Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 794: Con lừa trọc đáng chết

Chương 794: Con lừa trọc đáng chết

Khoảng thời này, Tử Dương Thiên Quân vô cùng tức giận, một đường truy sát, gần như chưa từng dừng lại, thậm chí Tô Thanh Ca đã bị hắn dẫn vào trong Tuyệt Âm chi địa.

Nhưng bất kể như thế nào, từ đầu đến cuối Tử Dương Thiên Quân cũng không thể bắt được nàng.

Ngược lại là chuyện gần đây huyên náo xôn xao truyền đến, ngay cả Tô Thanh Ca cũng nghe được phong phanh, cảm thấy giật mình.

Người thừa kế ma công lập bẫy lừa giết rất nhiều thiên kiêu.

Tử Dương Thiên Quân giống như cũng cảm giác không đúng cho nên mới từ bỏ truy sát.

Chuyện này hấp dẫn sự chú ý của Tô Thanh Ca, cuối cùng suy đoán có thể là do tổ chức người thừa kế ma công ẩn núp kia gây nên.

Thân phận của Doanh Sương, khi đó nàng không hỏi quá nhiều, chính là lo lắng sẽ bị Mạc lão hoài nghi.

Lo lắng Mạc lão biết người thừa kế ma công là nàng đây không cường đại như bọn hắn nghĩ.

"Không ngờ Công tử lại bị thương, vì sao ta luôn cảm thấy đây là khổ nhục kế của hắn nhỉ.”

"Thôi, công tử không sao thì tốt rồi, tình huống bây giờ vẫn xem như là một cơ hội tốt cho ta.”

Tô Thanh Ca đang giao lưu với một linh hồn khác, bây giờ khắp nơi đại loạn, sợ i người thừa kế ma công như quỷ thần, vô cùng hỗn loạn, đúng lúc là cơ hội tốt của nàng.

Bằng không thì với tu vi bây giờ của nàng, ngay cả đệ tử đứng đầu cũng không đối phó được.



Ngay lúc đó.

Thiên Hoàng Sơn bao la hùng vĩ, rất nhiều sơn mạch thần nhạc nguy nga cổ xưa, lộ ra khí tức man rợ, hoang vắng.

Ở chỗ sâu nhất, rất nhiều lầu các cung khuyết ở đây, lộng lẫy, rộng lớn nhưng đập chất cổ xưa.

Sương mù hỗn độn bao phủ giống như thủa ban sơn đã tồn tại rồi.

Giờ phút này, nơi đây có vô số khí tức kinh khủng, mênh mông cuồn cuộn.

Thiên địa cũng vì đó mà biến sắc, các loại quy tắc đại đạo tràn ngập giữa cung điện trên đỉnh núi.

Cho dù là tu sĩ Thánh Cảnh cũng bị ép tới không thở nổi, khuôn mặt trắng bệch, sợ hãi không thôi, chỉ có thể nằm phịch trên đất.

Chí Tôn của Thiên Hoàng Sơn nổi giận!

Trong đó thậm chí có cổ lão tồn tại thức tỉnh, ở thời đại đã từng xém chút thành đạo, tu vi bây giờ sâu không lường được, đã không thuộc về cấp bậc Chí Tôn nữa rồi.

Tâm tình của bọn hắn biến hóa, đều có thể tuỳ tiện gây ra biến hóa ở ngoài tinh không, mảng lớn tinh thần vỡ vụn, hóa thành bột mịn bao phủ khắp bầu trời.

Có cổ lão nhất mạch của Thần Hoàng Tử gầm lên giận dữ, đánh nứt rất nhiều sinh mạng tinh thần ở ngoài trăm dặm.

Thật ra, ngay lúc mệnh bài của Thần Hoàng Tử vỡ vụn, lão giả phụ trách trông coi mệnh bài trong thần điện ở Thiên Hoàng Sơn đã chú ý tới rồi.

Lúc ấy, hắn bị dọa đến mức sắc mặt trắng bệch, hồn cũng muốn bay mất, nửa ngày chưa hồi thần.

Sau khi Doanh hoàng tử bội phản Thiên Hoàng Sơn, ngay sau đó Thần Hoàng Tử lập tức xuất thế, địa vị và thiên phú của hắn không thấp hơn so với Doanh hoàng tử.

Lại thêm rất nhiều thủ đoạn cường ngạnh thiết huyết, cho nên rất nhanh có được thanh danh vang dội ở Thiên Hoàng Sơn, được một nhóm trưởng lão ủng hộ.

Theo mọi người thấy thì Thần Hoàng Tử rất có thể trong tương lai gần sẽ chấp trưởng Thiên Hoàng Sơn.

Tiền đồ vô lượng, nhất định là nhân vật đứng ở đỉnh cao của thượng giới.

Nhưng bây giờ hắn bỏ mình, mà còn là bỏ mình trong một lần thí luyện nhập môn nho nhỏ của Chân Tiên thư viện.

Việc này đối với đông đảo cổ lão của Thiên Hoàng Sơn chính là không khác gì sấm sét giữa trời quang, giống như mộng ảo khó mà tin được.

Hơn nữa, điều quan trọng nhất chính là, kẻ đánh giết Thần Hoàng Tử lại là một truyền nhân khác của Thiên Hoàng Sơn, thân là phản đồ Doanh hoàng tử.

Chuyện này, đã huyên náo xôn xao ở thượng giới.

Rất nhiều thế lực đạo thống, đều đang xem trò vui.

Bây giờ Doanh hoàng tử cam lòng sa đọa, trở thành người thừa kế ma công, vứt bỏ thân phận và địa vị lúc trước, thậm chí ngay cả tộc nhân của Thiên Hoàng Sơn cũng giết.

Điều này khiến trên dưới Thiên Hoàng Sơn tức giận, nhưng lại không thể làm gì, không tìm thấy chỗ để phát tiết lửa giận.

Cuối cùng ngược lại nghe thấy cái chết của Thần Hoàng Tử có liên quan đến Kim Thiền Phật Tử.

Phật Sơn sau lưng hắn đương nhiên cũng trở thành nơi trút giận của rất nhiều cổ lão ở Thiên Hoàng Sơn.

"Con lừa trọc đáng chết, bản tôn thề sẽ không bỏ qua cho các ngươi.”

Ngay lập tức, nơi này vang lên tiếng gầm giận dữ, một xích hà ngập trời, khí tức vô cùng kinh khủng, từ trên bầu trời phóng ra, pháp thân phi xa hơn vạn dặm, chạy về phía Phật Sơn, muốn lấy lại công đạo.

Cả bầu trời đều run rẩy, đủ loại hào quang màu đỏ dâng lên, hóa thành đại đạo thông thiên, trực tiếp xuyên qua hư không, xẹt ngang vũ trụ.

Lúc trước, Thần Thiên Hoàng vì con trai tự lưu lại cơ duyên.

Tuyệt đối không đơn giản chỉ truyền thừa và Chí Tôn khí.

Lực lượng mạnh nhất trong đó chính là đại bộ phận người từng theo Thần Thiên Hoàng chinh chiến, sát phạt vô biên.

Tu vi mỗi người đều sâu không lường được.

Mà bây giờ các đại bộ phận người khôi phục, tất cả đi đến Phật Sơn, muốn đòi lời giải thích và cái giá lớn cho việc này, nếu không sẽ không từ bỏ ý đồ.

Nhất thời, rất nhiều đạo thống đại giáo đều chú ý tới, đây là một vở kịch hay, không thể bỏ lỡ.

Tình hình thượng giới biến ảo khôn lường, khó mà bình tĩnh.

Chu Tước cổ quốc, trong một lầu các rộng rãi, mấy thân ảnh đang ở đây trò chuyện gì đó.

"Cái người thừa kế ma công kia lại không thể giết Cố Trường Ca.”

Phanh một tiếng!

Sở Hạo nặng nề ném chén trà trong tay lên trên bàn, nếu như không phải khống chế lực đạo thì có lẽ mọi thứ trước mắt đều sớm bị hủy thành tro bụi.

Sắc mặt hắn rất khó coi, rõ ràng cũng đã nhận được tin tức gần đây.

Cố Trường Ca là người hắn hận nhất, đương nhiên hắn ước gì Cố Trường Ca chết ở trong đó.

Đáng tiếc, vẫn khiến hắn thất vọng.

Bị trúng độc thủ của người thừa kế ma công là một đệ tử đứng đầu khác, Cố Trường Ca chỉ bị tổn thương bản nguyên mà thôi.

Chút thương thế ấy, hắn thấy chẳng đáng để nhắc tới.

Hết chương 794.
Bạn cần đăng nhập để bình luận