Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1874: Một quân cờ

Chương 1874: Một quân cờ

viptruyenfull.com

"Đáng chết, sớm muộn gì bản tôn cũng sẽ báo mối thù này."

"Cố Trường Ca quả là khinh người quá mức, hắn thật sự cho rằng mình có thể một tay che trời, không ai có thể ngăn lại sao?"

"Cuối cùng hắn cũng sẽ phải trả một cái giá nặng nề thôi."

Sự sợ hãi trên mặt lão cơ của Vô Tận Hỏa quốc đã biến mất, thay vào đó là nỗi căm thù và oán độc sâu đậm.

"Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày hắn chết thảm ở đây như những yêu nghiệt kia."

Kẻ thành đạo của Thiên Hoàng Sơn cũng hung dữ lên tiếng, hoàn toàn không quên được cảm giác thất bại vừa rồi.

"Hắn quá cường thế, vào lúc như thế này mà không sợ những người kia chút nào."

Ngay cả đám Thiên Hoàng Nữ, Lục Quan Vương Quân Diêu và Kim Thiền Phật Tử cũng không nói gì một hồi lâu, bọn hắn vẫn chưa hoàn hồn lại.

Đây cũng là lần đầu tiên bọn hắn tận mắt nhìn thấy Kẻ thành đạo bị đối xử theo cách đầy nhục nhã như thế.

Nhất là vị hồng y lão ẩu của Vô Tận Hỏa quốc kia, nàng bị người ta giơ tay đánh nát đầu, thật sự rất chấn động.

Đây là Kẻ thành đạo cao cao tại thượng, chấp chưởng mạng sống của vô số sinh linh một cõi như bọn hắn đã từng thấy sao?

"Cố Trường Ca muốn ta ra tay với bọn hắn à?"

Hiện giờ, bên trong cổ chiến thuyền của Đạo Tiên Minh.

Lam Dật Phi mặc một bộ trường y lam sắc nhìn về phía Thiên Hoàng Nữ và Lục Quan Vương Quân Diêu, ánh mắt sâu thẳm.

Đương nhiên hắn có chú ý tới ánh mắt ban nãy của Cố Trường Ca.

Trong cơ thể hắn có Ma Chủng mà Cố Trường Ca đã gieo xuống, cho dù cách một cự ly rất xa, Cố Trường Ca cũng có thể quyết định sống chết của hắn chỉ bằng một ý niệm.

Lần này hắn đến đây cũng là vì nhận được tin của Cố Trường Ca.

Không thì với sự kín tiếng ẩn nhẫn của hắn, hắn sẽ không tùy tiện hiện thân trước mắt người đời.

Lam Dật Phi cũng không dám cự tuyệt yêu cầu của Cố Trường Ca.

Nếu hắn chỉ có một thân một mình thì có lẽ sẽ có dũng khí chống cự lại, nhưng mà sau lưng hắn còn có Đạo Tiên Minh, còn có rất nhiều thân tộc.

Cố Trường Ca có thể dễ dàng hủy diệt Địa Ngục thì cũng có thể dễ dàng hủy diệt Đạo Tiên Minh phía sau lưng hắn.

Đối với Cố Trường Ca, hắn như một con cá giãy giụa bên trong vũng bùn.

Ngay cả giãy giụa cũng không thể.

"Lần này Tuyệt Âm Thiên bộc phát khiến rất nhiều tiểu thế giới hiển lộ ra xung quanh, vừa hay nghe nói có một tòa động phủ cổ lão..."

"Chắc hẳn tuổi trẻ Chí tôn kia đến đây là vì truyền thừa trong tòa động phủ cổ lão đó."

"Nếu chọn động thủ trong đó thì có lẽ tỷ lệ thành công sẽ cao hơn một chút."

Lam Dật Phi than nhẹ, suy nghĩ bay tán loạn, đang tính xem phải ra tay như thế nào mới có thể hoàn thành yêu cầu của Cố Trường Ca.

Những năm gần đây hắn rất ít khi lộ diện ở thế giới bên ngoài, cũng chưa từng thể hiện thực lực chân thật của mình.

Thế nên hắn vẫn có niềm tin đối phó được với đám Lục Quan Vương Quân Diêu và cổ đại quái thai của Tử Tiêu Cốc là Kim Vân.

Chẳng qua sẽ có nguy hiểm rất lớn, hắn còn cần suy xét xem nên làm thế nào mới có thể không bại lộ bản thân, nếu không đến lúc đó Đạo Tiên Minh cũng sẽ gặp phải tai họa ngập đầu.

Cố Trường Ca có thể vứt bỏ quân cờ là hắn bất cứ lúc nào, nhưng hắn lại không thể vứt bỏ thân tộc và đạo thống phía sau mình được.

Ngoại trừ kính cẩn nghe theo mệnh lệnh của Cố Trường Ca thì hắn không còn lựa chọn nào khác.

Từ lúc hắn gặp phải Cố Trường Ca, bị Cố Trường Ca gieo Ma Chủng xuống, vận mệnh của hắn đã không còn do chính hắn khống chế nữa.

"Nghe nói hướng Đông Nam xuất hiện một tòa động phủ cổ lão, hình như có liên quan tới một vị tiên nhân thời kỳ Tiên Cổ, không biết chư vị đạo huynh có muốn cùng tiến đến thăm dò hay không?"

Nghĩ như vậy, Lam Dật Phi khôi phục vẻ mặt lạnh nhạt hiền hòa và nho nhã, hắn bước tới chào hỏi đám Lục Quan Vương Quân Diêu.

Với thực lực của bọn hắn thì không thể làm được bất cứ điều gì trước tai họa Tuyệt Âm Thiên này.

Đám Thiên Hoàng Nữ nhìn thân ảnh của Cố Trường Ca biến mất bên trong Tuyệt Âm Thiên.

Bỗng nhiên lại thấy vị Đạo tử xưa nay luôn thần bí khiêm tốn của Đạo Tiên Minh kia, bọn hắn đều có chút ngạc nhiên.

Trên mặt Kim Thiền Phật Tử thoáng qua dị sắc, sau đó hắn chắp tay trước ngực nói: "Thật ra tiểu tăng tới đây cũng vì có ý đó, nghe nói tòa động phủ kia có không ít mối liên hệ với Phật Sơn ta."

"Ta nghe nói nơi đó có động phủ xuất thế nhưng thời gian cụ thể thì chưa rõ." Lục Quan Vương Quân Diêu cũng lên tiếng.

Hắn rất tò mò về vị Đạo tử của Đạo Tiên Minh trước mắt này, hắn lại gặp được một tồn tại trẻ tuổi mà ngay cả hắn cũng không nhìn thấu được.

Cổ đại quái thai của Tử Tiêu Cốc nhìn Lam Dật Phi một cái, hờ hững mở miệng bảo: "Xưa nay động thiên phúc địa, thiên tài địa bảo luôn là người có đức thì tìm được, nếu chư vị cũng có ý muốn đi tìm kiếm, không bằng mỗi người trong chúng ta cướp đoạt dựa vào bản lĩnh của riêng mình, sao hả?"

Trước giờ hắn luôn cường thế, mắt cao hơn đầu, thật ra vẫn hơi xem thường đám người trước mặt này.

Khuôn mặt của Lam Dật Phi nho nhã đồng thời ẩn chứa khí tức ôn hòa, hắn chỉ cười nhạt: "Ta nghĩ tòa động phủ kia chính là cơ duyên của chúng ta. Nếu các vị cũng muốn đi tìm hiểu hư thực, vậy thì lúc đó nếu gặp phải nhau, hy vọng chư vị đạo huynh có thể thủ hạ lưu tình."

Nói đoạn, hắn dẫn không ít đệ tử trẻ tuổi của Đạo Tiên Minh sau lưng rời đi.

Hắn không ở lại lâu.

"Vậy đến lúc đó gặp lại."

Sau đó đám Thiên Hoàng Nữ cũng không ở lại lâu, bọn hắn nhanh chóng rời đi.

Hết chương 1874.
Bạn cần đăng nhập để bình luận