Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 579: Lựa chọn?

Chương 579: Lựa chọn?

Cố Trường Ca tiến nhập vào bên trong thế giới bây giờ đã thành vũ trụ của mình.

“Cái này trả lại cho ngươi.”

Hắn lung lay Nhân Tổ Lệnh cổ xưa và thần bí trong tay, nhìn vẻ mặt cảnh giác của Giang Sở Sở, không khỏi cười nhạt nói: “Ta là một con hồng thủy mãnh thú sao? Vậy mà ngươi lại nhìn ta như vậy?.”

Giang Sở Sở để ý đến Nhân Tổ Lệnh trong tay hắn.

Lúc trước, Cố Trường Ca đã cướp nó khỏi tay nàng bằng cái cách đê hèn và vô liêm sỉ kia.

Bây giờ lại muốn trả lại cho nàng?

Ý định gì đây, nàng vẫn không thể hiểu?

“Ta không cần thứ này, Cố Trường Ca ngươi tự mình giữ lấy đi.”

Giang Sở Sở lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hắn, hoàn toàn không muốn nhận lại lệnh bài.

Nghe vậy, vẻ mặt Cố Trường Ca có chút kinh ngạc, tự nhủ nói: “Thân là truyền nhân của Nhân Tổ điện, hiện tại ngươi ngay cả Nhân Tổ Lệnh cũng không cần”

“Sở Sở, ngươi đây chính là đại tội khi sư diệt tổ, nếu để cho tiền bối của Nhân Tổ điện biết được, bọn họ đang sống sờ sờ cũng phải vì ngươi mà tức chết đó.”

“Hãy nghe ta, giữ nó đi, dù sao thì trước đây nó cũng là của ngươi.”

“Ngươi câm miệng lại, Cố Trường Ca. đừng có già mồm cưỡng từ đoạt lý"

Giang Sở Sở nghe được lời nói vô sỉ của hắn, không khỏi tức giận, khó mà giữ bình tĩnh như vừa rồi: "Ngươi đừng gọi ta là Sở Sở, quan hệ giữa hai chúng ta cũng không thân thiết như vậy.”

“Vậy ta nên gọi ngươi là gì?”

Cố Trường Ca nói với một nụ cười: “Hơn nữa chúng ta không thân sao??”

Nói đoạn, lại đem Nhân Tổ Lệnh lắc lắc trước mắt nàng.

Giang Sở Sở lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn, bộ dáng không bị lay động.

“Ta tưởng khoảng thời gian này ngươi đã nghĩ thông suốt rồi, còn định thả ngươi ra ngoài, nhưng bây giờ ngươi có thái độ như vậy, khiến ta rất khó lòng mà thả ngươi được.”

Thấy bộ dạng nàng như vậy, Cố Trường Ca thở dài, có chút đau đầu nói: "Ta lại không nỡ giết ngươi, hết lần này tới lần khác ngươi lại không nghe lời.”

“Ngay cả lòng tốt của ta, ngươi cũng không hiểu ……”

“Lòng tốt của ngươi ở đâu ra?”

Giang Sở Sở nghe vậy, thái độ có chút dè chừng, nhưng giọng điệu vẫn lạnh như băng, chủ yếu vẫn bị lời nói vô sỉ vừa rồi của Cố Trường Ca làm cho tức giận.

" Ngươi không tin lòng tốt của ta, thì thôi.”

“Ngươi đã nghĩ thông suốt chưa? Sự kiên nhẫn của ta cũng sắp không còn nữa.”

“Ngươi sẽ được tự do từ hôm nay.”

“Ngươi vẫn là truyền nhân của Nhân Tổ điện, giúp đỡ chính nghĩa, giữ bình yên cho thiên hạ, tiếp tục tìm kiếm Nhân Tổ chuyển thế, tiện thể điều tra tung tích người thừa kế Ma công.

“Mà ta, cũng sẽ không quản ngươi, sống cũng tốt, chết cũng được, đó đều do ngươi, giữa hai chúng ta không còn liên quan gì nữa.”

“Kể từ bây giờ, là người lạ hay là kẻ thù cũng được, tất cả đều không còn quan trọng nữa. Nếu ngươi muốn tiết lộ danh tính thực sự của ta, điều đó không sao, miễn là ngươi phải tìm ra những gì cần làm ……”

Cố Trường Ca bình tĩnh mỉm cười, căn bản không thèm để ý đến khuôn mặt càng ngày càng trắng bệch của Giang Sở Sở.

“Giữa hai chúng ta không còn liên quan gì nữa?”

Nghe xong những lời này, nhất là lời nói kia, khuôn mặt Giang Sở Sở càng trắng bệch, năm ngón tay không nhịn được nắm chặt y phục.

Giữa nàng và Cố Trường Ca, sẽ không còn liên quan gì đến nhau nữa?

Cũng có nghĩa là sau này, Cố Trường Ca thả nàng rời đi, không quản nàng nữa, để cho nàng tiếp tục đi làm truyền nhân của Nhân Tổ điện, khôi phục Nhân Tổ điện, làm chuyện nàng nên làm.

Mà Cố Trường Ca, cũng sẽ không quản nàng nữa, kể cả việc sống chết của nàng.

Cho nên, nàng muốn sống cũng được hoặc muốn chết cũng được, Cố Trường Ca cũng sẽ không để ý.

Rõ ràng đây là điều mà trước nay nàng luôn mong muốn, nhưng tại sao nàng lại không thể vui được?

Thái độ không quan tâm của Cố Trường Ca rốt cuộc là có ý gì?

Ngược lại, vẻ mặt Giang Sở Sở càng thêm bang lãnh: "Cố Trường Ca, ngươi thật sự cho rằng, sau khi ngươi thả ta rời đi, chuyện xảy ra giữa ngươi và ta, có thể bị xóa sạch sao? Ta nói cho ngươi biết, điều này là không thể.”

“Không có gì là không thể. Ngươi còn muốn ta thế nào nữa? Ta không giết ngươi, ngược lại thả ngươi rời đi, đã là nhân từ lớn nhất rồi.”

Nghe vậy Cố Trường Ca cũng không cảm thấy ngoài dự đoán, biểu cảm của hắn vẫn rất bình tĩnh.

Giang Sở Sở lạnh lùng nhìn về phía hắn, một tay đem Nhân Tổ Lệnh trong tay hắn đoạt xuống, nói: "Ta sẽ hận ngươi cả đời.”

“Người hận ta nhiều rồi, thêm chút cũng chẳng sao.”

Cố Trường Ca cười nhạt một tiếng, bộ dáng hoàn toàn không chút bận tâm.

Hắn biết Giang Sở Sở sẽ lựa chọn.

Thời gian này, mặc kệ thái độ của nàng đối với mình như thế nào, nàng đã quyết định đi lên con đường phản bội Nhân Tổ điện.

“Cố Trường Ca, ngươi là một tên tiểu nhân hèn hạ, là hỗn đản không chịu trách nhiệm!”

Giang Sở Sở cắn răng, sắc mặt rất trắng.

“Nếu như ngươi đưa ra sự lựa chọn sớm hơn một chút, thì sự việc sẽ không như ngày hôm nay, sự kiên nhẫn của một người ...cũng có giới hạn.”

“Sở Sở thánh nữ.”

Nụ cười trên khuôn mặt Cố Trường Ca đã biến mất, lời cũng đã nói xong, không quan tâm đến nàng nữa.

Ở khoảng không trước mặt, một cánh cổng màu bạc xuất hiện, ngay sau đó hắn dẫn đầu từ trong đó đi ra.

Giang Sở Sở nghe được lời này, vẫn ngây ngẩn cả người, có một chút ngỡ ngàng, vì sao đạt được tự do, nàng lại không vui vẻ được?

Cố Trường Ca nói lời này, là đang nói chuyện ngày đó sao? Người như hắn quả nhiên là không có thiện ý.

Nhân Tổ đã biến mất.

Nhân Tổ điện không thể ngã xuống, cho nên cần một Nhân Tổ mới, nhưng điều này hoàn toàn không phù hợp với quan niệm của nàng từ trước đến nay.

Chính nàng đang làm khó Cố Trường Ca.

Cho nên hắn mới nói kiên nhẫn cũng có giới hạn.

Sau đó, Giang Sở Sở không biết mình đã rời khỏi Trường Sinh Cố gia như thế nào.

Nàng quay đầu lại nhìn, cũng không thấy thân ảnh của Cố Trường Ca, đối với hắn mà nói chuyện nàng rời đi như ném đi được một gánh nặng phiền toái vậy.

Cớ sao lại không chọn?

Nghĩ đến những điều này, trên khuôn mặt Giang Sở Sở lại lộ ra một chút ủy khuất.

Một lát sau, tất cả cảm xúc này lặng lẽ tan biến, trên mặt nàng lại trở thành lạnh như băng giá ngàn năm, đủ khiến người ta rùng mình.

“Thánh nữ?”

Bà lão vẫn đi theo truyền nhân của Nhân Tổ điện thấy điều này, có chút sợ hãi khó hiểu, nàng cũng không biết truyền nhân trước kia của Nhân Tổ điện là đồ giả mạo.

Bộ dạng vừa rồi của Giang Sở Sở, nàng còn tưởng rằng nàng ấy bị khi dễ.

“Trở về Nhân Tổ điện.”

Giang Sở Sở bình tĩnh nói, cũng không giải thích hay đề cập đến bất cứ chuyện gì trước đó.

Như Cố Trường Ca nói, với năng lực hiện tại của nàng, hoàn toàn không thể đạt được trình độ làm rung chuyển địa vị của hắn.

Cách duy nhất là tìm ra được Nhân Tổ chuyển thế?

Thế nhưng Nhân Tổ chuyển thế đã bị Cố Trường Ca giết chết.

Nàng cũng không thể làm gì khác?

Cố Trường Ca đã suy tính hết thảy, sẽ không đang yên đang lành đi làm một chuyện ngu ngốc.

Hết chương 579.
Bạn cần đăng nhập để bình luận