Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 639: Ta đang ở phía sau ngươi

Chương 639: Ta đang ở phía sau ngươi

"Tô cô nương, vì sao ngươi lại muốn trốn tránh ta?”

Triệu Tiêu Dao thở dài, có chút sầu khổ. Sớm biết như vậy thì hắn đã ngăn cản nàng lại. Cho dù phải dùng vũ lực đi chăng nữa.

Bây giờ hối hận thì còn có ích gì?

Nếu đi tiếp tới chỗ sâu thẳm kia, ngay cả hắn cũng khó bảo đảm tính mệnh. Lúc này chắc chắn là không nên tiến thêm.

Nhưng mà đúng vào khi ấy.

Từ không trung bỗng nhiên vang lên một âm thanh mang theo vẻ nhạo báng.

"Bởi vì nàng cảm thấy dáng vẻ vô tích sự của ngươi thật giống như một con chó.”

"Là ai? Mau ra đây, chớ ở trước mặt ta giả thần giả quỷ!”

Triệu Tiêu Dao sững sờ.

Kịp định thần lại, sắc mặt không khỏi trầm xuống, cảnh giác nhìn chằm chằm vào khoảng không ở trước mặt.

Âm thanh đột nhiên xuất hiện khiến trong lòng hắn cảm thấy bất an. Hàn khí từ phía sau lưng truyền tới.

Trong lòng hắn hiện lên bao suy nghĩ.

Hắn vô ý thức cảm thấy có người đang theo dõi mình.

Chẳng lẽ nhất cử nhất động của bọn họ trên đường đi đã bị người khác theo dõi hết ư?

"Nhìn cái gì thế? Ta đang ở phía sau ngươi.”

Vậy nhưng, sau một khắc, âm thanh này lại lần nữa vang lên, khiến cho đầu của Triệu Tiêu Dao muốn nổ tung.

Một cảm giác sợ hãi chưa từng thấy bao phủ khắp người hắn!

Toàn thân phát lạnh, tinh thần run rẩy.

Nhưng hắn chưa kịp quay người thì hai mắt đã tối sầm lại.

Nhanh như chớp xuất hiện hoàng loạt ô quang rơi xuống như trút, bao phủ lấy hắn.

Sau đó hắn đã mất đi ý thức.

"Người xưa nói thật không sai.”

"Trên thế gian này, kẻ “liếm chó”nào cũng là vô tội."

(Liếm chó: là thuật ngữ trên mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình những vẫn vứt bỏ tôn nghiêm để theo đuổi)

"Vậy mà ngươi lại là người thiếu nghị lực như vậy. Xem ra không thể giữ ngươi lại nữa rồi.”

Thân ảnh của Cố Trường Ca xuất hiện giữa không trung.

Thần sắc trên khuôn mặt hắn có ít nhiều hứng thú.

Hiện tại, những việc nên làm hắn đã làm xong gần hết.

Cái chết của Triệu Tiêu Dao sẽ khiến cho các đệ tử của Nho Thánh học phủ vô cùng tức giận.

Ván cờ này, hắn đã vì Tô Thanh Ca mà thí tốt. Dù nàng không muốn chui đầu vào rọ thì cũng không thể thoát được.

Thế nhưng chuyện ngoài ý muốn của Cố Trường Ca đó là hành động của Tô Thanh Ca từ đầu đến cuối không giống lànhư người thừa kế ma công.

Đương nhiên, có thể đó là vì Tô Thanh Ca rất thông minh, đã giở thủ đoạn ngụy trang, không để lộ ra bất kỳ sơ hở nào.

"Thanh Ca, trước đây ta yêu thương ngươi như vậy, ngươi cũng đừng để cho ta thất vọng a.”

Sau đó, khóe miệng của Cố Trường Ca thể hiện chút thâm ý sâu xa, thân ảnh của Cố Trường Ca lại một lần nữa biến mất.

Giữa nơi di tích hoang phế kia, bầu không khí có vẻ rất bí bách.

"Triệu sư huynh đuổi theo Tô cô nương kia lâu như vậy, sao vẫn chưa trở lại nhỉ? Chẳng lẽ huynh ấy lại giúp Tô cô nương đi tiêu diệt Tuyệt Âm sinh linh ư?”

"Kể cả có như vậy thì giờ này cũng nên trở về rồi chứ!”

"Triệu sư huynh chắc chắn sẽ không bỏ mặc chúng ta ở nơi này đâu. Sợ là đã có việc gì đó ngoài ý muốn xảy ra rồi.”

Triệu Tiêu Dao đuổi theo Tô Thanh Ca được nửa ngày rồi.

Nhưng các để tử của Nho Thánh học phủ đã đợi ở trong di tích rất lâu cũng không thấy Triệu Tiêu Dao quay trở lại. Trong lòng bọn họ bất an không yên.

Rất nhiều đệ tử nhao nhao mở miệng, trên mặt lộ vẻ lo lắng, thỉnh thoảng trông ngóng về phía ngoài, mong thấy bóng dáng của Triệu Tiêu Dao.

Có điều ngoại trừ màn sương mù màu xám mênh mông cùng những tiếng gào thét của sinh linh Tuyệt Âm ra thì bên ngoài không có động tĩnh gì.

Việc này khiến trong lòng bọn họ nóng như lửa đốt, thấp thỏm khôn nguôi, bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Theo lý mà nói, dù có đang làm gì thì lúc này Triệu Tiêu Dao cũng nên trở về rồi chứ.”

Nhưng hắn tựa như trâu đất xuống biển, biến mất không còn thấy bóng dáng đâu.

"Chẳng lẽ Triệu sư huynh thật sự gặp phải chuyện gì hay sao?”

Nghĩ tới đây, khuôn mặt của một vị nữ đệ tử bỗng nhiên tái nhợt đi. Thật khó mà chấp nhận sự thật này!

"Không thế nào. Thực lực của Triệu sư huynh mạnh như vậy, lại có nhiều pháp khí. Làm sao huynh ấy có thể gặp nguy được. Chúng ta cứ tiếp tục chờ đi.”

"Liệu có phải Triệu sư huynh đã gặp người kế thừa ma công không?”

Có ai đó không nhịn được mà run rẩy. Thời gian gần đây bọn họ đã nghe được đủ loại tin đồn.

Việc xuất hiện người kế thừa ma công tuyệt đối không phải là chuyện bịa đặt.

Mặc dù người thừa kế ma công đã bị Cố Trường Ca đánh lui nhưng rất có thể hắn không rời khỏi Tuyệt Âm chiến trường mà trốn ở trong góc tối nào đó.

Nói cách khác, tất cả bọn họ đang rơi vào vòng nguy hiểm.

Cũng không phải là không có khả năng Triệu sư huynh gặp phải người thừa kế ma công.

"Mọi người nói xem, liệu có phải vị Tô cô nương kia có quan hệ với người thừa kế ma công không? Nàng không sớm, không muộn lại chọn đúng lúc này rời đi, để một mình Triệu sư huynh đuổi theo nàng!”

"Đúng vậy đó. Nhìn nàng đã biết không phải là người tốt lành gì!”

"Ta thấy nhất định là nàng đã nhúng tay vào việc này. Bằng không sao lại trùng hợp như vậy chứ!”

Nghĩ như vậy, ngay lập tức đám đệ tử này không giữ nổi bình tĩnh, bắt đầu phẫn nộ và tức giận.

Dù nói thế nào thì việc này chắc chắn dính dáng đến Tô cô nương kia. Nếu không phải tại nàng thì sao mà Triệu sư huynh có thể xảy ra chuyện gì được?

···

Hết chương 639.
Bạn cần đăng nhập để bình luận