Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1761: Muôn ngàn lời muốn nói

Chương 1761: Muôn ngàn lời muốn nói

“Sở Sở, ta tới gặp ngươi...”

Dường như Cố Trường Ca cũng không chú ý tới vị trưởng lão đang mỉm cười mà mở miệng nói.

Khuôn mặt của vị trưởng lão Nhân Tổ Điện hơi cứng lại, tuy có chút lúng túng nhưng nàng vẫn giả vờ như không nghe thấy gì, nhanh chóng lặng lẽ rời đi, không dám ở đây lâu, quấy rầy hai người.

Mặc dù Nhân Tổ Điện luôn bảo Thánh nữ phải gìn giữ quy củ băng thanh ngọc khiết thế nhưng trước thực lực tuyệt đối, quy củ gì cũng đều có thể bị phá vỡ.

Rất rõ ràng, bây giờ Cố Trường Ca đang nắm giữ thực lực như vậy.

Cho dù các trưởng lão còn lại biết được chuyện này thì cũng sẽ không dám nói gì.

Ngay sau đó, trong cung điện liền yên tĩnh trở lại, chỉ có lực tín ngưỡng mênh mông như biển cả đang cuộn trào bên trong.

Giang Sở Sở sững sờ nhìn vào Cổ Trường Ca gần ngay trước mắt, giờ khắc này nàng có muôn ngàn lời muốn nói.

“Ngươi... sao ngươi lại tới đây...”

Thế nhưng cuối cùng tất cả vẫn chỉ hợp thành một câu nói như vậy.

Nàng rũ mắt, tóc xanh rủ xuống, khuôn mặt càng có vẻ gầy gò hơn.

“Sao lại để lại sẹo rồi? Trong khoảng thời gian này có người làm ngươi bị thương sao?”

Cố Trường Ca không trả lời ngay, ánh mắt nhìn nàng một lượt, chân mày nhíu lại, hỏi một đằng lại trả lời một nẻo.

Đương nhiên hắn nhận ra vết thương của Giang Sở Sở là do tẩu hỏa nhập ma.

Thế nhưng cho dù có hỏi cũng không thể hỏi trực tiếp như thế.

“Không phải... làm sao có thể có người làm ta bị thương được.”

“Vết thương này của ta không sao cả, nó không ảnh hưởng gì đến ta.”

Giang Sở Sở có chút sững sờ, cảm nhận được trong lời nói của Cố Trường Ca có chút lo lắng.

Ngữ khí vốn còn có chút u oán với hắn cũng không nhịn được mà trầm xuống, trở nên khá mềm mỏng.

Dù sao thì đến lúc này rồi mà Cố Trường Ca vẫn chạy tới đây quan tâm nàng, làm gì có vẻ như không thèm để ý và bỏ rơi nàng chứ?

“Là do việc tu hành xảy ra vấn đề gì sao? Chỗ này của ta có phần Thiên Linh Huyền Chi trăm vạn năm do Bát Hoang thập vực mang tới khi đó, cho dù là vết thương do Kẻ thành đạo gây ra thì cũng có thể khép lại.”

Cố Trường Ca nghe vậy thì than nhẹ một tiếng, sau đó cũng không đợi Giang Sở Sở đồng ý liền lấy ra một chiếc hộp óng ánh trong suốt rồi bỏ vào tay nàng.

“Ta biết rồi.”

“Trong khoảng thời gian này ta có chút loạn tâm, thế nhưng bây giờ cũng đã không sao rồi.”

Giang Sở Sở gật đầu một cái, ngước đôi mắt trong suốt lên, mang theo sự vui vẻ như nai con khó mà che giấu, cẩn thận từng li từng tí đưa tay nhận lấy hộp ngọc.

Sau đó, thấy dường như Cố Trường Ca đã thả lỏng một chút thì nàng không khỏi mang theo một chút mong đợi cùng cẩn thận từng li từng tí mà hỏi:

“Ngươi đã đáp ứng ta… sẽ không vứt bỏ ta?”

Mặc dù ở trước mặt người ngoài, nàng là Thánh nữ thanh lãnh cao ngạo của Nhân Tổ Điện nhưng ở trước mặt Cố Trường Ca, nàng lại đơn thuần giống một tờ giấy trắng...

“Ngươi… sẽ không vứt bỏ ta chứ?”

Thần sắc của Giang Sở Sở có chút kỳ lạ, ánh mắt trong suốt nhìn vào Cố Trường Ca, tựa hồ sợ rằng sẽ nghe được lời cự tuyệt từ hắn.

Nàng ở Nhân Tổ Điện từ nhỏ đến lớn, từ lúc còn bé đã được thấm nhuần tư tưởng về nhân nghĩa đạo đức, thiên hạ thương sinh, lấy thủ hộ chính đạo cùng với Nhân Tổ Điện mà sống.

Trước khi gặp được Cố Trường Ca, nàng vẫn luôn cảm thấy như thế.

Nhưng mà có một số việc giống như tia sáng, cuối cùng cũng sẽ chiếu xuyên màng chắn, mang cho nàng cảm giác mới lạ và vui sướng.

Từ nay về sau, nàng hiểu rõ trên thế gian này cũng không chỉ có thiện và ác.

Nếu như chỉ đơn giản dùng thiện và ác để phân tích một người thì cũng quá độc đoán và tùy ý.

Cho dù đối với thượng giới Chư Thiên mà nói, Cố Trường Ca là đại ma đầu tội ác tày trời nhưng mà mỗi lần nàng gặp phải nguy cơ hoặc là phiền phức có thể nguy hiểm tới tính mạng thì kiểu gì hắn cũng sẽ xuất hiện, giúp nàng giải quyết, xử lí hết thảy.

Đối với Giang Sở Sở mà nói, nàng có thể nói rằng loại người như Cố Trường Ca là kẻ ác sao?

Cho nên dù biết rõ việc mình thiên vị Cố Trường Ca sẽ xúc phạm đến thanh quy giới luật của Nhân Tổ Điện, sẽ phản bội lại sư tôn của mình thì nàng vẫn cố làm như vậy.

“Kỳ thực ta tới gặp ngươi cũng là vì muốn nói chuyện này với ngươi, tránh cho ngươi suy nghĩ lung tung.”

Cố Trường Ca nghe vậy thì giống như là than nhẹ một tiếng, đưa tay vén sợi tóc đang rũ xuống hai bên mặt nàng ra sau tai: “Ngươi gầy đi nhiều rồi.”

“Ngươi muốn… nói… nói cái gì với ta?”

Giang Sở Sở sững sờ tại chỗ, đôi mắt rũ xuống, mặc cho Cố Trường Ca giúp mình vén sợi tóc kia lên.

Nàng cũng không hiểu vì sao trong lòng lại có chút chờ mong. Cho dù bản thân Giang Sở Sở biết rõ mối quan hệ của hai người khó mà công khai được, thế nhưng Cố Trường Ca lại bởi vì lo lắng nàng suy nghĩ lung tung mà từ vạn dặm xa xôi đến đây, qua đó cũng có thể thấy được trọng lượng của nàng trong lòng Cố Trường Ca.

“Chắc hẳn ngươi cũng từng nghe nói về việc liên quan tới hôn sự của ta và Minh Không, thế nhưng bên trong có một chi tiết mà ta muốn nói cho ngươi.”

Cố Trường Ca khẽ gật đầu một cái, nếu không xử lý thỏa đáng chuyện này thì khó tránh khỏi về sau giữa Giang Sở Sở và Nguyệt Minh Không sẽ nảy sinh mâu thuẫn.

Mặc dù Nhân Tổ Điện siêu nhiên, nhưng nếu dựa vào thực lực bên trong thì kỳ thực nó vẫn còn kém xa nhóm thế lực đạo thống của Vô Song tiên triều.

Nếu bởi vì một việc nhỏ như này mà hai bên xảy ra xung đột thì đối với Cố Trường Ca mà nói, điều này lợi không bằng hại.

Hắn cũng không muốn nhìn thấy cục diện như vậy.

Hơn nữa, hắn không biết khi đó mình còn ở thượng giới hay không.

Hết chương 1761.
Bạn cần đăng nhập để bình luận