Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2192: Đã từng gặp mặt hắn

Chương 2192: Đã từng gặp mặt hắn

“Nhưng mà tiểu tổ, Ngao tộc chúng ta không làm gì cả, chỉ ở bên cạnh xem kịch liệu có khiến cho người nào đó bất mãn không?”

Ngao Địch Tiên Vương cung kính hỏi.

“Sẽ không, nếu thật sự là lời của người đó, hắn sẽ không đáng sợ như trong lời đồn. Thật không biết những hậu nhân như các ngươi làm sao tới được từ Cấm Kỵ kỷ nguyên…”

“Trước đây khi phụ hoàng ta còn sống, ta đã có duyên gặp mặt hắn, thậm chí còn từng lén ngưỡng mộ hắn.”

“Đáng tiếc lúc ấy ta quá nhỏ, có lẽ hắn cũng không nhớ được ta.”

Ngao Linh ném một cục đá xuống hàn đàm ở phía trước, giọng nói có vẻ rất tùy ý, thậm chí còn có chút không để ý.

Tuy nhiên lượng tin tức ẩn trong đó lại khiến trong lòng Ngao Địch Tiên Vương sợ hãi.

Hắn chỉ biết tiểu tổ trước mắt này có bối phận rất dọa người, khủng bố đến mức khó có thể tưởng tượng được, còn bắt nguồn từ thời đại xa xưa hơn cả Cấm Kỵ kỷ nguyên, được nàng gọi là thời đại Thần Thoại Tiên Thiên.

Nhưng không nghĩ tới, rất lâu trước kia nàng đã từng gặp qua người đó?

Thời đại Thần Thoại Tiên Thiên là một thời đại không tìm thấy bất cứ ghi chép nào trong điển tịch, có thể nói là lội ngược dòng về thuở khai thiên tích địa.

Trước Cấm Kỵ kỷ nguyên còn có vô số kỷ nguyên, giống như có tầng vách ngăn không muốn cho người khác biết được. Nếu không phải thiếu nữ Ngao Linh trước mắt nói cho Ngao Địch Tiên Vương biết, hắn cũng sẽ không biết rằng thế gian này còn có một thời đại cổ xưa đến như vậy.

Hơn nữa, thiếu nữ trước mắt này đến từ chính thời đại kia, nàng vẫn luôn bị phong ấn, cho đến gần đây mới thức tỉnh ở chỗ sâu nhất chỗ cấm địa của Ngao tộc.

Nói đến bối phận, Ngao Địch Tiên Vương gọi nàng một tiếng tiểu tổ cũng không quá chút nào, thậm chí có thể nói đó là vinh hạnh của hắn.

Bởi vì Ngao Linh chính là con nối dõi của Long Tổ.

Long Tổ được xưng là Vạn Long chi tổ, hiện giờ Ngao tộc cũng chỉ có dòng huyết mạch này chảy xuôi mà thôi, căn bản không phải Long tộc thuần khiết.

Có thể nói cho dù là tổ tiên đời đầu của Ngao tộc ở trước mặt Ngao Linh thì cũng phải cung kính mà kêu một tiếng lão tổ.

Thế nên cho dù là một Tiên Vương tuyệt đại, Ngao Địch cũng phải cung kính vô cùng đối với người này, ở bên cạnh bảo vệ sự an nguy của nàng, một tấc cũng không rời.

Đương nhiên, dưới cái nhìn của người ngoài, hắn như vậy là vì rất thương yêu hậu bối này. Bởi vì ngay cả tộc nhân cũng hoàn toàn không biết thân phận thật sự của Ngao Linh.

“Nếu như tiểu tổ có quen người này, ta đây sẽ không lo lắng nữa.”

Ngao Địch Tiên Vương cung kính nói, tuy rằng Ngao Linh trước mắt nhìn như tay trói gà không chặt nhưng thật ra lại sâu không lường được. Trong cơ thể này phong ấn lực lượng cực kỳ đáng sợ, trước đó nàng đã từng để lộ khiến cho hai đầu gối hắn mềm nhũn, trực tiếp quỳ xuống đất.

Hơn nữa, đoạn thời gian này từ những gì mà Ngao Linh tiết lộ, rất nhiều sinh linh ở thời đại Thần Thoại Tiên Thiên đều đã quay trở về.

Hiện giờ tuy rằng thế cục Tiên vực hỗn loạn bất an nhưng cũng không ảnh hưởng đến đại cục tương lai.

Bên ngoài mảnh thiên địa này có tồn tại vô thượng đang nhìn chăm chú hết thảy, chờ đợi thời cơ thích hợp để giáng lâm.

“Thật ra ta lại muốn nhìn thấy người này.”

“Vạn cổ đều như hư không, ở thời đại này, ta còn có thể gặp lại người đã từng...”

Ngao Linh khẽ lắc đầu, vỗ tay sau đó đi đến chỗ sâu trong rừng tiên trúc, nơi đó sương trắng trôi nổi, đình đài lầu các tọa lạc, khách đã chờ đợi từ lâu.

Chẳng qua ở chỗ sâu nhất trong đạo đài, vẫn tràn ngập ánh sáng mênh mông, thấy không rõ lắm, có hỗn độn khí bao phủ che đậy hết thảytầm nhìn.

Nguyệt vương đã sắp xếp đám thị nữ chuẩn bị nước trà cho một đám khách nhân từ lâu, nếu bỏ qua bầu không khí ở nơi đây thì ngược lại có chút dáng vẻ của hội luận đạo thời kỳ Tiên Cổ.

Bằng hữu nhiều năm không gặp đều ôn chuyện ở nơi đây, rất nhiều chân tiên trên mặt lộ ra vẻ cảm khái.

“Ai có thể ngờ sẽ có một ngày như vậy, nghe nói ngay cả Tiên Vương cường đại cũng sẽ bị thanh tẩy.”

“Ngược lại ta rất chờ mong, trong cảnh loạn lạc này, tỷ lệ sống sót có thể lớn hơn.”

“Có liên quan tới dị tượng thiên địa ngày hôm qua, ta lật xem sách cổ thì biết được, dường như có liên quan đến Thương Mang chi địa ở nơi xa, có lẽ trong tương lai Tiên vực sẽ gặp phải chuyện lớn gì đó.”

Bọn hắn nói chuyện ở đây nhưng khi vừa nhìn thấy Ngao Địch Tiên Vương dẫn theo Ngao Linh đi tới từ nơi xa thì đều biến sắc, vội vã ngậm miệng lại.

Mà thật ra có rất nhiều người vô cùng tò mò, cảm thấy Ngao Địch Tiên Vương đối xử với hậu nhân cũng quá tốt rồi, thế mà còn dẫn nàng theo bên cạnh, có thể nói là một tấc cũng không rời.

Trên ngọn núi cũng có rất nhiều tu sĩ ngồi xếp bằng, tất cả đều là hào hùng một phương, đặc biệt là tu sĩ lĩnh vực Nhân Đạo, đều là người xuất sắc của các tộc.

Hay như tồn tại sừng sững ở Tiên Đạo, đều dựa về trước, cách đạo đài rất gần.

Mà Ngao Địch Tiên Vương thì đang nghỉ ngơi ở đình riêng biệt, mang theo rất nhiều người trong tộc chờ ở nơi đó.

Hết chương 2192.
Bạn cần đăng nhập để bình luận