Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1032: Giao dịch

Chương 1032: Giao dịch

Trong đại điện, một nam tử trẻ tuổi đang nhẹ nhàng quạt ấm trà, ngũ quan tuấn tú, mái tóc óng ánh, mượt mà tỏa ánh sáng nhẹ nhàng.

Bởi vì áo bào trắng khá rộng rãi, dường như đang để ý mức lửa to nhỏ, có vẻ rất chăm chú, vẻ mặt giữa hai đầu lông mày tự nhiên mà ôn nhuận, nhưng lại lộ ra vài phần lười biếng.

Đây là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ này của Cố Trường Ca.

Khương Lạc Thần đột nhiên ngây người tại chỗ, muốn nói gì đó, cuối cùng lại nuốt xuống.

Trong Thái Hư Thần Mộ, ấn tượng đầu tiên Cố Trường Ca cho nàng là lãnh đạm mà cường thế, là một nam tử đáng sợ hơn nàng rất nhiều.

Không những thế mà còn lòng dạ độc ác, hèn hạ vô sỉ.

Nhưng Khương Lạc Thần tuyệt đối không ngờ tới, sau khi nàng đề phòng cảnh giác cao độ thì lại nhìn thấy Cố Trường Ca đang tùy ý tự nhiên pha trà, khác xa một trời một vực so với dáng vẻ trong ấn tượng của nàng.

Dáng vẻ như thế, ngược lại giống như một vị trích tiên rời khỏi phong thần, rời khỏi trần tục.

Nhưng nàng vẫn không quên sự thật rằng mình từng bị Cố Trường Ca giết chết một lần.

“Ngồi đi.”

Mà lúc này, giọng nói của Cố Trường Ca vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Khương Lạc Thần.

Nàng cũng không biết vì sao, vô thức ngồi xuống ghế đá bên cạnh.

Sau khi Khương Lạc Thần ngồi xuống mới cảm thấy không đúng.

Vì sao mình lại phải nghe lời Cố Trường Ca nói, hắn bảo mình ngồi thì mình phải ngồi?

Nghĩ như vậy, nàng lại đứng lên.

Trên khuôn mặt lộ ra nét lạnh lùng, nhìn hắn chằm chằm, trực tiếp mở miệng nói: “Cố Trường Ca, lần này ta đến đây để làm một giao dịch với ngươi.”

“Ta biết.”

Nghe vậy, Cố Trường Ca ngước mắt liếc nàng một nói, sau đó lại không nhanh không chậm quạt lửa phía dưới bếp lò pha trà.

Ngọn lửa màu tím nhạt mang đến một loại cảm giác khủng bố có thể thiêu cháy vạn vật, ngay cả hư không cũng có chút mờ nhạt, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.

Rất rõ ràng, đây là một loại lửa vô cùng hiếm thấy.

“Ngươi biết à?”

Nghe vậy, Khương Lạc Thần nhướng mày, nàng không ngờ Cố Trường Ca sẽ nói như vậy.

Trước khi đến nàng đã chuẩn bị chu đáo tất cả, đương nhiên cũng bao gồm suy đoán các phản ứng của Cố Trường Ca và những lời hắn sẽ nói.

Nhưng hiện tại, Cố Trường Ca lại nói hắn đã biết.

Chuyện này khiến nàng có một loại cảm giác mình đã tính sai.

Trong lúc nhất thời lại không biết nên nói gì.

“Chẳng qua là muốn ta im lặng, không vạch trần cái gọi là lời giải thích của Thái Hư thần tộc các ngươi, đúng chứ?”

“Hơn nữa điều kiện của các ngươi chính là, các ngươi đảm bảo sẽ không nói ra bốn vị giáo chủ đại giáo kia đã chết trong tay ta đúng không?”

Cố Trường Ca tùy ý cười: “Dù sao lúc đó có rất nhiều người tận mắt chứng kiến mọi chuyện. Chỉ cần các ngươi nhẫn tâm một chút, rút ra thần hồn của những tộc nhân chạy trốn lúc đó, đương nhiên có thể khôi phục lại cảnh tượng đã xảy ra khi đó.”

“Cái đó là sơ hở của ta.”

“Ngươi nói xem, ta nói đúng không?”

Nghe vậy, Khương Lạc Thần không khỏi biến sắc, ánh mắt có chút khó tin nhìn hắn.

Nàng thật sự không ngờ Cố Trường Ca không những biết lí do nàng tới, thậm chí còn biết nàng muốn nói gì.

Đột nhiên làm cho nàng có một loại cảm giác bị nhìn thấu cả người.

Những gì Cố Trường Ca nói đều không sai.

Lúc đó, không ít người tận mắt nhìn thấy Cố Trường Ca giết chết bốn vị giáo chủ đại giáo.

Ngoại trừ nàng, lúc đó còn có mấy tộc nhân cũng tận mắt chứng kiến tất cả.

Theo nàng thấy, đây là sức mạnh để nàng tiến tới thỏa thuận với Cố Trường Ca.

Nếu Cố Trường Ca vạch trần lời nói dối của bọn hắn, vậy thì bọn hắn đương nhiên cũng sẽ công khai chuyện này, quyết tâm cá chết lưới rách với Cố Trường Ca.

Nhưng bây giờ có vẻ như Cố Trường Ca đã sớm biết ý đồ của bọn hắn, hơn nữa cũng chẳng để ý chút nào.

“Xem ra ta nói đúng rồi.”

Nhìn thấy vẻ mặt Khương Lạc Thần hơi thay đổi, Cố Trường Ca cười, tiếp tục nói: “Như thế xem ra, các ngươi hình như suy nghĩ quá ngây thơ rồi. Ta đã dám giết những người đó thì đương nhiên sẽ không sợ bọn hắn trả thù. Hơn nữa ngươi cảm thấy hiện giờ nói ra những lời này sẽ có mấy phần có thể tin?”

“Cố Trường Ca, vậy ngươi rốt cuộc muốn thế nào thì mới đồng ý?”

Sắc mặt Khương Lạc Thần hơi trầm xuống hỏi.

Trước khi tới đây, chưa từng nghĩ tình hình sẽ diễn ra như thế này.

Loại chuyện này đều là lời thoái thác của Thái Hư thần tộc bọn hắn.

Tuy bọn hắn có cách để rút thần hồn của tộc nhân ra, khôi phục cảnh tượng lúc đó.

Nhưng tuyệt đối sẽ có đạo thống nghi ngờ, việc này là do bọn hắn cố tình lừa dối, mục đích chỉ vì muốn gây rối.

Chỉ cần có lực lượng thần hồn hơi cao một chút thì đều có thể dễ dàng bóp méo ký ức.

Đây cũng không phải là cách tốt lắm.

Quá nhiều sơ hở.

Cố Trường Ca rõ ràng không hề lo lắng, chắc chắn đã có đối sách khác.

Nghĩ như vậy, Khương Lạc Thần cảm thấy sự việc càng lúc càng khó giải quyết.

“Thật ra, điều kiện của ta rất đơn giản. Ngươi ở lại đây, ta cần một con tin của Thái Hư thần tộc bên cạnh, hơn nữa phải là loại bất cứ lúc nào cũng có thể sai bảo. Nếu không ta không thể tin các ngươi, dù sao mấy chuyện giao dịch thế này, hai bên đều phải có thành ý.”

“Ngươi đừng dùng vẻ mặt đó nhìn ta.”

“Hiện tại ta có thể nắm giữ mệnh mạch của tộc các ngươi, có tin bây giờ ta chỉ cần một câu nói thôi là các đạo thống khác, tuyệt đối sẽ bị thù hận làm choáng váng đầu óc, điều động đại quân giết tộc các ngươi hay không?”

“Đến lúc đó, ta không tin Thái Hư thần tộc chống đỡ được, tám vị giáo chủ đại giáo đại diện cho tám phương đạo thống đại giáo phía sau đấy.”

Cố Trường Ca chậm rãi pha cho mình một chén trà, sau đó lại tùy ý nói, giống như chỉ đang nói bâng quơ về một chuyện nhỏ nào đó.

Hết chương 1032.
Bạn cần đăng nhập để bình luận