Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1444: Triệu hồi tế đàn

Chương 1444: Triệu hồi tế đàn

Đại sơn chủ đã tồn tại từ khi Bát Hoang thập vực vừa mới được sinh ra, chưa bao giờ vẫn lạc, siêu nhiên tại ngoại, cao cao tại thượng, đạo hạnh sâu không lường được. Bây giờ lại là trụ cột của Bát Hoang thập vực, là định tâm hoàn trong mắt vô số tu sĩ, sinh linh.

Người như thế sẽ vẫn lạc sao?

Với cảm giác sợ hãi, bất an và hoài nghi, ngày hôm sau, từ rất sớm, rất nhiều lãnh tụ của các đại tộc và các Vực chủ, Hoang chủ đã đến trong Thiên Lộc thần điện mà trước đó giao hẹn để quyết định việc hiệp ước hòa bình.

Suốt một đêm này không ai có thể yên lòng, trong lòng bọn hắn đều ngập tràn bất an và sợ hãi.

Cho dù đã đến thần điện, bọn họ cũng đứng ngồi không yên, thấp thỏm chờ Cố Trường Ca đến.

“Xem ra Vân Trạch vực chủ quả thật có tầm nhìn, lựa chọn quy hàng sớm một bước, cũng không biết rằng liệu hôm nay có còn cơ hội như vậy nữa không?”

“Căn cứ vào dị tượng đêm qua, khả năng Đại sơn chủ vẫn lạc rất lớn…”

Rất nhiều Hoang chủ, Vực chủ nhỏ giọng nghị luận, vô cùng thấp thỏm khẩn trương. Đã tu đạo vô số năm, đây vẫn là lần đầu tiên bọn hắn có tâm trạng như này, giống như phải đợi nghe xử trí, quyết định sinh tử.

Trước kia bởi vì có Đại sơn chủ nên bọn hắn mới dám mặc cả với Cố Trường Ca. Bây giờ Đại sơn chủ đã vẫn lạc, đương nhiên bọn hắn không có can đảm đàm phán điều kiện với Cố Trường Ca.

Bây giờ xem ra, biện pháp duy nhất chính là lựa chọn quy hàng thần phục.

Cuối cùng, ở bên ngoài đại điện, dưới ánh mắt bất an, khẩn trương của tất cả mọi người, Cố Trường Ca xuất hiện đi tới.

“Trường Ca thiếu chủ, ba ngày qua, chúng ta đã thương lượng xong việc liên quan đến hiệp ước hòa bình lần này.”

“Chúng ta có thể hiểu được lòng tốt của ngài. Vì vậy, chúng ta nhất trí quyết định ký tên vào hiệp ước hòa bình, sớm kết thúc tai họa của trận đại chiến này.”

Người mở miệng trước tiên là mấy vị Hoang chủ, thần sắc cung kính, lo sợ.

Có người dẫn đầu, những người còn lại cũng liếc nhau, trong lòng thở dài, đưa ra cùng một quyết định.

“Xem ra các vị đều là người thông minh, Cố mỗ luôn yêu thích những người thông minh.”

Cố Trường Ca mỉm cười, khẽ vuốt cằm nói. Hắn không hề bất ngờ với quyết định của đám người này. Ở thời điểm hiện tại, chỉ cần đầu óc không ngốc, bọn hắn đều sẽ biết mình phải lựa chọn thế nào.

Trừ phi bọn hắn thật sự muốn đi theo Đại sơn chủ hoặc bị tiêu diệt giống như mấy Đại Chiến Thần nhất tộc còn lại.

Hơn nữa, chuyện quan trọng nhất là Đại sơn chủ đã bỏ mình. Đại Sơn Chủ được xem như hi vọng cuối cùng của Bát Hoang thập vực, chỉ cần hắn vừa chết, Bát Hoang thập vực này còn không phải sẽ chia năm xẻ bảy, làm sao còn dũng khí phản kháng?

“Trường Ca thiếu chủ chê cười rồi, từ nay về sau, chúng ta nguyện thần phục Trường Sinh Cố gia, vì công tử làm trâu làm ngựa.”

Rất nhiều thủ lĩnh đại tộc thấy thế cũng phân nhau thể hiện sự trung thành. Cho dù lời này không xuất phát từ nội tâm nhưng bây giờ, tại thời điểm này, bọn hắn khẳng định muốn biểu lộ ý thần phục.

“Đã như vậy thì việc này lại bớt cho Cố mỗ không ít phiền phức.”

Cố Trường Ca cười nhạt, sau đó trực tiếp bảo người đi viết nội dung của minh ước. Dù sao cũng lấy lời thề Thiên Đạo làm chuẩn, thời điểm này cũng không có ai dám tùy tiện vi phạm lời thề.

Đương nhiên là ngoại trừ hắn.

Cái gọi là hiệp ước hòa bình chắc chắn không chỉ có Trường Sinh Cố gia tham dự. Các hủ đại giáo, vô thượng đạo thống còn lại sẽ không buông tha cơ hội tốt như vậy, cũng muốn kiếm một chén canh.

Bát Hoang thập vực lớn như vậy, Trường Sinh Cố gia cũng không thể độc chiếm một mình.

Nhưng mà Cố Trường Ca lấy đi phần lớn nhất, những phần còn lại thế lực đạo thống phân chia như nào là việc của bọn hắn.

Sau khi quyết định việc hiệp ước hòa bình, Cố Trường Ca lại chú ý đến hai khí vận chi tử là Lạc Phong, Tiêu Dương.

Mặc dù Lạc Phong vẫn còn lại một tia thần hồn nhưng kì thực, bây giờ hắn không khác hoạt tử nhân là bao cho nên Cố Trường Ca lại không hề do dự thu thập lấy. Ngoại trừ một chút khí vận và giá trị thiên mệnh, Thiên Đạo bảo rương lần này lại tuôn ra một vài đồ vật khiến hắn cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Kỷ Nguyên lạc ấn!

Nhìn từ bên ngoài, đây chính là một quả cầu sáng được bao phủ bởi kim sắc mờ mịt, lộ ra khí tức thâm thúy, mênh mông, chảy lẫn trong đó là một loại ý vị tang thương cổ kính, trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy mảnh vụn thời gian đang hiện lên.

Có một con sông vô cùng thần bí chảy qua Chư Thiên Vạn Giới.

Kỳ thực, trong thức hải của Cố Trường Ca đã có hai đạo Luân Hồi Ấn từ sớm, được coi như thủ đoạn bảo mệnh.

Rõ ràng, tác dụng của Kỷ Nguyên lạc ấn này khác hoàn toàn Luân Hồi Ấn nhưng chúng đều có hiệu quả bảo mệnh tuyệt vời như nhau.

Một phần nguyên nhân giúp Lạc Phong có thể sống sót trong trận chiến Thiết Thiên là nhờ vào việc hắn ngưng tụ ra cái Kỷ Nguyên lạc ấn kia.

Bởi vì Kỷ Nguyên lạc ấn ngưng luyện tất cả vết tích cả đời của tu sĩ, liên quan đến các loại xuất sinh, lão tử, luân hồi... vô cùng huyền diệu. Thậm chí về phương diện nào đó, nó đủ để sánh ngang với sinh mạng thứ hai của tu sĩ.

Nhưng mà, Cố Trường Ca biết rằng sự huyền diệu, thần bí của Kỷ Nguyên lạc ấn còn vượt xa như này.

So với Kỷ Nguyên lạc ấn được tuôn ra từ trên người Lạc Phong, đồ vật được tuôn ra từ trên người Tiêu Dương, một khí vận chi tử khác lại đơn giản hơn nhiều.

“Triệu Hoán tế đàn...”

“Dựa vào các loại huyết mạch, mối liên hệ nhân quả, triệu hoán anh linh tổ tiên...”

Kỳ thực, thực lực hiện tại của Cố Trường Ca cũng không quá cần loại đồ vật vô bổ như này nhưng hắn vẫn giữ lại, có thể xem nó như một con át chủ bài. Không chừng ngày nào đó, gặp phải đối thủ không thể địch nổi, hắn lại có thể thử triệu hoán anh linh tổ tiên của Cố gia.

Giá trị thiên mệnh và điểm khí vận lấy được lần này, đương nhiên không ngoài dự đoán, Cố Trường Ca đã đổi lấy siêu thoát cốt.

Bây giờ cả người hắn có hơn hai trăm khối siêu thoát cốt. Thậm chí đối với nhiều cảm ngộ quy tắc đại đạo, hắn còn bỏ xa Kẻ thành đạo bình thường.

Hết chương 1444.
Bạn cần đăng nhập để bình luận