Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2095: Ngay cả vạt áo cũng chưa nhấc lên

Chương 2095: Ngay cả vạt áo cũng chưa nhấc lên

Thân hình Chân Hống long lanh óng ánh, có kích thước bằng lòng bàn tay, giống như Thần Quả vậy, ngưng luyện ra ở nơi đó. Thế nhưng theo Cố Trường Ca chậm rãi nuốt vào thì lại không ngừng trở nên khiếm huyết.

Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương vẫn còn sót lại thần trí, tận mắt nhìn thấy chính mình bị nuốt vào.

Nỗi kinh hoàng chưa từng có này bao trùm lấy hắn, hắn kêu lên một tiếng tràn đầy tuyệt vọng. Hắn muốn Thanh Minh Tiên Vương, Khôn Huyền Tiên Vương đến cứu hắn, hắn hối hận đến cực điểm.

Thế nhưng Đại Đạo Bảo Bình lơ lửng ở trên trời cao bao la, buông xuống một vùng hải dương màu đen mà ngăn cách tam vương dị vực khác ở bên ngoài.

Nhưng tiếng kêu thảm thiết này truyền ra ngoài như xuyên thấu linh hồn, khiến cho tất cả mọi người không nhịn được mà run rẩy.

Kim Nguyên thân là một tôn nửa bước Tiên Vương mà da đầu như muốn nổ tung, tận mắt chứng kiến một màn này trong khoảng cách gần như vậy khiến cho hắn sợ hãi đến rùng mình.

Gương mặt của Cố Trường Ca tuấn tú, bộ dạng như tiên giáng trần không nhiễm chút bụi nào, chỉ mặc một thân y bào tơ lụa màu xanh, vô cùng đơn giản, dung mạo này lại hoàn mỹ đủ để khiến cho toàn bộ nữ tử trên thế gian này phải hâm mộ.

Tuy nhiên, hiện tại hắn lại lấy Tiên Vương làm thức ăn, biểu tình nhẹ như mây gió, giống như chỉ đang thưởng thức một món ăn ngon đơn giản, mang theo ý tứ thần nhã.

Đối với tất cả sinh linh dị vực của Tây Tiên vực mà nói thì đây là một cảnh tượng khiến cho tâm trí bọn hắn phải sụp đổ, quả thực không dám tin vào mắt mình.

Quá mức kinh hoàng rồi, dường như hắn chỉ nên tồn tại ở trong cơn ác mộng cổ lão nhất.

“Ngươi mau buông Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương ra…”

Ở bên ngoài biển lớn màu đen mênh mông mãnh liệt, mấy người Khôn Huyền Tiên Vương, Thanh Minh Tiên Vương đã phản ứng lại, bọn hắn chống lại nỗi sợ hãi trong lòng mà lại ra tay.

Năng lượng khủng bố tấn công vào, đủ để phá vỡ bầu trời, nỗ lực mà phá tan tầng ngăn cách này, giết tới trước mặt Cố Trường Ca.

Bọn hắn không thể quên được những gì Cố Trường Ca vừa mới nói, không ngừng sốt ruột, tiếp theo là đến bọn hắn rồi? Đây là định săn bắt Tiên Vương, lấy bản nguyên của bọn hắn để làm chất dinh dưỡng đấy sao?

Trong lòng tam Vương ớn lạnh, bọn hắn vẫn là lần đầu tiên gặp phải một tồn tại như Cố Trường Ca, thực sự là quá mức khủng bố.

Ngay cả lời đồn đồn từ các tộc quần dị giới trong thế giới bản nguyên cũng không thể khiến bọn hắn thân là Tiên Vương lại có thể sợ hãi run rẩy như vậy.

Loại run rẩy từ sâu trong linh hồn này dường như thật sự gặp phải thiên địch vậy.

“Ta đã nói rồi, các ngươi đừng sốt ruột, từng người tới một, không ai chạy thoát được đâu.”

Vẻ mặt của Cố Trường Ca vẫn không thay đổi, hắn liếc nhìn bọn hắn rồi thản nhiên mở miệng.

Có thể nói đây là chỗ tốt duy nhất mà hắn cảm nhận được sau khi hắn tới Tiên vực. Số lượng Tiên Vương không hề ít, ngoại trừ Tiên vực bên này thì dị vực bên kia cũng có rất nhiều.

Đối với hắn mà nói thì cho dù là chân tiên cũng được, Tiên Vương cũng tốt, bản nguyên ở giai đoạn này đều thích hợp để làm chất dinh dưỡng cho hắn.

Khôn Huyền Tiên Vương chú ý đến biểu tình của Cố Trường Ca, trong lòng hiện lên một bóng mờ, bèn thấp giọng nói: “ Chúng ta cùng hợp lực phá vỡ thứ hàng giả này, chỉ có thể đợi Minh vương tiền bối đến, bằng không thì hôm nay Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương nhất định phải chết.”

Bọn hắn có thể thấy được bản nguyên của Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương đang tan biến một cách nhanh chóng, một vài chỗ đã trở nên mơ hồ, không trọn vẹn. Thân là một Tiên Vương, nếu như bị một ai đó tùy tiện nuốt chửng thì đó sẽ là một sự sỉ nhục khó mà tưởng tượng nổi.

Thế nhưng trên thế gian này đoán chừng cũng không có bao nhiêu người dám tin tưởng đây lại là sự thật!

Lúc này, ánh sáng rực rỡ màu vàng lấp lánh làm cho người khác chói mắt bùng nổ, hãn hải giống như là đang cuộn trào mãnh liệt ở trước Thông Thiên cổ thành.

Đọa Lạc Chân Hống Tiên Vương gào thét một tiếng, giống như hồi quang phản chiếu, cũng hiểu rõ được bản thân mình ngày hôm nay lành ít dữ nhiều, ngược lại hắn cũng không tiếp tục cầu may mắn ở trong lòng nữa.

So với việc bị Cố Trường Ca coi như chất dinh dưỡng mà nuốt vào thì không bằng đốt cháy bản nguyên liều mạng với hắn, không chừng còn có thể có một chút hy vọng sống.

Bản nguyên của hắn nhanh chóng bốc cháy một cách vô cùng rực rỡ, quả thực là như rọi sáng bầu trời bao la một cách triệt để.

Ở phía sau lưng xuất hiện một đầu Chân Hống khổng lồ, như Hoàng Kim như ngọn núi cao vút trong mây, đó là dấu ấn của tổ tiên từ xa xưa đã in sâu vào trong xương cốt.

Lúc này, bộ lông của đầu Chân Hống kia lại càng sáng lấp lánh như liệt diễm hoàng kim, toàn bộ thân thể tản ra thứ sức mạnh không gì sánh được rồi dần dần hòa làm một với thân hình Chân Hống đang bị Cố Trường Ca nuốt chửng, tựa như là tổ tiên xa xưa đầu Chân Hống kia đã từng gây chấn động chư thiên nay lại tái xuất nhân gian!

Ầm!

Hắn dốc hết sức lực, dùng một móng vuốt đánh về phía trước, ngay lập tức xé nát bầu trời, tầm vóc khổng lồ, uy lực thần kì chấn động, giống như thần ma không thể chiến thắng được của thời đại khai thiên.

Thế nhưng vẻ mặt của Cố Trường Ca khi đối diện với đòn đánh này vẫn rất bình tĩnh, thần sắc như cũ, không có sóng lớn nào, xung quanh hắn hiện ra những gợn sóng nhè nhẹ.

Ngay cái khoảnh khắc móng vuốt này rơi xuống trước mặt hắn, bí mật kinh khủng tràn ra, dường như hàng tỉ sợi tiên quang hóa thành hạp đao trực tiếp rơi xuống, thổi phù một tiếng chém vào móng vuốt.

Cố Trường Ca nhấc bàn tay bao phủ xuống, một cái Đại Đạo Bảo Bình lại một lần nữa ngưng tụ xuất hiện, từng tia ô quang lượn lờ, ngay lập tức nuốt chửng bóng mờ tổ tiên xa xưa kia vào.

Từ đầu đến cuối, ngay cả y bào cũng chưa từng bị nhấc lên.

Hết chương 2095.
Bạn cần đăng nhập để bình luận