Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 784: Kim Thiền tỉnh táo

Chương 784: Kim Thiền tỉnh táo

Hắn trầm ngâm một lúc, hướng về phía trước, chắp tay trước ngực, nói: "Xem ra tiểu tăng đã tới muộn một bước rồi."

Từ trong dãy núi này, hắn cảm nhận được khí tức còn sót lại của Thần Hoàng Tử.

Hắn dự cảm được tình huống xấu đã xảy ra.

Chỉ có điều, mặc dù trong lời nói của Kim Thiền Phật Tử mang theo từ bi, nhưng trong đôi mắt lại rất yên tĩnh, không bất kỳ gợn sóng nào.

Hắn sớm đã đoán được mục đích của người kế thừa ma công nhưng hắn lại không vạch trần.

Lúc ấy, Thần Hoàng Tử có vẻ rất nóng lòng, sợ người kế thừa ma công sẽ chạy thoát nên hắn không nói thêm điều gì.

Vì thế, cục diện như hiện tại sớm đã nằm trong dự liệu của hắn.

"Tuy có lòng hàng ma nhưng lại lực bất tòng tâm. Kết quả của việc không biết tự lượng sức mình chính là như vậy."

Thân ảnh của Kim Thiền Phật Tử khẽ động, tăng y bay bồng bềnh, đi về phía dãy núi phía trước.

Nếu dự cảm của hắn không sai thì đó là nơi đã xảy ra cuộc chiến.

"Hả?"

Chỉ có điều khi Kim Thiền Phật Tử đuổi tới nơi, nhìn thấy quang cảnh trong đó thì lập tức bị kinh hãi, khiến phật tâm của hắn có chút chấn kinh.

"Cố Trường Ca!"

"Người như hắn mà cũng có một ngày phải chật vật như vậy sao?"

Khuôn mặt vốn bình tĩnh của hắn chợt sinh ra gợn sóng, nhưng rất nhanh đã biến mất.

Trên bầu trời, làn sương mù màu xám bay ngập trời, quy tắc đáng sợ buông xuống, che đậy tất cả, mãnh liệt và bành trướng.

Một vùng trời chìm trong bóng đen giống như tinh hà rơi xuống một cách nặng nề.

Đại Đạo Bảo Bình ngưng tụ từ phù văn đen nhánh đang chìm nổi ở nơi đó giống như đang muốn thu cả thiên địa vào.

Một thân ảnh mơ hồ đang bị khói đen che phủ, không nhìn rõ khuôn mặt đang đứng uy nghi dưới bảo bình, thần sắc mang theo ý cười nhạo lạnh lùng.

Bên cảnh hắn là bốn người ở bậc Đại Thánh cảnh đang đứng nghiêm trang. Trong tay họ biến hóa ra rất nhiều phù văn đang phong tỏa toàn bộ tám hướng trong thiên địa.

Trong mỗi tấc hư không đều tràn ra khí tức khiến người ta phải sợ hãi.

Sau lưng Kim Thiền Phật Tử không khỏi sinh ra một cảm giác lạnh lẽo. Cuối cùng thì trước đó ở nơi này đã xảy ra cuộc chiến như thế nào?

Dư ba còn sót lại cũng đủ để làm cho người ta sợ hãi đến run rẩy.

"Cố Trường Ca, ngươi truy sát ta đã lâu nhưng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày như vậy đúng không?"

Thân ảnh trên không trung kia bị khói đen che phủ, nhịn không được cười lạnh, vô cùng đắc ý, hàn ý ngập trời.

Khuôn mặt của hắn đã bị sương mù che lấp, nhưng dựa vào khí tức thì Kim Thiền Phật Tử có thể kết luận, đó chính là Doanh hoàng tử - Doanh Sương.

Trước đó, bốn vị ở bậc Đại Thánh cảnh kia đã từng hiện thân ở Tuyệt Âm chiến trường, dường như là thủ hạ của người kế thừa ma công!

Ở phía dưới sơn mạch, lúc này Cố Trường Ca đang ngồi xếp bằng, một tờ pháp chỉ màu vàng đang được thi triển trước mặt, bảo vệ hắn ở trong đó.

Nhưng tình trạng của hắn hiện tại cũng không ổn, trên người loang lổ vết máu, khí tức hỗn loạn.

Đáng sợ nhất chính là trên thân thể dường như có một vết thương xuyên qua đan điền, thần hi năm màu chảy xuôi bám vào các loại hào quang, giúp chữa lành vết thương.

Nhưng làn sương mù màu đen đang dâng lên từng tầng từng tầng rồi ăn mòn, khó mà trừ khử được, làm cho Cố Trường Ca suy yếu đến mức sắc mặt trở nên tái nhợt, ánh mắt cũng như ngọn nến sắp tắt.

"Bản nguyên đã bị hao tổn. Ngay cả sinh mệnh của Cố Trường Ca cũng đang hấp hối."

"Khí tức của Thần Hoàng Tử lại biến mất."

Con ngươi của Kim Thiền Phật Tử hơi co rụt lại. Hắn không ngờ kết quả lần này lại như vậy, phải dùng bốn chữ “cực kì kinh hãi” để hình dung.

Một khi tin tức này truyền ra, bên ngoài chắc chắn sẽ xảy ra mặt đất chấn kinh khủng, quét sạch tám hướng, khó mà an bình!

"Xem ra bên ngoài sắp đại loạn rồi!"

Ngay lúc đó ở ngoài Tuyệt Âm, sương mù cuồn cuộn, giữa các đỉnh núi có từng đạo cầu vồng đang chạy đến đây, đều là thiên kiêu và tu sĩ sau khi nghe tin tức, lập tức chạy đến.

Nhất thời, nơi này trở nên vô cùng náo nhiệt.

Thiên kiêu của mấy cổ quốc đều hội tụ ở đây.

Lục Quan Vương thần bí mặc áo xám, vóc người trung đẳng, khuôn mặt bao phủ sương mù, cưỡi một con tiên hạc đến đây, đang nhìn xuống phía dưới.

Trong đôi mắt của hắn có từng đại đạo thần hà lướt qua, phù văn diễn hóa, hiện lên rất nhiều cảnh tượng, đang suy diễn chuyện xảy ra trong đó.

Lúc này, cho dù là hắn thì trong lòng cũng sinh ra ra một loại bất an, lại giống như cảm thấy kinh hồn khiếp vía.

"Trong đó ẩn giấu nguy hiểm lớn, lần này người thừa kế ma công hấp dẫn rất nhiều thiên kiêu tới đây, tuyệt đối là muốn xuống tay hung ác, bằng không thì cũng không thể như vậy.”

"Đây rõ ràng đã sớm tính toán kỹ càng. Doanh Sương, ta thật sự đã xem nhẹ ngươi rồi...”

Lục Quan Vương nhịn không được lắc đầu thở dài, sau đó hắn lại nhìn món Chí Tôn khí ở nơi xa vẫn đang giằng co kia, nhíu mày lại.

"Chí Tôn Khí của Cố Trường Ca bị lưu lại ở nơi này, không biết hắn có lường trước việc này không, xem ra hắn và Thần Hoàng Tử đều lành ít dữ nhiều rồi.”

"Tạo ra nguy hiểm lớn như thế, người thừa kế ma công khẳng định là có nắm chắc.”

Một vị đệ tử đứng đầu khác xuất hiện bên cạnh Lục Quan Vương, khuôn mặt tuyệt mỹ, dáng người cao gầy.

Giữa trán còn có đường vân của Thần Hoàng, phía sau có một đôi Hoàng Dực mở rộng tỏa ra ánh sáng lung linh, giống như thần diễm chảy xuôi, chính là Thiên Hoàng Nữ.

Nàng cũng đi đến nơi này, nhưng lại giống như Lục Quan Vương, kiêng kị thủ đoạn trong đó, không lựa chọn tiến vào.

"Doanh Sương làm như thế, khẳng định là muốn giết chết người đuổi giết hắn.”

Lục Quan Vương gật đầu, hắn thừa nhận bản thân lúc ấy nhìn lầm, không ngờ Doanh Sương ẩn nấp sâu như vậy, không ngờ co thể che giấu được ánh mắt của hắn.

Thủ đoạn và âm mưu tàn nhẫn như vậy, cùng với loại gan dạ này khiến hắn không thể xem thường.

Nhưng bây giờ mới phù hợp với người thừa kế ma công mà lúc trước hắn nhận biết.

Hết chương 784.
Bạn cần đăng nhập để bình luận