Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2825. Ngươi muốn ra tay với ta?

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
“Ngươi có biết công tử nhà ta có thân phận gì không hả, có thể làm thiếp thất của công tử nhà ta chính là phúc khí mấy trăm đời ngươi cũng không tu được, thế mà ngươi còn dám thờ ơ làm bộ như không nghe thấy?”
Sở Tiểu Nhị làm sai vặt ở bên cạnh Sở Tiêu cảm thấy thái độ của Cố Trường Ca thật sự vô cùng cường thế kiêu ngạo, đúng là không coi công tử bọn họ ra gì mà.
Có điều hắn không dám nói gì Cố Trường Ca mà chỉ dám tức giận quát mắng với thiếu nữ áo trắng kia.
“Câm miệng ngay.”
Sở Tiêu nghe thấy vậy quát lớn một tiếng, sau đó chỉ cảm thấy càng hiện tại bản thân càng thêm mất mặt.
Hắn cũng lười che giấu sự tức giận trên gương mặt mình, sau đó lạnh lùng liếc nhìn thiếu nữ tên Y Y kia: “Hy vọng sau này ngươi sẽ không hối hận vì sự lựa chọn ngày hôm nay của ngươi.”
Một thanh tín nhân cho dù có xinh đẹp đến đâu thì sao chứ? Dựa vào thân phận địa vị của hắn, thì loại nữ tử nào mà không chiếm được.
Chuyện hôm nay ở trong mắt Sở Tiêu chính là bản thân mất hết thể diện, trở thành trò cười cho thiên hạ.
Y Y cũng hoàn toàn không ngờ tới tối nay bản thân nàng lại gây ra phiền toái lớn như vậy.
Giờ phút này nghe Sở Tiêu nói như vậy, khuôn mặt xinh đẹp không tỳ vết dưới tấm mạng che kia lại càng trở nên tái nhợt. cả người không khỏi hơi run rẩy dường như có chút sợ hãi.
“Ta đã nói rồi, ngươi đã được tự do, từ nay về sau không ai có thể uy hiếp tổn thương ngươi được nữa.”
“Hắn là cái thá gì chứ.” Cố Trường Ca dường như chú ý tới sự sợ hãi của thiếu nữ áo trắng, trông thấy cảnh tượng đó hắn chỉ thản nhiên cười nói.
“Lời này của ngươi có ý gì?” Sắc mặt Sở Tiêu có chút khó coi.
Cố Trường Ca ở trước mặt mọi người lại nói một câu “Hắn là cái thá gì chứ” đúng là đã hoàn toàn làm bùng lên ngọn lửa giận dữ mà Sở Tiêu vốn đã gắng gượng đè nén nãy giờ.
“Xem ra ngươi có ý kiến với những lời ta vừa nói à?” Cố Trường Ca tùy ý liếc mắt nhìn về phía hắn.
“Thật thú vị, ta lớn ngần này rồi mà bây giờ mới lần đầu tiên gặp được người nói chuyện với ta kiểu đó.”
Lời này càng làm cho Sở Tiêu suýt nữa bật cười vì tức giận, song ánh mắt của hắn đang dần dần trở nên lạnh lùng hơn.
Loại thái độ hời hợt tùy ý của đối phương so với bất cứ lời nói nào đều kiêu ngạo, cường thế hơn, như kiểu ở một đẳng cấp khác.
Cho đến tận bây giờ, Sở Tiêu cũng khó mà ngờ tới rằng bản thân vốn luôn ỷ thế hiếp người sẽ có một ngày gặp được một người kiêu ngạo cường thế hơn cả mình.
Cố Trường Ca vẫn thản nhiên cười nói: “Thế thì bây giờ ngươi gặp được rồi đấy.”
Đám người Tử Vân Xuyên, Thải Vân Tiên Tử đều tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc, bởi vì cả đám đều không lường trước được Cố Trường Ca lại cường thế như vậy.
Chỉ ngắn gọn mấy câu thế thôi mà đã khiến cho sắc mặt Sở Tiêu trở nên cực kỳ khó coi, ấm ức đến độ như ăn phải chuột chết.
Mặc dù bọn họ quen biết Cố Trường Ca không lâu, nhưng lúc nói chuyện với hắn cả đám luôn cảm thấy Cố Trường Ca có dáng vẻ ấm áp hiền hòa, khi đối mặt với bất cứ ai đều tùy ý thản nhiên, cảm thấy hắn tựa như thoát khỏi thế ngoại, không tranh giành với đời.
Điều này khiến bọn họ cảm thấy bản thân dường như không tồn tại cùng một thế giới với Cố Trường Ca, đôi bên có vẻ bị ngăn cách bởi một đạo lạch trời tiên với phàm.
Mà hôm nay thấy dáng vẻ khó nén sát ý, gần như phá hủy mọi thứ của Sở Tiêu mới khiến cho bọn họ bỗng dưng hiểu rõ.
Sự tùy ý thân thiện của Cố Trường Ca từ đầu đến cuối chính là không thèm quan tâm đến bất cứ ai cả.
“Ngược lại ta muốn xem thử ngươi có năng lực gì mà dám nói ra lời nói như thế.” Nét mặt Sở Tiêu vô cùng khó coi, hắn lạnh lùng liếc nhìn về phía Cố Trường Ca, sau đó không thèm kìm nét sự tức giận và sát tâm nữa.
Cái quạt gấp trên tay hắn hiện ra vô số đường vân, có một loại quy tắc trật tự đang đan xen.
Mặc dù hắn không quá tập trung vào con đường tu hành cho lắm, nhưng mà trên người hắn lại có rất nhiều bảo vật, nhiều nhất phải kể đến các loại cấm khí, tùy tiện tế ra một cái đã đủ để hủy diệt Tiên Vương.
Vào lúc này hắn mặc kệ Cố Trường Ca có lai lịch gì, điều hắn muốn làm duy nhất chính là ra tay xóa bỏ tất cả tức giận và uất mức mà vừa nãy phải chịu.
“Ồ?” Cố Trường Ca hơi cau mày lại, dường như có chút kinh ngạc nói: “Xem ra ngươi muốn ra tay với ta cơ à?”
Vù!
Trên gương mặt Sở Tiêu lóe lên tia sát ý, hắn không thèm nhiều lời nữa mà vung ra một kiện thần đỉnh tràn ngập lưu quang trôi nổi trong ống tay áo hắn, sau đó kiện thần đỉnh đó chảy xuống thần quang màu xanh thiên thanh, kiện thần đỉnh đó như phi tiên bùng nổ ẩn chứa một loại lực lượng trấn áp khủng bố nào đó.
Theo sự xuất hiện của tôn thần đỉnh đó, Lâm Thủy Hiên bắt đầu rung lắc, hư không liên tục phát ra âm thanh kêu ông ông, vô số trận văn được khắc xuống đã có dấu vết không được ổn định, trông chúng nó cứ như sắp sụp đổ.
Hết chương 2825.
Bạn cần đăng nhập để bình luận