Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1419: Kỷ nguyên thụ sắp kết quả

Chương 1419: Kỷ nguyên thụ sắp kết quả

"Đã đến lúc này, nhi tử cũng đã chết mà ngươi vẫn còn ẩn núp sao? Xem ra ngươi đang trong lúc then chốt, không thể thoát thân."

Sau khi giải quyết Lâm Vũ xong Cố Trường Ca nhìn về phía chỗ sâu trong phế tích, như có điều suy nghĩ.

Sau đó chưởng một chưởng ra phía trước, ba động khủng bố tràn ngập, có khiến nhục thân nổ tung, trong mơ hồ có một hình ảnh Diệt Thế Ma Bàn được bao bọc bởi Hỗn Độn Khí, muốn hạ xuống trấn áp cả một vùng.

Sau đó, tất cả sơn phong cùng thổ địa đều nứt ra, bụi bay ngập trời, trên mặt đất xuất hiện một khe nứt cực lớn, lan tràn ra mấy chục dặm

Oanh!!

Khi đó có một ánh hào quang phóng lên trời, bên trong khe nứt kia là một tế đàn cổ xưa, xung quanh lúc này như một ly thuỷ tinh sắp vỡ, vết nứt khắp nơi.

Có thể thấy được khi đại chiến vừa rồi xảy ra thì tiên tổ Lâm Tộc trốn trong tiểu thế này này.

Nhưng tiểu thế giới đã bị Cố Trường Ca làm lộ ra trước mặt mọi người.

"Khí tức này, chẳng lẽ hắn đang muốn cưỡng ép đột phá một bước kia sao?"

Ánh mắt Cốt Tổ hơi ngưng trọng, lấy tầm mắt của hắn đương nhiên sẽ biết được thân ảnh đang ngồi xếp bằng trên tế đàn cổ xưa đó chính là tiên tổ Lâm Gia.

Thực lực của đối phương có vẻ còn thâm hậu hơn hắn rất nhiều.

"Xem ra ta đã quấy rầy chuyện tốt của hắn." Cố Trường Ca cười nhạt, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.

Ánh mắt của hắn vẫn luôn tập trung vào chỗ sâu của vùng biển đen trong tiểu thế giới kia thôi, nơi đó có từng dòng nước đen đang hội tụ, giống như Hoàng Tuyền, tạo thành một vùng biển tĩnh lặng.

Vô cùng bình tĩnh, đen tuyền khiếp người, có quy tắc kỳ dị đan xen vào, cùng hoàn cảnh bên khác nhau một trời một vực.

Thậm chí có thể thấy được không ít âm linh, như là Chân Linh chưa bị ma diệt của tu sĩ đang bồi hồi bên cạnh những dòng nước đen, chúng xuất hiện từ nơi xa xôi, cuối cùng hoá thành bụi sáng tan vào lòng nước.

Vùng biển này rất lớn, phóng tầm mắt không thể thấy điểm cuối, khí tức toả ra vô cung huyền diệu thâm ảo.

Nhìn phía xa xa đang có một gốc cổ thụ cắm rễ giữa biển, cành lá khô cạn, quấn quanh một luồng ánh sáng nào đấy.

"Đây chính là Kỷ Nguyên Thụ, thì ra là sắp kết quả."

Ánh mắt Cố Trường Ca rời đi, thấy được một trái cây xanh biếc thấp thoáng giữa các cành lá.

Nhìn qua thì rất thần bí, có từng đường gợn sóng huyền bí bao phủ, còn có mảnh vụn thời gian hiện lên xung quanh.

Thậm chí hắn còn có thể nghe được vết tích của trường hà, giống như có thể nhờ viên trái cây này bôn ba trong đấy.

Cố Trường Ca còn cảm thấy được Thông Huyền Kính cùng Thời Không Bia đang phát ra một cộng minh mơ hồ với viên trái cây kia.

"Đây là vết tích của thời gian, không gian...." Hắn hơi hiểu rõ.

Mà lúc này thân ảnh đang ngồi xếp bằng trên tế đàn cổ xưa kia cuối cùng cũng đã mở mắt, lại còn đứng dậy, có ba động mênh mông toả ra phô thiên cái địa.

Tiên tổ Lâm Gia hiện thân, khi xưa từng là Long Huyết Chiến Thần, uy danh trấn áp tất cả, uy thế tại Bát Hoang thập vực khi đó là vô cùng kinh khủng.

Mặc dù hắn có vẻ hơi già nua, nhưng thể phách vấn tráng kiện vô cùng, tóc đen óng ánh, có quang huy tiên đạo bao phủ, giống như một chiến thần vô địch, trong tay hắn như có vô số Lôi Mang đang di chuyển.

Cả người như một tia Vạn Cổ Thần Lôi, rơi xuống giữa vũ trụ, sức mạnh khiến cho mọi người kinh hãi.

Hắn đi từng bước ra từ chỗ sâu Lâm Tộc, khi ánh mắt lướt qua tộc địa nay đã hoá tro tàn thì không có bất kỳ cảm xúc gì, tựa hồ những người chết kia không phải tộc nhân của hắn vậy.

Lâm Tộc lớn như thế chỉ bị huỷ diệt sau một ngày, nhiều kẻ thành đạo cũng bị trấn sát, hắn thân là tiên tổ của Lâm Gia nhưng hiện tại có vẻ như hắn lại xem hắn không liên quan, chỉ là một ngoại nhân.

Nhất là khi trong xương cốt và sương máu đang bay cách đó không xa có một phần là dòng dõi của hắn.

Nhưng hắn vờ như không thấy.

Tình cảnh này khiến mặt của rất nhiều cường giả Cố Gia vô cùng bất ngờ, cảm giác dù trong hoàn cảnh này hắn lại còn bình tĩnh được à, đã đại hoạ lâm đầu vẫn không chịu hiện thân.

Nếu đổi bọn hắn vào tình cảnh này chắc chắn đã không nhịn được từ lâu, không thể nào thấy tộc nhân bị tàn sát một cách trắng trợn như thế mà chịu nổi.

"Thực là một đám phế vật, ngay cả câu giờ cũng không thể làm xong."

"Đáng tiếc, chỉ còn nửa bước nữa, ngươi làm kế hoạch của ta rối loạn hết cả lên...."

"Thật là đáng chết."

Tiên tổ Lâm Gia có tên Lâm Chiến, diện mục lạnh nhạt, chiến giáp toả ra ánh sáng sáng lạng, có phù văn rực rỡ đan xen.

Khi hắn mở miệng nói chuyện thì có một lớp ánh sáng bao phủ hắn lại, có khi thì lượn lờ quanh hắn.

Gương mặt già nua dần khôi phục lại, trở nên trẻ tuổi cùng tráng kiện.

Khí huyết chi lực kinh khủng hiện lên từ người hắn, ẩn chứ thanh thế không gì sánh nổi, như cuồn cuộn Thiên Lôi, như hỗn độn nổ tung.

"Rất khác với hoàn nguyên thuật bình thường."

Lông mày Cốt Tổ hơi nhíu, không cần Cố Trường Ca phân phó, hắn cũng tự bước lên một bước, giơ thủ chưởng giấu trong áo bào ra, bạch cốt sâm sâm, che kín bầu trời, rất là khiếp người, đánh về hướng Lâm Chiến.

"Cốt Tộc chi tổ, trước đây hai ta cũng đã gặp mặt vài lần."

"Không nghĩ tới ngay cả ngươi cũng nối giáo cho giặc, tổn hại đại nghĩa."

Lâm Vũ nhìn về phía Cốt Tổ với ánh mắt lạnh lùng, băng lãnh vô cùng.

Đồng thời giơ tay lên, khí tức cuồn cuộn như muốn bao phủ hết cả vùng vũ trụ này, khiến tinh vực bát phương băng liệt, cường thế tuyệt luân.

Hắn vẫn đang chờ viên Kỷ Nguyên Đạo Quả kia thành thục, đáng tiếc là thiếu một chút thời gian.

Nếu thêm một tý nữa, hắn có hy vọng để trở thành người đầu tiên đột phá gông cùm xiềng xích, khôi phục lại đỉnh phong khi xưa, trở thành tiên chân chính.

Nhưng bây giờ thời cơ chưa đến, tộc nhân của hắn cũng đã bị tàn sát sạch sẽ, con trai cũng chết trận.

Thế nên khiến mặt hắn vô cùng lạnh lùng, sao hắn không hận được, hắn hận Cố Trường Ca đến mức muốn chém đối phương thành muôn mảnh.

Cố Trường Ca không để ý đến đại chiến giữa hai người, hắn vẫn khá tin tưởng Cốt Tổ.

Đương nhiên nếu Cốt Tổ không địch lại thì hắn ra tay cũng không muộn.

Hiện tại hắn chỉ đang chú ý đến gốc Kỷ Nguyên Thụ đang tản ra màu xanh biếc nhàn nhạt kia, có thể nói gốc Kỷ Nguyên Thụ này đang trong thời khắc lột xác, nhiều lá khô vẫn ở trạng thái khô cạn.

Nhưng một phía khác thì lại có khí tức mênh mông bàn bạc, tràn ngập khí tức sinh mệnh, vô cùng kinh người.

Hết chương 1419.
Bạn cần đăng nhập để bình luận