Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 836: Đập nồi dìm thuyền

Chương 836: Đập nồi dìm thuyền

Vừa nghĩ tới cảnh Tiên Đạo Thiên Nhãn được thi triển.

Khi đó, Cố Tiên Nhi đã tuyệt vọng cỡ nào, nhưng vẫn không ai cứu giúp.

Người thanh lãnh, kiêu ngạo như nàng, sao lại lưu lạc tới tình trạng này như thế?

Mà tất cả những chuyện này, đều là âm mưu của Cố Trường Ca!

Cố Trường Ca thắng, sau đó có được lòng tin của nàng, cuối cùng dưới tình huống nàng không có chút phòng bị nào, bỗng nhiên ra tay, nhốt Cố Tiên Nhi, cướp đoạt thôn phệ lấy bản nguyên của nàng.

"Sao ta có thể bỏ mặc nàng xảy ra chuyện như vậy?"

"Làm sao ta có thể bỏ mặc nàng bị tra tấn cực khổ như vậy, tiểu sư muội nàng vốn đã được chú định, sẽ là tiên phía trên Cửu Thiên."

Tử Dương Thiên Quân nắm chặt hai đấm, cả người run rẩy, trong ánh mắt có thù hận, lửa giận thiêu đốt ngập trời.

Sau khi tức giận, hắn phát hiện bản thân chợt trở nên yên tĩnh lạ thường, không còn thấp thỏm lo âu và sợ hãi như trước đó.

Sự tồn tại của Đạo Tiên sư muội, chính là lý do tiếp dũng khí lớn nhất cho hắn, để chống lại Cố Trường Ca!

Nghe thấy lời kiên định này của Tử Dương Thiên Quân, trong lúc nhất thời, Tần Vô Nhai cũng rơi vào im lặng.

Hắn có thể hiểu tình cảm của Tử Dương Thiên Quân đối với Cố Tiên Nhi.

Dù biết dưới tình huống như thế này, rất dễ dẫn đến làm lộ tung tích của Tử Dương Thiên Quân, để đám người Cố Trường Ca tìm tới, sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng.

Nhưng Tử Dương Thiên Quân lại một chút cũng không tiếc.

"Sư đệ, có lẽ ngươi phải suy nghĩ cho kỹ."

"Chuyện này cũng không phải xúc động trong chốc lát là giải quyết được, ngươi so với Cố Trường Ca dù là bối cảnh hay tu vi, đều cách rất xa, không đấu lại nổi. Mà lúc này, Cố Tiên Nhi vẫn chưa chắc sẽ tin tưởng ngươi."

"Nàng vô cùng tin Cố Trường Ca, lúc này nhất định sẽ cho rằng ngươi đang chia rẽ tình cảm giữa nàng và Cố Trường Ca."

"Ngược lại, sẽ càng kéo xa khoảng cách giữa hai người các ngươi, được một mất mười."

Tần Vô Nhai nói tóm lại một câu, vẫn có ý muốn thuyết phục hắn một chút.

"Sư huynh, ngươi không cần khuyên nhiều, ta đã có quyết định."

Thấy Tử Dương Thiên Quân cố chấp như vậy, nắm đấm vẫn nắm chặt như cũ, xương tay vì dùng sức quá nhiều mà trắng bệch đi.

Sau khi biết thân phận thật của Cố Trường Ca.

Cố Tiên Nhi đã ở bên cạnh Cố Trường Ca lâu hơn một chút, hắn cảm thấy vô cùng dày vò, vô cùng lo lắng.

Sợ hình ảnh vỡ vụn hắn nhìn thấy trong tương lai kia sẽ trở thành hiện thực, sau đó, điều đó sẽ hiện ra trước mặt hắn đầy máu me.

Mặc dù trong quá khứ, Cố Tiên Nhi từng chẳng them dòm ngó tới hắn, trong lòng không nghĩ bất cứ chuyện gì khác, chỉ có đại đạo.

Nhưng hắn cũng không ngại.

Với hắn mà nói, luân hồi ngàn vạn lần, chỉ cần đổi một cái ngoái nhìn của nàng, Tử Dương Thiên Quân cũng thấy đáng giá lắm rồi.

Chuyện này, đã trở thành chấp niệm của hắn.

Khi còn ở kiếp trước, Cố Tiên Nhi tên là Đạo Tiên, cũng chính là đệ tử tài năng xuất sắc nhất từ vạn cổ đến nay ở trong Vô Nhai Đạo Tông bọn hắn.

Có phong thái như thần tiên, thậm chí, còn rất có thể được vào Tiên Cung, được đọc Vạn Cổ Chư Thiên.

Ở thời kỳ của bọn hắn, giữa hai bên tiên giới và phàm giới, đều thường xuyên có lui tới.

Cũng không giống bây giờ, tung tích của Tiên Giới không những mờ mịt khó tìm, ngay cả tiên nhân cũng thành nhân vật trong truyền thuyết.

Lúc trước, tiên nhân thường xuyên xuất hiện, thăm bạn luận đạo, Tiên Cung cao cao tại thường, thống lĩnh tám phương.

Trong mỗi một tòa Tiên Cung, đều sẽ có một vị tiên nhân tọa trấn.

Nếu không có trận tai họa khủng khiếp kia, làm cả Tiên Cung sụp đổ, vạn cổ thành tro.

Hiện tại, hắn đoán chừng ngay cả tư cách đứng trước mặt Đạo Tiên sư muội, hắn cũng không có, chớ nói chi là làm một ít chuyện vì nàng.

Dù sao Đạo Tiên sư muội cũng đã được chú định là tiên nhân.

Tử Dương Thiên Quân đã từng oán hận, vì sao trong mắt nàng, ngoại trừ đại đạo ra, mãi cũng không chứa được thêm bất kì ai.

Nhưng bây giờ, hắn đã bình thường trở lại.

Bởi vì Đạo Tiên như vậy, mới thực sự là nàng.

Một lòng hướng đạo, chỉ vì thành tiên, không bị ngoại giới quấy nhiễu, cũng sẽ không vì bất cứ ai mà ngừng chân, càng không vì một ai mà liếc nhìn thêm một cái.

Đó mới là chỗ mà hắn vẫn luôn ngưỡng mộ tiểu sư muội.

"Không phải là không có cách? Đại sư huynh, không phải ngươi đã lấy được nước hồ Luân Hồi sao? Chỉ cần có thể nhường cho Đạo Tiên sư muội khôi phục trí nhớ kiếp trước, nàng nhất định sẽ tin tưởng chúng ta. Ta nhất định phải cứu nàng ra khỏi bàn tay của Cố Trường Ca!"

Sau đó, hai mắt của Tử Dương Thiên Quân lộ ra tia sáng, thấp giọng nói, có vẻ chuyện này cũng không hết hi vọng, không đến mức không còn cơ hội nào.

"Ý của ngươi, là chúng ta trực tiếp ra tay với Đạo Tiên sư muội , ép nàng uống hết nước hồ Luân Hồi?"

Tần Vô Nhai nhướng mày hỏi.

Trừ một cách này ra, hắn thật sự cũng không nghĩ ra Tử Dương Thiên Quân còn có cách nào hay hơn?

Thế nhưng cứ như vậy, nếu Cố Tiên Nhi chống lại hai người, vậy hiềm nghi trên người bọn hắn, cũng sẽ không cách nào tẩy sạch được.

Đồng thời, còn có thể ngồi vững trên cái mũ này.

"Ta cũng không muốn thế, nhưng nếu lúc đó Đạo Tiên sư muội không tin tưởng, vậy chỉ có thể làm như vậy."

"Chúng ta làm vậy cũng chỉ muốn tốt cho nàng, ta tin, đến khi đó nàng sẽ lực chọn tha thứ cho chúng ta."

"Đập nồi dìm thuyền, mới có thể thấy hi vọng."

Tử Dương Thiên Quân nói, trong mắt tràn ngập sự cô độc, độc ác và tàn nhẫn.

Tần Vô Nhai nhìn hắn, cũng không khuyên nữa, gật đầu nói, "Vậy được, dựa theo lời ngươi, tiếp theo để ta chủ động lộ ra hành tung, dẫn Đạo Tiên sư muội tới, ngươi chú ý bố trí trận văn ẩn nơi đây cho ổn, tốt nhất đừng để Cố Trường Ca phát hiện bất cứ đầu mối nào."

Dứt lời, bóng người hắn khẽ động, nhanh chóng hóa thành tia sáng, rời khỏi chỗ này, đi ra bên ngoài di tích.

Tử Dương Thiên Quân gật đầu, đứng khoanh tay, áo bào tím bay phần phật, khuôn mặt lạnh lẽo, so với trước đó, tựa như hai người hoàn toàn khác nhau.

Sau đó, hắn lấy ngọc phù ra, báo cáo tình cảnh bây giờ của hắn với Tử Phủ sau lưng.

Hết chương 836.
Bạn cần đăng nhập để bình luận