Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1899: Hoài nghi

Chương 1899: Hoài nghi

"Nghe nói người thừa kế Ma Công nằm trong số các ngươi?" Ngay tại thời điểm Lam Dật Phi, Lục Quan Vương và những người khác đang trò chuyện vui vẻ thì một âm thanh lãnh ngạo vang lên.

Ở ngoài viện hiện lên kim quang rực rỡ, tựa như một vầng thái dương chiếu xuống khiến người khác không thể nhìn thẳng.

Một nữ tử tuyệt mĩ thân mặc kim giáp chiến y, dáng người cao gầy yểu điệu đi tới, mái tóc vàng như thác nước, lại như quang huy chảy xuôi, dung nhan trắng nõn nà không chút tỳ vết, thần sắc lãnh ngạo khiến người khác cảm giác tôn quý không thể với tới.

Chính là công chúa của Thái Hư thần tộc, Khương Lạc Thần.

Sau khi nhận được tin tức, nàng cũng xuất hiện tại nơi này, ánh mắt giống như mang theo quy tắc chi lực kỳ dị nào đó đảo qua đám tuổi trẻ Chí Tôn trước mặt, muốn tìm ra người thừa kế Ma Công thực sự.

Thời điểm Khương Lạc Thần xuất hiện, nơi đây lập tức trở nên yên tĩnh trở lại, sắc mặt của những tuổi trẻ Chí Tôn còn lại đều khiếp sợ nhìn sang.

"Chỉ là lời đồn đại mà thôi, Lạc Thần công chúa hẳn là cũng cảm thấy như vậy?" Lúc này, Lục Quan Vương lại cười nhạt một tiếng, dẫn đầu phá vỡ sự trầm mặc nơi đây.

Con ngươi màu vàng óng của Khương Lạc Thần dừng ở trên mặt hắn, lạnh lùng nói: "Có phải đồn đại hay không tùy ngươi nghĩ."

Thái độ của nàng rất kiêu ngạo cường thế, giống như mang theo một loại địch ý nào đó.

"Nếu Lạc Thần công chúa hoài nghi các hạ thì có thể ra tay thử một lần."

Lục Quan Vương bình thản nói, thái độ không mặn không nhạt.

Đột nhiên con ngươi xinh đẹp của Khương Lạc Thần nhướng lên, lập tức nhìn thẳng vào hắn.

Chẳng qua bây giờ bên trong Thần thành ngọa hổ tàng long, rất nhiều nhân vật nội tình lui tới, dù là Khương Lạc Thần cũng là không dám làm càn nên chỉ có thể hừ lạnh một tiếng.

"Nghe nói Lạc Thần công chúa từng có một đoạn giao tình với Trường Ca thiếu chủ, chẳng lẽ hôm nay tới đây để bênh vực kẻ yếu sao?"

"Nhưng có lẽ ngươi tìm nhầm người rồi, người thừa kế Ma Công thật sự chắc chắn không có khả năng nằm trong số chúng ta."

Giờ phút này, Thiên Hoàng Nữ cũng lộ ra một nụ cười thản nhiên, dường như đã nhìn ra mục đích Khương Lạc Thần khi tới đây.

Đối với điều này, Khương Lạc Thần cũng không tỏ rõ ý kiến, thần sắc vẫn lạnh lùng như cũ.

Mặc dù nàng bị Cố Trường Ca giáo huấn một đoạn thời gian.

Nhưng theo hiểu biết của nàng về Cố Trường Ca mà nói, hắn sẽ không có chút dính dáng nào đến người thừa kế Ma Công.

Vào khoảng thời gian trước, có tin đồn rằng Cố Trường Ca là người thừa kế Ma Công, theo suy đoán của nàng càng giống như có người ở trong bóng tối cố ý chụp tội danh này lên đầu hắn.

Chuyện cổ đại quái thai ở Tử Tiêu cốc vẫn lạc đã gián tiếp chứng minh suy đoán của nàng.

"Sau khi bái kiến Luân Hồi cổ thiên tôn, tiểu tăng sẽ tự mình thỉnh cầu Sát Na Cổ Phật nhìn thấu mọi thứ, đến lúc đó ai là người thừa kế Ma Công thật sự, tự nhiên sẽ tìm ra."

"Chẳng lẽ Lạc Thần công chúa còn không đợi được mấy ngày này?"

Kim Thiền Phật Tử khẽ lắc đầu nói, dứt khoát nói ra việc này trước mặt mọi người, cũng không giấu diếm.

Sát Na Cổ Phật cường đại thần bí, đã có hắn ra mặt thì hiển nhiên không cần nhiều lời liền có thể giải quyết việc này dễ dàng.

Trừ phi người thừa kế Ma Công thật sự cường đại đến mức ngay cả Sát Na Cổ Phật cũng không nhìn thấu được.

Nghe nói như vậy, rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn trong sảnh đều kinh ngạc, có chút không kịp phản ứng.

"Sát Na Cổ Phật…"

Trái lại, con ngươi của Lam Dật Phi dường như sáng lên, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó.

Nếu như Sát Na Cổ Phật có thể nhìn ra được thân phận thật sự của Cố Trường Ca, vậy chắc chắn cũng có thể nhìn ra sự thân bất do kỷ của hắn.

Thái độ của Khương Lạc Thần lạnh lẽo và cứng rắn như thế khiến cho sắc mặt của rất nhiều tuổi trẻ Chí Tôn trước mặt đều có chút khó coi và lúng túng.

Cho dù là đám người Lục Quan Vương Quân Diêu và Thiên Hoàng Nữ cũng hơi không được tự nhiên.

Dù sao nếu dựa vào việc Tuyệt Âm Thiên đang bùng nổ ở trước mặt thì quả thật là Cố Trường Ca không hề có chút dính dáng nào đến người thừa kế Ma Công.

Mặc dù bọn hắn biết rõ những lời đồn kia đều là do các đại đạo thống cố ý hắt nước bẩn lên người Cố Trường Ca nhưng lại không hề ngăn cản mà chỉ lựa chọn yên lặng đứng xem.

"Trước khi bắt được người thừa kế Ma Công chân chính thì chúng ta không thể để sau khi đậy nắp quan tài rồi mới bàn luận xem rốt cuộc kẻ kia là ai."

Giờ phút này Lam Dật Phi, Đạo tử của Đạo Tiên Minh lại đứng dậy, khẽ lắc đầu nói.

Khuôn mặt nho nhã hiền hoà mang theo nụ cười ấm áp.

Trên người hắn có một loại khí độ siêu nhiên làm người ta khó mà coi nhẹ, dường như hô hấp và cử động của hắn đều đang dung nhập vào khắp nơi trong thiên địa.

"Đạo Tử nói cực phải, ai biết việc Kim Vân của Tử Tiêu Cốc bị hạ độc thủ có phải là do thủ đoạn đánh lừa mọi người của người thừa kế Ma Công hay không?"

"Huống chi thế gian này có rất nhiều bí pháp, chưa kể đến Cấm Kỵ Ma Công vẫn luôn vô cùng thần bí, ai có thể chắc chắn người sát hại Kim Vân là người thừa kế Ma Công chân chính?"

"Các ngươi nói xem, tại sao hai chuyện này lại trùng hợp như thế, lại còn vừa khéo rửa sạch hiềm nghi của Trường Ca thiếu chủ?"

Nghe được lời Lam Dật Phi nói, Thiếu minh chủ của Vạn Bảo Thương Minh vẫn luôn ở bên cạnh tham gia náo nhiệt lại đột nhiên mở miệng, khẽ phẩy quạt xếp trong tay, lời nói mang theo chút nghiền ngẫm.

Thân là Thiếu minh chủ của Vạn Bảo Thương Minh, tài nguyên trong tay hắn vô cùng nhiều, cường giả dưới trướng cũng rất đông đảo.

Cho dù là ở chỗ này, quyền lên tiếng của hắn cũng khiến người ta không dám coi nhẹ.

Hết chương 1899.
Bạn cần đăng nhập để bình luận