Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3699. Sao lại dính dáng đến người này thế?



Chương 3699. Sao lại dính dáng đến người này thế?




“Ngũ đại vương tộc, Cổ Tàng hoàng tộc.”
Tay Thanh Y siết chặt, cảm nhận được một sự áp bách và bất lực lớn lao.
Là sinh linh đã từng sinh sống ở Cổ Tàng Văn Minh, nàng biết rõ những tồn tại này kinh khủng đến cỡ nào. Ngay cả tổ mẫu của nàng, nhất hoàng cường đại nhất của Kỷ Thiền nhất tộc khi đề cập đến những tồn tại đó cũng phải mang theo một sự tôn sùng.
Nhưng bây giờ, những tồn tại này lại cùng nhau xuất hiện trước mặt của nàng.
Nàng ngẩng đầu nhìn đại thủ vắt ngang thiên địa, chẳng biết tại sao, nàng đột nhiên cảm nhận được một khí tức quen thuộc và yên tâm.
“Ha ha, các ngươi thấy thế nào?”
Sau một khắc, trên không Luân Hồi Chi Hải, thời không vô cùng vô tận vỡ ra, một luồng khí tức thiên đạo chí cường giống như chưởng khống hết mọi quyền hành trên thế gian lan tràn ra.
Một nam nhân áo trắng xuất hiện ở đó. Hắn dường như nghe được một câu chuyện cười, không khỏi phát ra tiếng cười nhàn nhạt.
Hắn ta chỉ đứng đó, nhưng lại khiến cổ kim vạn đạo phải run sợ, vũ trụ càn khôn gào thét, thời gian không gian sụp đổ.
Vũ trụ vô tận và vị diện giống như ngưng trệ. Hết thảy sinh linh và vật chất đều tĩnh lại. Thời gian như ngừng chân vào lúc này, không còn chảy xuôi về phía trước nữa.
Hiện tại, quá khứ và tương lai giống như một cái chớp mắt, áp súc thành một tiết điểm nhỏ bé.
Toàn bộ Cổ Tàng Văn Minh dường như cũng khó gánh được khí tức của hắn.
Một khắc nhìn thấy nam nhân áo trắng, Thanh Y ngẩn ra. Đầu tiên là không thể tin được, sau đó ánh mắt mở to, dường như muốn xác định rốt cuộc đây là sự thật hay là ảo tưởng.
Sau đó, nàng ngẩng đầu lên, nước mắt chảy xuống, giọng nói như thì thào: “Là ngươi sao?”
Tiểu Vọng Nguyệt bên cạnh nàng không an tĩnh được như nàng. Trong khoảnh khắc nhìn thấy bóng người áo trắng, cả người của nàng như muốn nhảy dựng lên: “Chủ nhân, rốt cuộc thì ngài cũng đã về…”
Từng giọt nước mắt thuận theo gương mặt của nàng trôi xuống, mặc cho nàng dùng ống tay áo lau như thế nào cũng không sạch.
“Đại tế tư khi dễ Thanh Y tỷ tỷ, gieo xuống cấm chế trong người nàng. Chỉ cần đi lại, nàng sẽ bị hàng vạn con kiến gặm nuốt tâm mạch.”
“Nhưng một khi Thanh Y tỷ tỷ dừng lại, xiềng xích trên chân sẽ trở nên nóng hổi vô cùng, làm bỏng huyết nhục của tỷ tỷ…”
Nàng khóc ồ lên, giống như một đứa bé đang mách mẹ, hốc mắt đỏ rực, nước mắt không ngừng chảy ra.
Trên không Cổ Tàng Văn Minh, thời không loạn lưu vô cùng vô tận mãnh liệt giống như thủy triều.
Nhưng bây giờ, hết thảy đều ngưng lại. Khí tức bàng bạc mà chư thế không thể chứa đựng xuất hiện ở đó, giống như trấn áp vạn đạo, chấn nhiếp từ xưa đến nay, kết thúc hết thảy thời không.
Giờ phút này, toàn bộ Thương Mang vô cùng tĩnh mịch, yên tĩnh im ắng. Tất cả sinh linh và tu sĩ bên trong Cổ Tàng Văn Minh đều cực kỳ sợ hãi, chẳng khác nào bị ý chí thiên địa áp bách, hoàn toàn không thể động đậy.
Nghe xong, bất luận hoàng chủ Cổ Tàng hay Thủy Tổ Hư đang nơi xa xôi lẳng lặng chú ý hết thảy phải giật mình trong lòng.
“Sự việc khó làm rồi. Từ khi nào Kỷ Thiền nhất tộc lại có dính dáng đến người này thế…”
Lông mày hoàng chủ Cổ Tàng cau chặt, hoàn toàn không ngờ tới cục diện này sẽ xảy ra.
Sắc mặt của chúa tể ngũ đại vương tộc thay đổi. Trong nháy mắt, bọn họ vận dụng thủ đoạn thôi diễn, muốn xác định sự việc là thật hay giả. Vì sao trước đó cho dù là ai cũng không phát hiện được cửu công chúa của Kỷ Thiền nhất tộc có quan hệ với người kia?
Nhưng bất luận bọn họ dò xét thôi diễn đến cỡ nào, hết thảy nhân quả có liên quan đều giống như bị một tầng sương mù che lấp.
Chỉ có một sự hồi hộp khó nói nên lời tràn ngập trong tim của bọn họ.
“Hoàng chủ, chỉ sợ việc này xử lý không tốt rồi. Lượng kiếp thanh toán sắp đến, thân phận của đại tế tư vô cùng đặc biệt, không thể để xảy ra sơ sót. Chúng ta cần bà câu thông đến bên kia. Nếu thanh toán giáng xuống, phát hiện đại tế tư đã bỏ mình, chỉ sợ toàn bộ lượng kiếp thanh toán sẽ bị ảnh hưởng.”
“Bất kể thế nào, nhất định phải nghĩ cách cứu đại tế tư ra. Không thể để bà ấy chết tại nơi này.”
Bọn họ dùng tâm niệm trao đổi với nhau.
Nghe mọi người nói chuyện, gương mặt của hoàng chủ Cổ Tàng trở nên mờ mịt, biểu cảm dưới bình thiên quan thay đổi mấy lần.
Hắn ta không dám hành động thiếu suy nghĩ. Ban đầu, hắn ta cho rằng thực lực của minh chủ Phạt Thiên Minh không hơn gì bọn hắn, mạnh cũng không có khả năng mạnh hơn bọn hắn. Nhưng lúc này, hắn ta lại có cảm giác mình giống như phàm nhân đối diện với núi cao biển rộng.
Hiện tại chỉ còn tiếng khóc hu hu của Tiểu Vọng Nguyệt bên trên luân hồi chi hải, giống như muốn trút hết mọi ủy khuất và chua xót trong nhiều năm qua. Đại tế tư đang bị bàn tay nắm chặt trở nên sợ hãi, cả người run rẩy, hoàn toàn không nghĩ đến cửu công chúa Thanh Y của Kỷ Thiền nhất tộc lại có liên quan đến người này.
Nếu như biết những chuyện đó, làm sao bà dám đối đãi với Thanh Y, với Kỷ Thiền nhất tộc như thế?
Nhưng lúc này, có nói gì cũng vô dụng. Cho dù bà có hối hận cũng vô dụng.
Đại tế tư chỉ có thể ký thác hy vọng xa vời của mình vào người hoàng chủ Cổ Tàng. Bà chính là đại tế tư Tế Tự Thần Điện, đại diện cho thiên ý chí cao vô thượng, là đầu mối then chốt câu thông đến Chân Thực Chi Địa. Bà không thể chết ở chỗ này. Hết chương 3699.



Bạn cần đăng nhập để bình luận