Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3633. Nam Tôn còn sống?



Chương 3633. Nam Tôn còn sống?




Về phần Cửu Thiên Chi Địa, Vô Nguyệt lại càng rõ ràng. Bên trong có rất nhiều thành viên của Nghịch Mệnh Cung.
Nghịch Mệnh Cung, tên cũng như ý nghĩa, nghịch thiên cải mệnh. Nơi này tập trung rất nhiều tồn tại kinh tài tuyệt diễm ý đồ tránh thoát đại kiếp, nghịch thiên mà đi.
Những tồn tại này đã từng phạt thiên, kháng thiên, trải qua đại kiếp tuyệt vọng nhất, thân nhân chết hết, cố thổ vỡ vụn, nhưng dưới sự ra tay của đại năng đời thứ nhất của Nghịch Mệnh Cung, bọn họ đã sống sót đến ngày nay, cùng nhau thành lập Nghịch Mệnh Cung.
Bọn họ chiêu mộ được nhân vật kinh diễm của từng thời đại, tích lũy lực lượng, chuẩn bị cho ngày phạt thiên nghịch mệnh.
Những tin tức này thật ra đều do Vô Nguyệt âm thầm điều tra vạn năm qua. Bất luận Vô Sinh Điện, Luân Hồi Tháp hay Nghịch Mệnh Cung, tất cả đều không thể lộ ra ngoài.
Thiên địa không cho phép những thế lực như vậy xuất hiện.
Muốn biết được sự tồn tại của những nơi này cần thông qua phương thức rất khó khăn, từ đủ loại vết tích nhân quả mà cân nhắc tìm tòi, ngay cả tồn tại Tổ Đạo cảnh trấn thủ một phương chí cường chân giới cũng không có khả năng biết được sự tồn tại của những nơi này.
Cho đến hôm nay, nàng cũng chỉ biết được một số vị trí có thể có của Nghịch Mệnh Cung và Luân Hồi Tháp. Còn Vô Sinh Điện ở đâu thì nàng không rõ lắm.
Thương Mang quá rộng lớn. Có một số hỗn độn thời không, hư vô chi địa không biết vĩ độ rất khó dò xét. Muốn tìm hiểu bí mật của toàn bộ Thương Mang, chỉ khi nào đạt đến cấp độ có thể khống chế một phần quyền hành mới được.
Nàng còn cách một bước đó rất xa. Nói một cách chính xác, nàng đã có đủ cảnh giới tu vi nhưng lại thiếu quyền hành.
Nếu có quyền hành tương trợ, có lẽ nàng có thể mơ hồ cảm ứng được vị trí chân thực của những nơi đó.
“Chờ chủ thượng trở về, ngài ấy nhất định sẽ giải quyết tất cả.”
“Hiện tại, chúng ta sẽ ra tay với Cửu Thiên Chi Địa.”
“Thanh Nhi đang ẩn núp ở đó, nhiều ít cũng có thể phát huy được một chút tác dụng.”
Vô Nguyệt lên tiếng, thân ảnh bao phủ trong sương mù. Nàng cất bước, rất nhanh biến mất ngay tại chỗ. Bốn vị chủ tế đồng thời lui ra.
Khi Vô Nguyệt xuất hiện lần nữa, nàng đang đứng bên trong một ngọn núi hoang vu hắc ám.
Ngọc thủ của nàng vạch một cái, một khe nứt xuất hiện. Nàng cất bước đi vào, chỉ thấy bên trong sơn thanh thủy tú, chim hót hoa nở, cảnh sắc tự nhiên, sinh cơ bừng bừng, hoàn toàn tương phản với thế giới bên ngoài.
Bên trong dãy núi tự nhiên này có một khu rừng trúc, một nữ nhân áo trắng ngồi xếp bằng giữa khu rừng.
Trước người nàng có một cây đàn tranh. Khi hai ngón tay tinh tế xẹt qua, một âm thanh êm tai dễ nghe truyền ra, thu hút vô số chim quý thú lạ hội tụ.
Sau khi Vô Nguyệt xuất hiện, nữ nhân áo trắng mới dừng động tác, ngẩng đầu lên.
Ánh mắt của nàng dịu dàng, gương mặt hoàn mỹ, mang đến cho người ta một cảm giác mỹ hảo vô hạn. Nếu nhìn kỹ, ngươi sẽ phát hiện gương mặt của nàng và Nam Thanh giống nhau đến bảy phần.
“Vô Nguyệt đại chủ tế…”
Nữ nhân áo trắng lên tiếng, giọng nói vô cùng dễ nghe, có một sức mạnh có thể trấn an lòng người, khiến cho người ta không nhịn được mà say đắm bên trong.
“Ngươi hãy nói cho ta biết chuyện của Nghịch Mệnh Cung đi.” Vô Nguyệt đi thẳng vào vấn đề.
“Chuyện của Nghịch Mệnh Cung?”
“Vì sao Vô Nguyệt đại chủ tế lại muốn biết chuyện của Nghịch Mệnh Cung? Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì lớn sao?”
Nữ nhân áo trắng hỏi. Ánh mắt của nàng như nước, rất dịu dàng.
Vô Nguyệt bình tĩnh đáp: “Ngươi không cần biết.”
Nữ nhân áo trắng mỉm cười: “Để ta đoán xem, bởi vì hiện nay Thương Mang đã không còn thế lực nào có khả năng chống lại tộc đàn hắc ám, cho nên ngươi đã dồn ánh mắt của mình vào Nghịch Mệnh Cung.”
“Nhưng ta thật sự không hiểu quá nhiều về Nghịch Mệnh Cung, cùng lắm cũng chỉ tiếp xúc với người của Nghịch Mệnh Cung mà thôi.”
Nữ nhân trước mắt chính là tiền hiền Nam Tôn. Nàng không chết, chỉ bị vây khốn nơi này, không cách nào rời đi mà thôi.
Sau khi tổ chức Đại Thiên tan rã, Thiên Chúng và Bát Bộ Chúng sụp đổ theo, dẫn đến nội bộ Đại Thiên rơi vào hỗn loạn một thời gian rất lâu.
Thời gian đó cũng chính là thời gian sau khi thời đại Hắc Họa kết thúc không bao lâu.
Không có tổ chức Đại Thiên trấn áp, Thương Mang hỗn loạn tưng bừng. Các tiền hiền thành lập đạo thống tộc đàn của mình, tự mình làm chủ. Vì tranh đoạt tài nguyên lợi ích, bọn họ bắt đầu chém giết tranh đấu lẫn nhau.
Cũng chính vì thế, dư nghiệt Đại Thiên âm thầm ẩn núp bồi dưỡng chờ cơ hội trả thù.
Bắt đầu từ thời đại đó, những tộc đàn đã từng chống lại hạo kiếp Hắc Họa tuần tự bị dư nghiệt Đại Thiên hãm hại.
Một số thế lực đạo thống biến mất vĩnh viễn, nhưng cũng có một số, giống như hậu duệ của các bậc tiền hiền lựa chọn ly biệt quê hương, đào vong đi nơi khác, không ngừng di chuyển ẩn cư. Hậu duệ ở Phù Không đại lục gọi Nam Tôn là thánh tổ cũng giống như vậy.
Đã từng có một số tộc đàn của các bậc tiền hiền lúc trước bị dư nghiệt Đại Thiên bắt đi và nô dịch, rơi vào hắc ám vĩnh viễn, Nam Tôn bất đắc dĩ phải chui vào hang ổ của tộc đàn hắc ám, cũng chính là Ác Mộng Ma Vực bây giờ, mục đích tìm biện pháp giải quyết.
Trong quá trình này, nàng gặp một số sự cố ngoài ý muốn, đành phải tiềm phục tại Ác Mộng Ma Vực.
Cộng thêm lúc đó nội bộ Đại Thiên bộc phát Thiên Chúng chi loạn. Các vị bộ chủ của Bát Bộ Chúng vì muốn tranh đoạt huyết nhục bên trong Táng Thế Chi Quan đã triển khai đại chiến chém giết ở Ác Mộng Ma Vực, khiến cho tất cả mọi chuyện trở nên đại loạn hoàn toàn.
Lúc đó, không ít tồn tại chí cường của một số tộc đàn nhận được tin tức, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, gia nhập hỗn loạn. Hết chương 3633.



Bạn cần đăng nhập để bình luận