Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3686. Tìm kiếm người khổ mệnh



Chương 3686. Tìm kiếm người khổ mệnh




Từ xưa đến nay, Luân Hồi Chi Chủ đã đổi rất nhiều người, nhưng ngũ đại vương tộc và hoàng thất Cổ Tàng thì chưa từng thay đổi qua.
Năm vị nhân vật Lộ Tận bao gồm Tai, Quả, Thọ, Tẫn, Không, xét theo một loại ý nghĩa nào đó thì là người phát ngôn của Chân Thực Chi Địa, tồn tại cùng với Cổ Tàng Văn Minh, vui buồn có nhau.
Luân Hồi Chi Chủ chỉ là người phụ thuộc luân hồi quyền hành, có thể duy trì luân hồi vận chuyển, cam đoan tương lai có trật tự, không diễn hóa phát triển thành khôi lỗi.
“Hình như Luân Hồi Chi Chủ có âm mưu lớn. Ông ta không cam lòng trấn thủ chỗ sâu Luân Hồi chi địa. Ta đang cho ông ta một cơ hội.” Thủy Tổ Hư mỉm cười nói, vẻ mặt cao thâm mạt trắc khiến lông mày của Tai Chủ cau chặt.
Tai Chủ nhìn ông ta, cũng chẳng hỏi nhiều. Trên người bọn họ có một loại ý chí vĩ đại tối cao không thể nói rõ, giữ vững vô số năm tháng đến nay. Lượng kiếp có thể phát hư mọi thứ nhưng không thể phá hư thứ này của bọn họ. Ngược lại bọn họ cũng không gây ảnh hưởng hay để ý đến.
Xét theo một ý nghĩa nào đó, bọn họ cũng được xem là tồn tại ý chí thiên đạo. Thế nhưng, để cho một quy củ nào đó vận chuyển thì không thể thiếu được “thiết bị”.
Thủy Tổ Hư mang theo Luân Hồi Ngọc Bàn rời đi, thân ảnh nhoáng một cái đã xuất hiện bên cạnh kỷ nguyên mẫu thụ tràn đầy khí tức thần bí của Thương Mang mênh mông. Ông ta cũng không sử dụng bất kỳ thủ đoạn và năng lực nào, cứ đứng đó đối mặt với kỷ nguyên mẫu thụ.
Nhưng lúc này, bởi vì ông ta đến, kỷ nguyên mẫu thụ dường như run rẩy.
“Đáng tiếc nó lại bị tồn tại vô thượng chí cao ra tay cắt đứt.”
“Bên trong Chân Thực Chi Địa có luân hồi hoàn chỉnh sao? Phải chăng có thể chân chính phục sinh hết tất cả người chết, không phải chỉ mang theo vẻ bề ngoài tương tự mà còn có ký ức hoàn chỉnh, nhục thân hoàn chỉnh và nhân quả quá khứ hoàn chỉnh?”
Thủy Tổ Hư than nhẹ.
Theo lời đồn trên thế gian, Thủy Tổ của Thiên Suy Chúng từng chưởng khống chân thực hư huyễn chi đạo, sáng lập ra Tố Giả Hoàn Chân Chi Thuật, thậm chí còn có thể phục sinh người đã chết từ thời cổ xưa, siêu thoát lục đạo luân hồi, nhân quả thường luân.
Cho nên, ông ta đã từng đi qua mấy lần kỷ nguyên đại phá diệt, một thân một mình bôn ba cổ kim vị lai, bắt đầu từ một hạt bụi đất sáng tạo ra thế giới của riêng ông ta. Bởi vì ông ta tin rằng thế giới mình đang sống là có thật. Từ đó ông ta có thể phục sinh thân nhân bạn bè, cũng như cố hương tộc thổ. Cái giá phải trả chính là vĩnh viễn mất đi, chìm vào cõi mộng huyễn chỉ thuộc về một mình ông ta.
Đại Thiên Chi Chủ đã từng vạch ra khuyết điểm của Tố Giả Hoàn Chân Chi Thuật của ông ta, đồng thời chỉ ra một con đường mới, nhưng con đường mới đó cũng có khuyết điểm. Ông ta phục sinh người mà ông ta không muốn gặp. Sau khi tỉnh lại, ông ta cảm thấy mình bị Đại Thiên Chi Chủ đùa bỡn, lừa gạt.
Đại Thiên Chi Chủ nói thẳng đây không phải là khi thiên chi thuật, chỉ là tự kỷ huyễn thuật mà thôi.
“Ngươi hủy đi đạo tâm và sự kiên trì của ta, làm sao ta lại là người có lỗi được chứ?”
Luân Hồi Ngọc Bàn phát ra hào quang nhỏ yếu, tựa như ánh sáng đom đóm bên trên Luân Hồi Chi Hải mênh mông.
Thủy Tổ Hư ngồi xếp bằng, trên người khoác một trường bào sạch sẽ. Gương mặt mơ hồ cũng trở nên tuấn lãng, mang dáng vẻ thư sinh. Ông ta rót ý thức của mình vào trong Luân Hồi Ngọc Bàn, một sức mạnh to lớn vô biên lập tức bao phủ.
Trên bờ Luân Hồi hải, một nữ tử búi tóc thanh loa ngồi trên đá ngầm dường như cũng chú ý đến cảnh tượng này. Nàng nhìn thấy sóng cả nơi đó cuồn cuộn, vô số chân linh sôi trào, hình như đang có bão táp.
“Chủ nhân, có cần sang bên đó xem không?” Tiểu Vọng Nguyệt xoay quanh bên cạnh nàng, hóa thành một thiếu nữ tóc bạc.
“Là một người đến Luân Hồi chi địa, tìm kiếm người khổ mệnh…” Nữ nhân áo xanh chỉ nhìn thoáng qua, nhẹ nhàng lắc đầu, thu hồi ánh mắt, tiếp tục tiếp dẫn những chân linh lạc đường vào trong biển.
Khi nàng đi lại, xiềng xích ở mắt cá chân lại phát ra âm thanh rầm rầm. Bên trong băng lãnh còn có vết máu tràn ngập.
Bên trên tán cây của kỷ nguyên mẫu thụ tồn tại vô số cung điện huy hoàng.
Trong thế giới giống như bong bóng vô tận được gọi là Tổ Đình, một nữ tử mặc thải y bình tĩnh đứng thẳng, giống như đứng trên hư vô chi địa, trên người có khí tức khó hiểu phun trào, lấy nàng làm trung tâm, khuếch tán bốn phương tám hướng, khiến cho Tổ Đình đằng trước im ắng, không có bất kỳ động tĩnh nào truyền đến.
Trong các cung điện động phủ trên kỷ nguyên mẫu thụ, rất nhiều tộc nhân của Kỷ Thiền nhất tộc đều lộ vẻ hoang mang, cảm thấy trong khoảng thời gian này, kỷ nguyên mẫu thụ cứ run lên một cách khó hiểu.
Động tĩnh đó không lớn, nhiều khi theo thủy triều mà đến, nhưng không tấp nập giống như bây giờ.
Không ít tộc nhân muốn đi hỏi thăm nhị công chúa Kỷ Tương Miểu, nhưng sau khi biết nàng đang bế quan không gặp bất cứ kẻ nào, ai nấy đều phải bất đắc dĩ lui ra.
Tam công chúa Kỷ Truy Y vừa mới trở về cũng không thấy tung tích, cũng chẳng biết đi đâu. Rễ cây kỷ nguyên mẫu thụ là cấm kỵ chi địa, có tên là Kỷ Nguyên Uyên Khư, có cao thủ thế hệ Kỷ Thiền nhất tộc trông coi. Không có ngọc phù, ai cũng sẽ không cách nào tiến vào. Hết chương 3686.



Bạn cần đăng nhập để bình luận