Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2597: Tạm thời không thể trở mặt được

Chương 2597: Tạm thời không thể trở mặt được

Vương Hạc biết lúc này hắn cũng không thể đi quấy rầy Hồng Côi Tôn giả, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu, rất không cam tâm.

Với giao tình nhiều năm giữa hắn và Hồng Côi Tôn giả, kết quả nàng cứ lật lọng như thế, chuyện vừa rồi đã đồng ý xong xuôi mà lại nói đổi ý là đổi ý.

Nhưng lúc này, hắn có thể làm được gì chứ?

Chẳng lẽ ra tay giành giật với nam tử bạch y thần bí kia hay sao?

“Thôi bỏ đi, đây cũng chỉ là việc nhỏ. So với đại sự mấy ngày tới cũng chẳng đáng nhắc tới.”

“Ta vẫn còn cần đến sự giúp đỡ từ Hồng Côi Tôn giả, tạm thời không thể trở mặt với nàng được.”

Vương Hạc thầm hít sâu mấy hơi, tự an ủi chính mình, cố gắng hết sức không để tâm đến việc này nữa.

Chẳng qua chuyện này vẫn khiến hắn phải để tâm tới, bởi vì kẻ có mái tóc xám kia đã bị nam tử bạch y kia đưa đi rồi.

Vậy nhật ký đời người của sinh linh mà hắn nhìn thấy lại là chuyện gì nữa?

Dù sao, bên trong nhật ký đời người các sinh linh kia, trong tương lai vào một ngày nào đó, đấu trường Vạn Tộc sẽ gặp phải một đợt tai họa đáng sợ.

Căn nguyên của nó xuất phát từ chính người có mái tóc xám tro kia. Bây giờ nhìn lại, chỉ sợ một vài chuyện xảy ra trong tương lai cũng sẽ bị thay đổi theo.

“Xem ra rất nhiều chuyện cũng thể tin tưởng hoàn toàn, sau khi có một vài chuyện sẽ xảy ra ngoài dự liệu, quỹ đạo cố định ban đầu cũng sẽ bị lệch đi…”

Vương Hạc thầm nghĩ trong lòng, bắt đầu nghiêm túc lên kế hoạch cho chuyện quan trọng kế tiếp.

Một đám trưởng lão lẫn đệ tử Thập Hoang môn cũng không biết chuyện xảy ra giữa Vương Hạc và Hồng Côi Tôn giả. Nhưng thấy vẻ mặt hắn vừa rồi hơi lạ, cũng thức thời không hỏi nhiều thêm nữa.

“Lúc này, nếu như Thập Hoang chi Thư có thể sử dụng được thì tốt rồi…”

Trong lòng Vương Hạc thầm thở dài một tiếng, thử kêu gọi khí linh của Thập Hoang chi Thư, nhưng hoàn nó toàn im lìm, hắn không nhận được bất kỳ hồi âm nào.

Mặc dù hắn thấy khá bất đắc dĩ nhưng cũng không kinh ngạc mấy với kết quả này.

Bởi vì cho đến nay, khí linh Thập Hoang chi Thư vốn cao ngạo như thế, không thèm quan tâm đến chủ nhân là hắn, cảm thấy thực lực của hắn thấp, không đủ tư cách để nó nhận chủ.

Trước đây, sau khi khí linh Thập Hoang chi Thư hồi phục, còn thử đưa theo Thập Hoang chi Thư rời khỏi hắn. Vì thế Vương Hạc đã tức giận, còn từng tranh đấu qua lại mấy lần.

Sau này, khí linh của Thập Hoang chi Thư cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể dần yên tĩnh trở lại, xem hắn như không khí.

Mà vào lúc này, ở một nơi khác của đấu trường Vạn Tộc.

Mấy vị tộc nhân thuộc Trọc tộc và Trọc Cư trưởng lão đi thẳng về phía địa lao dưới lòng đất mà ngày thường vẫn giam giữ tử sĩ của đấu trường. Nam tử trung niên trông có vẻ phúc hậu trên đấu trường vừa rồi trưng dáng vẻ kính cẩn nghe lời dẫn đường ở trước.

Hắn cũng chỉ mới biết, vị đại nhân thần bí kia nhìn trúng một tên đã chiến thắng trong trận quyết đấu trên đấu trường vừa rồi.

Chuyện này khiến nam tử trung niên kinh ngạc, sau đó là thấy ngoài ý muốn và ghen tị.

Đã lăn lộn trong đấu trường Vạn Tộc mấy chục vạn năm nên tất nhiên hắn cũng có mắt nhìn.

Trong lúc Cố Trường Ca bước vào đấu trường, hắn đã trông thấy chủ nhân Hồng Côi Tôn giả ngày thường ít khi xuất hiện còn đích thân đến tiếp đãi.

Chớ nói chi là vào trước đó, Hồng Côi Tôn giả còn phải dựa vào Trọc Cư trưởng lão, đi kè kè bên cạnh. Mặc dù hắn không có tư cách được nhìn thấy dáng vẻ của Cố Trường Ca, nhưng cũng mơ hồ đoán ra được thân phận của hắn.

Tên vừa mới quyết đấu chém giết trên đài vừa nãy có thể nói là lên như diều gặp gió.

Đi bên người vị đại nhân kia, đảo mắt một cái đã biến thành nhân vật khiến hắn phải nịnh bợ lấy lòng. Cảm xúc trong lòng nam tử trung niên rất phức tạp, cảm khái thế sự vô thường, đồng thời cũng vô cùng ghen tị.

“Hồng Côi đâu? Vào lúc này mà nàng còn chưa đến à?”

Vẻ mặt Trọc Cư trưởng lão lộ vẻ không vui, cảm thấy lúc này Hồng Côi Tôn giả còn không đích thân xuất hiện chính là hành động khinh thường hắn và Cố Trường Ca.

“Hồi bẩm Trọc Cư trưởng lão, chủ nhân nhà ta vừa mới nhận được tin tức, đang trên đường đến rồi ạ…”

Nam tử trung niên vội vàng cung kính giải thích, lo sợ Trọc Cư trưởng lão suy nghĩ nhiều.

Lúc này Trọc Cư trưởng lão mới hừ lạnh một tiếng xem như đáp lại.

Khu vực bên dưới lòng đất này giống như phần ruột bên trong Sinh Mệnh Cổ Tinh được đổ bê tông, vách tường liền một khối, có bố trí các loại trận văn.

Cho dù là cấp bậc cỡ Tiên Vương cũng đừng hòng phá hủy được nơi này, vả lại cách mỗi vài dặm liền có cường giả tọa trấn. Mặc dù thực lực của đám tử sĩ bị giam giữ ở đây bất phàm nhưng cũng có bất kỳ kẻ nào có thể trốn thoát được.

Mỗi một lồng giam nhìn đều rất đơn sơ, bên trong chỉ có một tấm bồ đoàn, một cái giường đá, bầu không khí u ám không nhìn thấy ánh mặt trời. Đương nhiên, kẻ nào chiến thắng trên đấu trường càng nhiều thì hoàn cảnh sống sẽ tốt hơn, chỗ này cũng chỉ là tầng thứ dưới mặt đất.

Rất nhanh sau đó nam tử trung niên dẫn đầu đám người Trọc Cư trưởng lão đi thẳng xuống mấy tầng kế.

Hết chương 2597.
Bạn cần đăng nhập để bình luận