Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 929: Ngoài ý muốn

Chương 929: Ngoài ý muốn

"Thể chất của hắn rất đặc biệt."

Thiếu nữ mặc váy dài màu vàng nhạt nói, đôi mắt nàng to và rất sáng, lúc này nàng nhìn chằm chằm Giang Thần đang đi tới, giống như hoàn toàn muốn nhìn thấu được hắn.

Những người còn lại nghe thấy vậy cũng rất ngạc nhiên, thật ra bọn hắn biết rất rõ thân phận của thiếu nữ kia.

Vậy mà ngay cả nàng cũng nói rằng thể chất của tên ăn mày này rất đặc biệt.

Điều đó chỉ có thể nói lên tên ăn mày kia thật sự là một nam tử không hề đơn giản.

"Ta đã từng gặp vị cô nương này, đa tạ vì vừa rồi cô nương đã mở lời giúp cho ta có cơ hội đi vào Thần Khư Môn."

Giang Thần không thèm đế ý đến ánh mắt dò xét của đám người xung quanh, ngược lại hắn lại thoải mái đi tới, ánh mắt của hắn vô cùng trong trẻo, bình tĩnh, đứng đối mặt với thiếu nữ mặc váy dài màu vàng nhạt.

Mặc dù hắn cũng có thể đoán ra được thân phận của thiếu nữ trước mặt không hề đơn giản, nhưng vừa nghĩ đến lão giả mặc áo bào màu đen đang ở trong bóng tối, hắn lại yên tâm hơn, tỏ ra vẻ lạnh nhạt khác thường.

Dáng vẻ này, trái lại khiến cho mọi người phải coi trọng hắn thêm mấy phần.

"Ngươi không cần phải khách khí. Đó chỉ là tiện tay mà thôi."

Nghe vậy, thiếu nữ mặc váy dài màu vàng nhạt lắc đầu, trên mặt khẽ mỉm cười.

Tuy khuôn mặt của nàng nhìn rất bình thường, nhưng nàng lại làm cho người ta cảm thấy hảo cảm khó tả.

Mặc dù một đám nữ tử phía sau đều có khuôn mặt xinh đẹp, tư sắc xuất chúng nhưng trước mặt nàng cũng chỉ ảm đạm, tối tăm.

"Không biết cô nương tên là gì?"

Trong lòng Giang Thần cũng sinh ra mấy phần hảo cảm với vị cô nương này, hắn không khỏi hỏi.

"To gan, danh tự của tiểu thư, ngươi lại dám hỏi."

Thế nhưng khi nghe thấy lời này, thiếu nữ mặc váy dài màu vàng nhạt còn chưa kịp nói điều gì thì một đám nam nữ trẻ tuổi ở phía sau đột nhiên biến sắc, lạnh lùng quát lên.

"Không sao, chỉ là một cái tên mà thôi, ngươi có thể gọi ta là Sơ Nguyệt."

Vậy mà thiếu nữ lại xua tay ngắt lời đám người, ra hiệu bọn hắn không cần để ý, nàng mỉm cười nói.

"Sơ Nguyệt? Cái tên thật dễ nghe." Giang Thần cười nói.

Hắn không hề cảm thấy có chút ác ý nào trên người vị thiếu nữ đã giúp hắn giải vây, chỉ như một cơn gió thoảng qua trên mặt, rất tự nhiên.

Khí linh của Tạo Hóa Tiên Chu cũng không nhận thấy bất kỳ ác ý hay ý đồ nào từ trên người nàng.

Đúng lúc này, một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện ở nơi đây, ống tay áo hắn rộng thùng thình, sắc mặt hồng nhuận, ánh mắt rất có thần.

Phía sau hắn có rất nhiều đệ tử đi theo, nhìn qua y phục thì có vẻ bọn hắn đều là đệ tử của Thần Khư Môn.

Có thể nhìn ra được, nam tử trung niên cũng rất tôn kính với thiếu nữ gọi là Sơ Nguyệt, sau đó hắn có chào hỏi với nàng.

Lúc này, hắn mới nhìn về phía Giang Thần, hỏi: "Ngươi chính là người đã tuyên bố sẽ khiến cho Thần Khư Môn ta phá vỡ quy củ sao?"

Rất rõ ràng là vừa rồi ở trước sơn môn, lão đạo đã báo trước cho hắn biết đầu đuôi mọi chuyện, nếu không hắn sẽ không thể đến nhanh như vậy được.

"Xin ra mắt tiền bối."

Giang Thần hơi chắp tay: "Vãn bối thật sự có tự tin về thiên phú của chính mình. Thần Khư Môn thu nhận vãn bối làm đồ đệ thì sẽ không hối hận."

Nam tử trung niên hừ lạnh một tiếng: "Ngươi lại có khẩu khí thật lớn đấy."

Những người khác cũng đều có dáng vẻ rất kinh ngạc, bọn hắn cảm thấy không thể tin được trước những lời nói tràn ngập sự tự tin kia của Giang Thần.

Đặc biệt là một đám đệ tử của Thần Khư Môn, bọn hắn biết rõ thân phận của nam tử trung niên trước mặt, hắn chính là một trong ba cao thủ đứng đầu toàn bộ Thần Khư Môn.

Nếu không phải vì thiếu nữ kia, hắn sẽ không bao giờ xuất hiện vì Giang Thần.

"Có chút thú vị đó."

"Ngươi không sợ sẽ bị ngã lộn nhào sao?"

Thiếu nữ tên là Sơ Nguyệt vốn đang định đưa người đi ra ngoài sơn môn, nhưng đến lúc này hiển nhiên nàng rất có hứng thú nên mới ngừng chân đứng ở đây.

Tất nhiên là nàng đã nhìn ra thể chất của Giang Thần không đơn giản, nhưng ở một nơi như Thần Khư Môn cũng chưa chắc đã có thể khảo thí ra được.

Nghĩ đến đây, nàng không khỏi bật cười.

"Tiền bối cứ rửa mắt chờ xem."

Giang Thần liếc nhìn nàng một cái, hắn nghĩ là nàng cũng cảm thấy buồn cười nên không khỏi khẽ lắc đầu.

Sơ Nguyệt mỉm cười, nàng chợt rất muốn nhìn thấy sắc mặt của Giang Thần khi bị đem ra làm trò mèo.

"Tiểu thư, một lát nữa chúng ta đi tìm món đồ kia sao?"

Một người nữ tử phía sau không khỏi thấp giọng hỏi nàng: "Đoán chừng hiện tại đại công tử đã không thể chờ được nữa rồi."

Thiếu nữ lắc đầu nói: "Chúng ta xem trò vui trước đã. Nhân tiện để cho ca ca ta chờ một chút. Nếu như hắn không chờ nổi, vậy thì cứ để hắn đi tìm trước đi."

Sau đó, nam tử trung niên vung ống tay áo lên đưa Giang Thần đến bia đá để khảo thí thiên phú, bởi vì chuyện này mà kinh động đến không ít đệ tử Thần Khư Môn, tất cả đều nhao nhao chạy đến, dự định tham gia náo nhiệt.

Giang Thần rất tự tin, hắn có được Tạp Hóa Thánh Thế, dựa theo lời của Tạp Hóa Tiên Chu khí linh Thần thì trong thập đại Thần Thể, thể chất của hắn cũng thuộc loại đứng đầu .

Rất nhanh sau đó, Giang Thần trợn tròn mắt, hắn thực sự khó có thể tin được.

Sắc mặt tự tin của hắn cũng không duy trì được lâu.

Vào lúc hắn đặt tay lên trắc thí thạch, trên đó xuất hiện quang hoa rực rỡ, nhưng độ sáng chói của quang hoa lại chênh lệch rất xa so với những gì hắn dự đoán.

Hết chương 929.
Bạn cần đăng nhập để bình luận