Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 562: Nhân Tổ vẫn lạc

Chương 562: Nhân Tổ vẫn lạc

Không gian trước mặt bỗng nhiên vỡ ra, thân ảnh Giang Sở Sở,đang trong quá trình tu luyện hiện ra bên ngoài.

Nàng đang ngồi trên một tảng đá tu luyện.

Khoảng thời gian này trong lòng nàng rất bất an, khó mà bình tĩnh được, cảm giác Nhân Tổ chuyển thế rất có thể xảy ra chuyện rồi.

Nhưng nàng cũng không xác định rõ.

Mỗi ngày trôi qua đều như bị dày vò, trong lòng rất phức tạp, khiến nàng thở dài, không biết sự việc sau này sẽ như thế nào.

Hiện tại bỗng nhiên được Cố Trường Ca thả ra khỏi thế giới của hắn, biểu tình của nàng vẫn còn có chút ngơ ngác.

Con ngươi trong sáng nhìn về phía Cố Trường Ca, bộ dáng như dự tính hỏi thăm.

Chẳng lẽ Cố Trường Ca thật lòng từ bi, chuẩn bị thả nàng ra?

"Cố Trường Ca "

Giang Sở Sở đang muốn mở miệng, hỏi thăm lý do.

Nhưng Cố Trường Ca đã mở miệng trước, đồng thời rất tự nhiên vòng qua eo nàng, cười nhạt một tiếng, "Gặp Nhân Tổ mà ngươi muốn gặp nhất đi, lần gặp đầu tiên cũng chính là lầm gặp cuối cùng đó."

"Đừng nói ta không cho ngươi cơ hội đấy."

Nghe vậy, thần sắc Giang Sở Sở cứng lại, có chút khó có thể tin, giống như là muốn xác định lại một chút.

Sau đó nàng mới nhìn về phía Khương Dương đang bị Cố Trường Ca trấn áp, máu me khắp người, không nhìn rõ mặt mũi, khó có thể tin nổi.

Người đang bị Cố Trường Ca giẫm lên kia là Nhân Tổ chuyển thế sao?

"Hắn... hắn chính là Nhân Tổ ."

Thanh âm của Giang Sở Sở hơi run run, khó mà kiềm chế được.

Trong những gì Nhân Tổ điện bơm vào đầu nàng, Nhân Tổ là sự tồn tại vĩ đại, có đủ loại công đức, được chúng sinh ca tụng.

Một bức tranh treo ở Nhân Tổ điện, bây giờ vẫn in sâu vào trong mắt của toàn bộ đệ tử Nhân Tổ điện.

Thân ảnh to lớn, đưa lưng về phía chúng sinh, phảng phất thế gian này không có người đáng để hắn quay đầu.

Người như vậy bây giờ lại bị đại ma đầu này giẫm lên, ngay cả đầu cũng không nhấc lên nổi?

Nàng là truyền nhân của Nhân Tổ điện, tu hành công pháp của Nhân Tổ điện, người trước mặt này chính là Nhân Tổ chuyển thế.

Khí tức của hắn không thể lầm lẫn vào đâu được.

Giang Sở Sở cảm giác thế giới của mình muốn đổ sụp.

Nàng vốn cho rằng Cố Trường Ca mặc dù có thể chiếm thế thượng phong, nhưng Nhân Tổ cũng không quá yếu, dù sao hắn bố trí rất nhiều hậu chiêu, bản thân còn Luân Hồi không biết bao nhiêu lần.

Với thực lực và thủ đoạn đó, sao Cố Trường Ca là đối thủ của hắn được?

Nhưng mà, sự tình cùng với suy đoán của nàng, vừa vặn lại trái ngược.

Cố Trường Ca cường đại đến nỗi ngay cả Nhân Tổ cũng không phải là đối thủ của hắn, cuối cùng bị hắn cường thế nghiền ép.

"Làm sao có thể" Giang Sở Sở thì thào, sắc mặt trắng bệch, như bị sét đánh.

Nàng muốn xuất thủ cứu Nhân Tổ.

Nhưng ngay cả Nhân Tổ cũng không phải là đối thủ của Cố Trường Ca, nàng có thể làm gì chứ?

Giang Sở Sở cũng tuyệt vọng.

"Vì sao không thể? Chỉ là một loại người vô dụng mà thôi, hiện tại còn không phải đã bị ta giẫm ở dưới chân?."

"Người mà Nhân Tổ điện các ngươi tín ngưỡng, bây giờ đang ở ngay phía dưới ta?"

"Nhưng mà ngươi dám cứu hắn sao?"

Cố Trường Ca nhìn về phía nàng, tùy ý cười.

Khuôn mặt Giang Sở Sở tái nhợt, thân thể run rẩy, nếu như không phải bị Cố Trường Ca ôm lấy, sợ rằng sẽ không nhịn được xụi lơ trên mặt đất.

Mà Khương Dương lúc này, tự nhiên cũng nhìn thấy Giang Sở Sở.

Đây mới thật sự là truyền nhân của Nhân Tổ điện!

Nói ra thì đây cũng là nữ tử hộ đạo cho hắn ở một kiếp này, bây giờ theo hắn thấy thì đã sớm bị Cố Trường Ca trấn áp rồi.

Thậm chí nàng đã không còn trong trắng nữa.

Điều này khiến Khương Dương tuyệt vọng, phẫn hận...

"Ngươi..."trước khi chết, hắn tính chửi ầm lên.

Cũng chính là vào lúc này, đôi mắt của Cố Trường Ca nhắm lại, cảm giác đã đến lúc rồi

"Sẽ không có kiếp sau, ngươi cũng sẽ không có cơ hội nào đâu." Hắn nhẹ nhàng mỉm cười.

Ông! !

Nhất thời, Đại Đạo Bảo Bình run lên, bắt đầu rủ xuống hắc quang đáng sợ, trong nháy mắt nuối chửng thân thể của Khương Dương.

Oanh!

Khí tức kinh khủng, thậm chí vượt qua cả hỗn độn khí.

Không gian nơi này, cũng phát ra âm thanh vỡ nát.

Dù sao cái Đại Đạo Bảo Bình này cũng là hàng thật giá thật, được dựa vào đại đạo ngưng tụ mà thành, trấn áp thẳng xuống.

Cho dù là Luân Hồi Ấn đang sáng lên, muốn chống cự, nhưng cũng bị hắc quang bao phủ.

"A.... "

Khương Dương phát ra tiếng kêu thảm thiết, thanh âm rất nhanh biến mất không thấy gì nữa, dần dần đã không còn hơi thở.

Bao gồm cả Luân Hồi Ấn của Nhân Tổ, cũng đang ảm đạm, bị hắc quang bao phủ, tạo ra một loại cân bằng hiếm thấy.

Mà sự cân bằng này, rất nhanh đã bị phá vỡ.

Đương nhiên quá trình thôn phệ này, không phải dễ dàng gì, thậm chí còn cần thời gian chậm rãi tiêu hóa.

Dù sao cũng là rất nhiều đạo quả mà Nhân Tổ tích lũy, cho dù là Đại Đạo Bảo Bình là bảo vật không vật nào không thể nuốt, cũng cần phải qua một quá trình.

Mà lúc này đây, trong đầu Cố Trường Ca cũng nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

Trong nháy mắt hắn xuất thủ, hắn đã dùng phiếu cướp đoạt khí vận rồi.

Khương Dương bị đả kích đến mưc này, chính là thời cơ tốt nhất để cướp đoạt.

"Đinh, cướp đoạt thành công, thu hoạch được tất cả khí vận của Nhân Tổ chuyển thế Khương Dương, thu được tám ngàn điểm khí vận, bốn vạn giá trị thiên mệnh."

"Đinh, thành công giết chết khí vận chi tử Nhân Tổ chuyển thế, phát động khí vận về mức không theo quy định, thu hoạch được thiên đại bảo rương."

"Đinh "

Thanh âm nhắc nhở của hệ thống liên tiếp truyền đến.

Hết chương 562.
Bạn cần đăng nhập để bình luận