởng lão này có không ít người vẫn nhận ra hắn, giờ phút này thấy hắn bỗng nhiên đi ra đều đồng loạt biến sắc, biểu cảm để lộ vẻ khó có thể tin.

“Cố… Cố công tử…”

“Sao có thể chứ?”

“Chẳng lẽ…”

Bọn họ kinh hãi không thôi, giọng nói run rẩy, không cách nào tin được những gì mình nhìn thấy trước mắt.

Trong khoảng thời gian này Cố Trường Ca vẫn luôn ở Cổ Phong cổ thành, sao lại xuất hiện ở chỗ này chứ?

Bây giờ xem ra, Cố Trường Ca cũng không phải không hề có mục đích như bọn họ nghĩ, chỉ là hiện tại hắn mới cháy nhà ra mặt chuột. Điều này làm cho rất nhiều trưởng lão đều rất phẫn nộ.

Nhất là Trọc Phong Tà, không ngờ hắn thật sự liên thủ với một ngoại nhân, muốn đối phó Trọc tộc.

“Quả nhiên là ngươi ở sau lưng giở trò quỷ, ta sớm nên đoán được.”

“Trọc tộc ta và ngươi không thù không oán, vì sao ngươi phải tính kế mưu tính Trọc tộc ta?”

Trọc Thạch Hiên trong nháy mắt Cố Trường Ca hiện thân, ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào người hắn.

Tuy rằng chân thân của hắn không ở trong thời không này, nhưng vẫn biết mọi việc xảy ra trong khoảng thời gian này tại Cổ Phong cổ thành, đương nhiên cũng có rất nhiều tin đồn và suy đoán về Cố Trường Ca. Hắn cũng từng suy đoán mục đích lẫn tính toán của Cố Trường Ca.

Chỉ là nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn chính là Cố Trường Ca lại thật sự nhúng tay vào chuyện của Trọc tộc, hơn nữa còn xuất hiện ở nơi này. Cái gọi là du lịch đến đây chỉ là vỏ bọc mà thôi, căn bản không phải là mục đích chân chính của hắn.

“Mưu kế thì không dám, ta chỉ thuận tay dung hợp, hiện giờ có thể thành lực lượng để ta sử dụng mà thôi.”

“Ta nghĩ sau này e rằng tộc quần các ngươi còn cảm ơn ta.”

Cố Trường Ca liếc nhìn Trọc Thạch Hiên, hắn vẫn cười nhạt như trước, cũng không quan tâm cho lắm. Về phần các trưởng lão còn lại, hắn chỉ liếc mắt một cái, không thèm để ý tới nữa.

“Công tử.” Trọc Phong Tà cung kính hành lễ nói.

Cố Trường Ca khẽ gật đầu, tùy ý nói tiếp “Sự việc không khác với những gì ta dự liệu, tuy nhiên có thể nhanh như vậy bắt được Trọc tộc, không thể thiếu công lao của ngươi được.”

Thấy hắn nói tùy ý, tựa như Trọc tộc đã là vật trong túi, gương mặt của rất nhiều trưởng lão càng thêm tức giận.

Hắn coi bọn họ là kẻ vô dụng sao? Hay thật sự cho rằng dựa vào lực lượng của Trọc Phong Tà là có thể đối phó tất cả bọn họ?

Hết chương 2646.
Bạn cần đăng nhập để bình luận