Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1464: Côn Ô thành náo nhiệt

Chương 1464: Côn Ô thành náo nhiệt

Mặc dù Côn Sơn là một nơi sinh mệnh tuyệt địa cực kỳ nổi danh ở Thượng giới.

Nhưng nhìn từ bên ngoài, nơi đó lại là một vùng xanh ngắt, trời quang mây tạnh, có vẻ cổ kính và tang thương.

Ráng mây bay lên, sương mù rực rỡ lưu chuyển, tạo thành một vùng chói lọi. Từng tòa Ma Sơn thần nhạc nguy nga khủng bố, sừng sững ở sâu bên trong, khí thế hào hùng, phảng phất như đã tồn tại từ thời khai thiên tích địa ban đầu.

Xung quanh Côn Sơn lại có một tầng sương mù hỗn độn hoàn toàn không thể chìm nổi đang cuộn trào.

Tầng sương mang theo huyết sắc nhàn nhạt, đan xen chiếu rọi, dường như đang tuyên bố với thiên hạ rằng nơi đây đã từng phát sinh chuyện huyết tinh kinh khủng nào đó.

Kẻ thành đạo vẫn lạc đẫm máu, chân tiên khó độ!

Dưới chân núi Côn Sơn có tòa thành cổ tên là Côn Ô thành, bao phủ lãnh thổ trong vòng trăm vạn dặm, to lớn mà phồn thịnh, đại khí dâng trào, cực kỳ mênh mông cổ kính, tồn thế lâu đời.

Trong khoảng thời gian này, dòng người ở Côn Ô thành ngày một tấp nập. Mỗi ngày, ta đều có thể nhìn thấy từng đợt cầu vồng bay đến từ bốn phương tám hướng.

Rất nhiều tu sĩ sinh linh nhận được tin tức tiên tổ của Cơ gia bị vây ở Côn Sơn đều từ các nơi chạy tới, dự cảm rằng không lâu sau đó, trong Côn Sơn sẽ phát sinh đại sự khó lường.

Một vị Nhân Tổ sống, bây giờ lại bị vây ở trong Côn Sơn.

Tin tức này tạo thành chấn động, có thể nói là long trời lở đất, không có thế lực nào có thể bình tĩnh được.

Ngoại trừ các giáo chủ của đại giáo, đám nhân vật trưởng lão đằng vân giá vũ đến bên ngoài, ngay cả rất nhiều thế hệ trẻ tuổi cũng đến cùng nhau, muốn xem thử chuyện này.

Côn Sơn có tên là Tiên Vương sơn, vừa tồn tại cơ duyên lại vừa tồn tại nguy cơ.

Đã từng có người hái một gốc cỏ nhỏ toàn thân đỏ thẫm ở bên ngoài Côn Sơn, sau khi dùng thì tu vi tăng nhiều, một ngày vạn dặm, về sau lại trở thành một tôn Chuẩn Đế.

Có người nói gốc cỏ nhỏ kia hấp thu Tiên Vương huyết, mặc dù rất có thể đó chỉ là một phần ngàn tỉ, nhưng cũng vô cùng hiếm thấy, giá trị không thể đoán được.

Dạng thần vật giống như này cũng không ít.

Mỗi ngày, trong Côn Ô thành đều có thể nhìn thấy tu sĩ đi tới bên ngoài Côn Sơn để nhặt nhạnh đồ tốt, tìm kiếm bảo vật, ngay cả một vài tảng đá hình thù kỳ quái cũng ẩn chứa đạo vận đặc thù, có giá trị không nhỏ.

Một vài thế lực Thương Minh lại đặc biệt bố trí phố đổ thạch trong Côn Ô thành.

Tất cả những kỳ trân dị thạch kia đều lấy từ xung quanh Côn Sơn, thậm chí một vài sự tồn tại cường đại mạo hiểm tính mạng vận chuyển từ trong đó đi ra, có giá trị không nhỏ, khó có thể tưởng tượng nổi.

Trong những dị thạch kia, thậm chí có người cắt ra được kinh văn vô thượng, tiên quáng hiếm thấy... Thậm chí còn có một giọt huyết dịch được cất kín, chỉ tràn ngập ra khí tức, khiến cho vòm trời trong vòng ngàn vạn dặm biến đổi nhanh chóng, sao trời xung quanh đều run sợ.

Cuối cùng, giọt huyết dịch thần bí kia được thế lực nào đó dùng giá trên trời mua được, tục truyền rằng thậm chí bọn hắn đã tạo nên một vị kỳ tài tuyệt thế, chỉ là về sau không biết vì sao lại biến mất biệt tích.

Tóm lại, bên trong Côn Sơn ẩn chứa đủ loại huyền diệu của tạo hóa, ngay cả một vài Kẻ thành đạo cũng bởi vì lấy được một chút thần vật bên trong Côn Sơn mà kéo dài tính mạng, giảm bớt thiên nhân ngũ suy.

Vù vù!

Bầu trời rung động, từng luồng thần quang lập lòe, vô cùng chói mắt, cổ chiến thuyền hoặc có lẽ là thần liễn từ xa đi đến, tựa như mặt trời nhỏ hạ xuống Côn Ô thành, dẫn đến một hồi chấn động không nhỏ.

“Đó là thần tử của Thái Âm thần giáo Điền Cửu Âm...”

Có người giật mình, vô cùng chấn động, nhận ra người trẻ tuổi đi ra từ bên trong cổ chiến thuyền, nhìn rất âm nhu, nhưng sau lưng hắn dường như có từng vầng trăng sáng chìm nổi.

“Nghe đồn hắn nam sinh nữ tướng, nắm giữ thái âm thần thể, bây giờ tu vi đã thuộc cảnh giới Chí Thánh trung kỳ, nhìn xung quanh có thể nói hắn chính là người vô địch một phương.”

“Nghe nói khoảng thời gian trước hắn dễ dàng chém chết một đầu hung thú cảnh giới Đại Thánh, thái âm thần thể đã đạt Tiểu Thành...”

Trong Côn Ô thành, không ít tu sĩ nhỏ giọng nghị luận, nhìn chằm chằm người trẻ tuổi ở phía trước kia.

Bây giờ trong Côn Ô thành ngọa hổ tàng long, gần như mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Chí Tôn trẻ tuổi của các tộc đến đây.

Ngoại trừ những giáo chủ của đại giáo tựa thần long thấy đầu mà không thấy đuôi kia thì những người trẻ tuổi thuộc cảnh giới Chí Tôn là khiến người ta chú ý nhất .

Ầm!

Lúc này, có chấn động truyền đến từ hướng khác, một chiếc phi thuyền bạch ngọc vô cùng cao lớn vụt nhanh qua như tên bắn, đi đến nơi này, tràn ngập khí tức khoáng đạt, cổ xưa.

“Đó là người của ẩn thế An tộc...”

“Nghe nói truyền nhân của ẩn thế An tộc thế hệ này rất thần bí, chưa từng hành tẩu trên thế gian, nhưng thực lực bản thân lại khó có thể tưởng tượng nổi.”

“Không biết lần này có thể gặp được vị truyền nhân của ẩn thế An tộc một lần được hay không.”

Nơi đây lập tức dẫn đến một hồi chấn động không nhỏ, rất nhiều tu sĩ cảm thấy chấn kinh, nhìn chằm chằm vào chiếc phi thuyền bạch ngọc kia.

Ngoại trừ ẩn thế An tộc, lúc trước đã có không ít tuổi trẻ Chí Tôn hiện thân, thậm chí ngay cả đám người Lục Quan Vương, Thiên Hoàng Nữ cũng từng để lộ dấu vết.

Có thể nói, Côn Sơn lần này hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của thượng giới. Trong Côn Ô thành lại càng có nhiều thế hệ trẻ tuổi chạy đến.

Rất nhiều tu sĩ và sinh linh đều đang chờ mong, cảm giác trước khi các đại đạo thống cứu được tiên tổ của Cơ gia thì các thế hệ trẻ tuổi ở nơi này sẽ phát sinh va chạm lớn với nhau.

“A, các ngươi có chú ý không, nữ tử áo xanh vừa rồi mới đi từ bên ngoài vào thành có chút quen thuộc?”

Lúc này, đột nhiên một tu sĩ mở miệng, trợn mắt nhìn về phía cửa thành.

Nhưng mà thân ảnh của thiếu nữ áo xanh kia cũng chỉ chợt lóe lên rồi nhanh chóng biến mất không thấy tăm hơi, phảng phất như hắn vừa xuất hiện ảo giác.

“Hình như là vị tiểu công chúa của Cố gia kia... Không ngờ nàng cũng tới...” Một tu sĩ bên cạnh cũng hơi giật mình nói: “Xem ra Côn Ô thành lần này sẽ rất náo nhiệt.”

Hết chương 1464.
Bạn cần đăng nhập để bình luận