Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1773: Thanh Hồng Cổ Giới

Chương 1773: Thanh Hồng Cổ Giới

“Tam trưởng lão, mục tiêu lần này của chúng ta là lấy được Thăng Đạo Lệnh hay là đoạt được giới vận chi khí trong chiến trường bách giới?”

Tại hạ giới, có một thiếu niên thanh tú mặc thanh sam đối diện với một lão giả già nua có bộ râu dài màu trắng mở miệng hỏi.

Thiếu niên nhìn qua chỉ mười lăm mười sáu tuổi, vóc người trung đẳng, nhưng trên thân lại có một loại khí chất làm cho người khác khó mà coi nhẹ.

Mi thanh mục tú, khí vũ ngang nhiên, con mắt lưu động mang đến cho người khác cảm giác kiên nghị, có thể làm nên đại sự.

Thực lực của hắn mặc dù không sánh bằng thiên kiêu các tộc trên thượng giới, nhưng trong một đám thiên kiêu ở hạ giới thì cũng vô cùng hiển hách và xuất chúng.

Đồng hành cùng hắn là rất nhiều nam nữ trẻ tuổi ở xung quanh, ánh mắt nhìn hắn rất khác thường, có vẻ như vô cùng kiêng kỵ hắn.

Tam trưởng lão trong miệng thiếu niên nghe vậy nhướng mày, tựa hồ có chút hơi lo lắng.

Hắn nhìn xung quanh vài lần mới thấp giọng nói với thiếu niên: “Việc này tạm thời không cần nhiều lời, trước khi tiến vào chiến trường bách giới thì đừng đề cập tới chuyện giới vận chi khí.”

Thiếu niên nhíu mày, mặc dù có chút không hiểu nhưng không không hỏi nhiều, chỉ sờ mũi một cái theo thói quen.

“Lục Minh, phụ thân ta đã thông báo chuyện này, chúng ta không được để lọt phong thanh.”

Lúc này, một tuyệt thế mỹ nữ mặc váy dài màu đỏ, da trắng như tuyết, tư thái thon dài yểu điệu nghe nói như thế thì đi tới, môi đỏ khẽ mở thấp giọng nói.

“Tông chủ từng nói sao?”

Thiếu niên tên Lục Minh có chút kinh ngạc, hắn cũng không nghi ngờ lời nói của thiếu nữ.

Dù sao thì thiếu nữ tuyệt thế trước mặt này cũng chính là nữ nhi của Tông chủ Thiên Hồng Huyền tông, tông môn phía sau hắn.

Nhìn từ thân phận và địa vị của bọn họ ở thế giới kia thì có thể nói là cao quý không tả nổi.

Thế giới phía sau bọn họ có tên là Thanh Hồng Cổ giới, ở đó có Tứ đại thế lực tông môn làm bá chủ.

Một trong số đó chính là Thiên Hồng Huyền tông.

Mặc dù lần này Thiên Hồng Huyền tông phái chưa đến mười đệ tử trẻ tuổi tính luôn cả hắn tới thượng giới nhưng tất cả đều là người nổi bật trong thế hệ của bọn hắn.

Quan hệ của hắn cùng với mẫu thân của thiếu nữ tương đối thân cận cho nên không có khả năng nàng lại nói lung tung ở thời điểm này.

“Trong đại chiến bách giới không chỉ tranh đoạt Thăng Đạo Lệnh, xem ra còn phải cướp đoạt giới vận chi khí.”

Lục Minh khẽ nói thầm trong lòng, ánh mắt phức tạp nhìn về phía toà Thần thành cổ xưa nguy nga kinh khủng kia.

Thăng Đạo Lệnh chính là phần thưởng nhận được sau khi lấy được thứ hạng trong đại chiến bách giới. Có Thăng Đạo Lệnh, bọn hắn liền có thể bái nhập tông môn đạo thống ở thượng giới.

Mà giới vận chi khí lại liên quan đến diễn hoá phát triển, hưng thịnh vong suy ở thế giới của hắn.

Không chỉ riêng thế giới phía sau bọn hắn, các giới còn lại cũng sẽ không tiếc bất cứ giá nào dùng mọi thủ đoạn cướp được.

Giới vận chi khí nằm trong tay bất hủ đạo thống và Trường Sinh thế gia ở thượng giới.

Nếu không muốn thế giới phía sau bọn hắn sụp đổ thì nhất định phải đoạt được giới vận chi khí để duy trì sự ổn định cho hàng triệu người.

Thủ đoạn này giống như nuôi cổ vậy, để cho các cổ đánh giết lẫn nhau sau đó chọn ra cổ vương cường đại nhất.

“Thiên kiêu tới từ Thanh Hồng Cổ giới lần này có vẻ không được mạnh cho lắm, tìm không ra một người có thể đánh.”

“Vừa vặn thừa dịp đại chiến bách giới lần này giải quyết ân oán với bọn hắn một thể.”

Ở hướng khác, một Cổ giới có không ít tuổi trẻ thiên kiêu chăm chú nhìn về phía đám người Thanh Hồng Cổ giới với khuôn mặt bất thiện.

Giữa tất cả các Cổ giới cũng không hề hoà thuận, nhất là bởi vì đại chiến bách giới này bọn hắn lại càng xem nhau như cừu địch, thế như dầu sôi lửa bỏng, hận không thể huỷ diệt đối phương ở chỗ này.

Tình huống như vậy cũng không phải hoàn toàn nhằm vào Thanh Hồng Cổ giới.

Một khi Thiên kiêu từ tất cả Cổ giới tiến vào đại chiến bách giới, sinh tử sẽ không còn do mình định đoạt.

Trừ phi được đạo thống ở thượng giới xem trọng thu nhận sớm, còn không thì đều sẽ gặp phải chém giết và tranh đấu vô tận.

“Tất cả mọi người muốn vào thành mau tới đây, mặc kệ là từ hạ giới hay là từ nơi khác đến thì đều lăn tới đây cho ta, ngoan ngoãn tiếp nhận kiểm tra.”

Lúc này có rất nhiều Tuần la vệ ở cửa thành Trấn Giới bỗng nhìn sang rồi lên tiếng.

Thanh âm của bọn hắn cực kỳ lạnh nhạt, ẩn chứa một loại đạo vận làm cho khí huyết của mọi người quay cuồng.

Người có tu vi hơi yếu một chút suýt chút nữa đã đứng không vững ngã lăn xuống đất.

Tất cả những Tuần la vệ này đều mặc minh sắt chiến y, thân hình khôi ngô cao lớn, cưỡi trên hung thú, trong tay cầm Thiên Đao, Thiên Qua sát khí trùng thiên, thực lực sâu không lường được.

Cho dù là tu sĩ ở Thánh cảnh cũng không dám nói nhiều, càng không dám đắc tội những Tuần la vệ này, chỉ có thể ngoan ngoãn tuân theo quy củ.

Hết chương 1773.
Bạn cần đăng nhập để bình luận