Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 911: Đạo lữ kiếp trước gặp nhau

Chương 911: Đạo lữ kiếp trước gặp nhau

Lúc đầu nàng dựa theo phân phó của Cố Trường Ca, ở lại Chu Tước cổ quốc, chờ người gọi là đạo lữ kiếp trước của mình, Tần Vô Nhai tìm tới cửa.

Nhưng chưa từng nghĩ, hôm nay lại nhận được tin tức của Đường gia truyền đến.

Khoảng thời gian trước, Đường Thiên đệ đệ ruột của nàng, không biết từ nơi nào lấy được một bộ kinh văn thần bí, có nguồn gốc rất cổ xưa huyền bí.

Sau khi trải qua giám định, không ít tộc lão cảm thấy đó có thể là một bộ tiên đạo kinh văn.

Tin tức này, lập tức làm oanh động toàn bộ Thương Minh Đường gia.

Tuy nhiên, Đường gia phản ứng rất nhanh, lập tức phong tỏa tin tức, chưa từng truyền ra ngoài.

Rồi sau đó, không ít tộc nhân tu hành bộ kinh văn kia, tu vi đều tăng lên, thậm chí bình cảnh đã bị vây nhiều năm, cũng đột phá.

Đối với Đường gia mà nói, dĩ nhiên là chuyện tốt.

Tuy nhiên cứ như vậy, rất nhiều tộc nhân đặt tinh lực vào tu hành, rất nhiều sản nghiệp của gia tộc không thể nào kinh doanh, trong thời gian ngắn tổn thất rất nhiều.

Bởi vì duyên cớ này, cuối cùng Đường lão thái gia cũng nhớ tới nàng, định triệu hồi nàng về gia tộc, cho nàng tiếp quản rất nhiều sản nghiệp hiện tại.

Lúc đầu với Đường Uyển mà nói đó là chuyện tốt.

Nhưng vì do Cố Trường Ca phân phó, trong khoảng thời gian này, nàng không thể rời đi Chu Tước cổ quốc.

Điều này làm cho khuôn mặt của nàng hiện lên vẻ u sầu, chỉ có thể nghĩ ra cái cớ, báo cho Đường gia, nàng không thể trở về.

"Đường cô nương có chuyện gì làm phiền lòng sao? Lông mày nhíu chặt như vậy?"

Lúc này, lời nói của một nam tử áo xám, truyền tới bên tai Đường Uyển, làm cho nàng đột nhiên hoàn hồn lại.

"Ta không có chuyện gì, chẳng qua là bên phía gia tộc gặp một chút khó khăn."

Đường Uyển khẽ mỉm cười, vẻ mặt u sầu nhanh chóng biến mất.

Nam tử áo xám đứng trước mặt nàng, dáng người không cao lắm, khuôn mặt nhìn có chút nho nhã, mang đến cho người ta cảm giác có thành tựu tu hành và thiện cảm.

Đó chính là Tần Vô Nhai, sau khi cải trang thì lẫn vào bên cạnh Đường Uyển.

Khoảng thời gian này, không tìm thấy nơi giam giữ của Tử Dương Thiên Quân, hắn đã từ bỏ.

Chờ lúc Tử Phủ đại quân và Cố Trường Ca đánh nhau, ra tay lần nữa, vừa vặn đục nước béo cò.

Chỉ là phải cân nhắc đến việc phải dừng lại mấy ngày ở Chu Tước cổ quốc.

Hắn đã có không ít biện pháp, định tiếp xúc với Đường Uyển, ở lại bên cạnh nàng.

Mà vừa vặn gặp phải Đường Uyển đang thu nhận cung phụng khắp nơi, kể từ đó, hắn thuận lý thành chương trở thành cung phụng bên cạnh Đường Uyển.

Mấy ngày qua, hắn đã thân quen không ít với Đường Uyển.

"Tần Nhai cung phụng có chuyện gì à?"

Sau đó, cất truyền tin phù trong tay, Đường Uyển nhìn về phía nam tử áo xám trước mặt, hỏi nhỏ.

Tất nhiên nàng nhìn ra được, người trước mắt, chính là Tần Vô Nhai, người đã đắc tội Cố Trường Ca.

Chẳng qua hắn đã cải trang, lại dùng tên giả là Tần Nhai.

Cái loại cảm giác quen thuộc đến từ sâu trong linh hồn, dường như từng đã sống chung thật lâu, không lừa gạt được người ta.

Sau khi biết Tần Vô Nhai sẽ đi tìm nàng, tất nhiên nàng dựa theo phân phó của Cố Trường Ca, để cho hắn dễ dàng tiếp xúc với mình.

"A, không có việc gì, không có việc gì, chỉ là vừa mới nãy lúc tuần tra ở bên ngoài sân, thấy Đường cô nương có vẻ mặt u sầu, ta tò mò trong lòng, không nhịn được tiến lên hỏi thăm, nếu như lỡ xúc phạm chỗ nào, mong rằng Đường cô nương tha thứ."

Tần Vô Nhai lộ ra nụ cười hiền hòa, mang theo vẻ áy náy giải thích.

"Thì ra là như vậy, vậy cảm ơn Tần Nhai cung phụng đã quan tâm."

Đường Uyển gật đầu, vẻ mặt bình thản nói.

"Đường cô nương có thể nói một chút rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì được không? Không chừng tại hạ có thể giúp ngươi suy nghĩ ra một ít biện pháp."

Sau đó Tần Vô Nhai lại hỏi, mới vừa rồi thấy khuôn mặt đau buồn của Đường Uyển, không khỏi có chút đau lòng.

Nghe thế, Đường Uyển nhìn hắn một cái, dường như không có nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy.

Trầm ngâm một chút, Đường Uyển gật đầu, cũng không có giấu giếm, nói: "Thật ra cũng không phải chuyện to tát gì, chỉ là bên phía gia tộc đưa tin nói, gặp phải khó khăn, kêu ta trở về, nhưng vì nguyên do riêng. Bây giờ ta không thể rời khỏi Chu Tước cổ quốc."

"Thì ra là như vậy."

Tần Vô Nhai có hơi giật mình, nhưng ánh mắt lại có vẻ hơi u ám.

Thật ra hắn biết quan hệ của Đường Uyển và Sở Hạo.

Lần đầu tiên, hắn thấy Đường Uyển ở trong hẻm, nam tử đứng bên cạnh nàng chính là Tam Sở Hạo hoàng tử của Chu Tước cổ quốc.

Sau đó, hắn nghe qua tin tức, biết rõ quan hệ của Đường Uyển và Sở Hạo.

Từ nhỏ hai người đã quen biết nhau, rất thân thiết, chính là thanh mai trúc mã.

Đường Uyển rõ ràng có tình ý với Sở Hạo, mà tất nhiên Sở Hạo cũng có tình ý với Đường Uyển.

Nguyên nhân bây giờ Đường Uyển không thể rời đi Chu Tước cổ quốc, hắn thấy, thật ra cũng vì liên quan tới Sở Hạo.

Dẫu sao Chu Tước cổ quốc rất nhanh sẽ bị hủy diệt, người sáng suốt đều nhìn ra kết quả đã được định sẵn.

Đại chiến trăm vạn tu sĩ, chỉ là một Chu Tước cổ quốc, còn không phải sẽ bị hủy diệt trong khoảnh khắc sao.

Sở Hạo hy vọng Đường Uyển có thể tận dụng lực lượng sau lưng nàng trợ giúp cho hắn, mà gia tộc sau lưng Đường Uyển, lại không ngốc, làm sao lại ở thời điểm này, đi giúp đỡ Chu Tước cổ quốc?

Kể từ đó, Đường Uyển không bỏ được Sở Hạo, nên mới không rời khỏi Chu Tước cổ quốc.

Đây là suy nghĩ của Tần Vô Nhai, lúc này, thậm chí hắn có cảm kích với Cố Trường Ca.

Bản thân hắn có ấn tượng không tốt về Sở Hạo, việc tiêu diệt Chu Tước cổ quốc đối với hắn mà nói, hận không thể vỗ tay khen rất hay.

Hôm nay, bộ dáng của Đường Uyển, hắn thấy không thoát khỏi việc liên quan tới Sở Hạo.

"Kỳ thật thì vào lúc này, ta cảm thấy Đường cô nương cần phải cân nhắc gia tộc mới đúng, dù sao chuyện của Chu Tước cổ quốc bị tiêu diệt, không ai có thể ngăn cản.”

Tần Vô Nhai cân nhắc nói, định thuyết phục Đường Uyển rời khỏi đây, không nên nhúng tay vào chuyện này.

Tuy nhiên, hắn còn chưa nói hết, từ bên ngoài sân, có một nha hoàn hoảng hốt chạy tới, bẩm báo: "Tiểu thư, Sở Hạo hoàng tử cầu kiến..."

"Sở Hạo? Hắn tới làm gì? Không gặp!"

Nghe thế, Đường Uyển nhướng mày, nói thẳng, hiển nhiên còn chưa nguôi giận chuyện mấy ngày trước bị Sở Hạo chọc giận.

Hết chương 911.
Bạn cần đăng nhập để bình luận