Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1766: Người thừa kế ma công lại xuất hiện

Chương 1766: Người thừa kế ma công lại xuất hiện

“Nghe nói lần này hàng hóa của Đạo Tiên Minh do Đạo tử phụ trách áp tải.”

“Cũng không biết rốt cuộc trong số hàng lần này có thứ gì mà đáng giá để tông môn chú ý như thế.”

Trên chiếc cổ chiến thuyền, có tu sĩ của Đạo Tiên Minh nhìn thấy Lam Dật Phi mang theo rất nhiều sư đệ sư muội, không nhịn được mở miệng thấp giọng nói.

Trên cổ chiến thuyền kia không chỉ có người của Đạo Tiên Minh mà còn có người của các thế lực đạo thống khác cùng với rất nhiều tán tu.

Thế nhưng ngoại trừ người của Đạo Tiên Minh thì những người còn lại đều không dám tới gần khu vực áp tải hàng hóa trên chiến trường, chỉ có thể không ngừng suy đoán ở trong lòng.

“May mà có Lam sư huynh, nếu không thì lần này chúng ta tuyệt đối sẽ không phát hiện ra được một khu mỏ quặng lớn như thế, trong đó lại còn cất giấu Huyền Ngọc Tiên Tủy mấy trăm vạn năm.”

“Nếu có thể thành công áp tải số Huyền Ngọc Tiên Tủy này về tông môn thì có thể nói là đã lập một công lớn. Đến lúc đó chắc chắn sẽ được trưởng lão và Tông chủ khen ngợi.”

Mấy người Lam Dật Phi đi đến chỗ sâu trong chiếc cổ chiến thuyền.

Rất nhiều sư đệ, sư muội bên cạnh hắn nghe thấy tiếng nghị luận từ đằng xa, một người trong đó không nhịn được nở nụ cười, lộ ra vẻ vô cùng hưng phấn.

Những người còn lại nghe thấy thế, toàn thân chấn động, ánh mắt lộ ra vẻ mừng rỡ.

Suy cho cùng Huyền Ngọc Tiên Tủy cũng chính là tiên trân có thể đản sinh ở bên trong Huyền Ngọc. Dù chỉ là một giọt cũng có thể trợ giúp tu sĩ tẩy tủy phạt cốt, tu vi tăng tiến.



Ngay cả thế hệ trước cũng có rất nhiều người đều vì một giọt Huyền Ngọc Tiên Tủy mà ra tay đánh nhau.

“Kiện đại công này không chỉ riêng một mình ta, nếu không có sự trợ giúp của chư vị sư đệ, sư muội thì cũng không thể tìm được Huyền Ngọc Tiên Tủy.”

Lam Dật Phi khẽ gật đầu một cái cười nói, vô cùng khiêm tốn. Trông hắn cực kỳ siêu nhiên, ngay cả khi đang hành tẩu thì cũng có một loại đạo vận khó nói nào đó khiến người ta không thể coi nhẹ sự tồn tại của hắn.

“Lam sư huynh thật sự là quá mức khiêm tốn, nếu như sư huynh không ngăn chặn hung thú trông coi phiến khu vực khai thác mỏ thì làm sao chúng ta có thể tiến sâu vào trong đó được.”

“Nếu không có sư huynh, e rằng chúng ta sớm đã bỏ mạng trong miệng của con hung thú trông coi ở bên kia.”

Tuy nhiên đối với Lam Dật Phi, đám người cũng không nói bừa, trong lời nói đều là sự tán thưởng, còn có một chút cảm giác nghĩ lại mà sợ.

Lam Dật Phi nghe vậy chỉ khẽ gật đầu một cái, lộ vẻ thản nhiên, cũng không để việc này trong lòng.

Sau đó, hắn tách khỏi đám người, đi đến viện lạc mà thường ngày mình tu hành. Hết thảy phiến khu vực này đều là cung điện, cũng không khác thành trì cỡ nhỏ là bao.

Tuy là Đạo tử của Đạo Tiên Minh, chỗ ở của hắn cũng cực kỳ mộc mạc đơn giản, chỉ có vài cọng tu trúc tô điểm.

“Ai?”

Thế nhưng ngay khi Lam Dật Phi trở về sân viện của chính mình, chân mày hắn bỗng nhíu một cái, sau đó ung dung thản nhiên lên tiếng.

Ngay lúc đó, trên người hắn có pháp lực ba động, quy tắc thiên địa lũ lượt phun trào, thẩm thấu vào mỗi một xó xỉnh quanh thân hắn.

Chỉ trong tích tắc, nơi đây dường như có phù văn vô cùng vô tận đan xen, từng mảng trật tự cuồn cuộn, sát cơ kinh khủng.

“Không hổ là Đạo Nguyên Chân Thể, trời sinh tương hợp với Đạo tướng, hòa làm một thể với thiên địa, cảm giác kinh người. Trước đây ta bị ngươi đuổi giết, suýt chút nữa còn bị ngươi giết chết.”

“Ngươi có từng nghĩ đến ta sẽ đại nạn không chết không?”

Một giọng nói bình tĩnh, lạnh lùng vang lên, không rõ nam hay nữ, thậm chí còn khiến người khác không tìm ra được phương hướng.

“Là ngươi? Người thừa kế Ma Công?”

Nghe được giọng nói này, dường như Lam Dật Phi có chút kinh ngạc, nhíu mày rồi sau đó lại lắc đầu nói: “Không đúng, là ngươi, thế nhưng ngươi cũng không phải người thừa kế Ma Công. Rốt cuộc thì người thừa kế Ma Công là ai? Hắn cũng không yếu như ngươi…

“Nói đi, rốt cuộc ngươi là ai? Hay là nói ngươi cũng chỉ là một quân cờ bị người thừa kế Ma Công lợi dụng để che giấu tai mắt của mọi người?

“Cho dù ngươi đại nạn không chết, bây giờ cũng không có khả năng là đối thủ của ta. Trước đây ngươi có thể đào tẩu, chẳng lẽ hôm nay ngươi cảm thấy mình có vận khí tốt như vậy sao?”

Bên trong khoảnh sân u tĩnh, Lam Dật Phi đứng chắp tay nhàn nhạt lên tiếng, toàn thân giống như có tia sáng vô tận đang cuộn trào.

Hắn vô cùng tự tin, cũng không thèm quay đầu lại, khuôn mặt mang theo nụ cười nhạt, giống như nghĩ rằng người tới không phải là đối thủ của hắn.

Thân là Đạo Nguyên Chân Thể, loại thể chất này cực kỳ thần bí, từ xưa đến nay tại thượng giới cũng chưa từng xuất hiện lần nào.

Thật sự là hắn nắm giữ tự tin như vậy.

Loại thể chất này trời sinh tương hợp với Đạo tướng. Thậm chí thời điểm ra đời, thể nội liền sinh ra đạo chi chân nguyên, có thể hấp thu sức mạnh của vạn vật trong thiên địa.

Chỉ cần tinh hồn không dứt, pháp lực sẽ không dứt, có thể nói là vô cùng vô tận, bẩm sinh đã đứng ở thế bất bại.

Cho dù là đối mặt với đối thủ có thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều, hắn cũng có thủ đoạn tự vệ hoặc đào mệnh, không lo sẽ bỏ mạng.

Trước đây, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, tin tức hắn nắm giữ Đạo Nguyên Chân Thể không cẩn thận bị lộ ra ngoài.

Sau đó trong một lần xuất hành, hắn liền gặp phải tập kích của người thừa kế Ma Công.

Hết chương 1766.
Bạn cần đăng nhập để bình luận