Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2593: Chẳng trách!

Chương 2593: Chẳng trách!

“Ôi chao, đây không phải là Vương Hạc chưởng môn sao? Ngọn gió nào đưa ngươi đến đấu trường của ta thế?”

Vương Hạc nghe được giọng nói kia cũng tỉnh táo lại, gương mặt hắn mang ý cười nhìn lại.

“Đã lâu không gặp, Hồng Côi tiền bối vẫn giữ phong thái động lòng người như xưa.”

Hắn lên tiếng mỉm cười nói, mà một đám trưởng lão, đệ tử của Thập Hoang môn đều đồng loạt đứng dậy chào hỏi, nét mặt lộ ra vẻ tôn kính.

Tuy nữ tử trước mắt này nhìn như tuổi trẻ, nhưng thật ra tuổi tác đã rất lớn, ngay cả Vương Hạc khi đứng trước mặt nàng cũng phải xưng hô bằng tiền bối.

Hồng Côi tôn giả từng bởi vì một số lý do mà nhận được ân huệ của Vương Hạc, cả hai từng có một mối giao tình, cảm giác đối với hắn cũng không tệ, so với một đám cổ vật đạo cảnh đã tu hành mấy ngàn vạn năm mà nói, thì tuổi hiện tại của Vương Hạc có thể nói là nhỏ không thể nhỏ hơn nữa, tu hành mấy vạn năm đã đứng trước ngưỡng cửa đạo cảnh, chỉ thiếu một tý là có thể thành công bước vào đạo cảnh.

Thiên phú cỡ đó khiến cho Hồng Côi tôn giả thật sự hâm mộ không thôi.

Đương nhiên nàng cũng cảm thấy tiền đồ của Vương Hạc rộng thênh thang, tương lai chắc chắn có thể đi tới trình độ rất cao, cho nên mới cố ý kết giao với hắn, còn đích thân đến tiếp đón.

Vương Hạc hơi xua tay, ý bảo mọi người của Thập Hoang môn lui xuống trước đi, hắn đang có chuyện muốn thương lượng với Hồng Côi tôn giả.

Hồng Côi tôn giả cũng cho những người còn lại lui xuống, nàng có chút tò mò muốn biết rốt cuộc lần này Vương Hạc tới tìm mình để làm gì.

Theo nàng thấy, thủ đoạn của Vương Hạc quả thật không tầm thường, thường có hành động khiến người ta kinh ngạc, cho dù là tồn tại đạo cảnh như nàng đây cũng không nhất định có thể uy hiếp được hắn.

Nếu Như Vương Hạc bước vào Đạo Cảnh, e rằng thực lực sẽ càng đáng sợ hơn.

Vương Hạc không định dài dòng với nàng, hắn lập tức nói rõ ý đồ của mình, nói hắn nghe thấy tiếng gió, biết một vị Thiên Vị trưởng lão của Trọc tộc thỉnh thoảng sẽ tổ chức đại điển thu nạp đồ đệ.

Đến lúc đó hắn muốn tới Trọc tộc xem lễ, cho nên mới muốn Hồng Côi tôn giả giúp hắn việc này.

Thập Hoang môn của Vương Hạc cũng chỉ có danh tiếng trong xung quanh những vũ trụ, tinh hệ tại nơi đóng quân của môn phái. Ở trước mặt loại quái vật khổng lồ như Trọc tộc kia tất nhiên không đáng để nhắc tới.

Ngay cả tu vi đã bước vào bán đạo cảnh như hắn đây cũng không nhận được thư mời của Trọc tộc, càng đừng nói đi tới xem lễ.

Hồng Côi tôn giả kinh ngạc vô cùng, không biết Vương Hạc thông qua biện pháp gì mà nhận được tin tức đó, ngay cả nàng cũng không nghe được bất kỳ tin tức gì.

Tuy nhiên nếu Vương Hạc đã đến trước mặt cầu nàng, thì dù thế nào đều phải hỗ trợ việc này, trả lại ân tình trước kia của hắn.

Chuyện này cũng không quá phiền toái với nàng cho lắm.

Thấy Hồng Côi tôn giả đã đồng ý, trong lòng Vương Hạc cực kỳ vui vẻ.

Sau đó hai người ôn chuyện một lúc, đề tài vừa chuyển đến trận quyết đấu hôm nay, Vương Hạc cảm khái, hôm nay bản thân may mắn chứng kiến cảnh tượng chém giết của tử sĩ bách chiến.

Nghe vậy, Hồng Côi tôn giả có chút bất đắc dĩ, lắc đầu nói: “Ta cũng không muốn đâu, chỉ là ngươi không biết thôi, Trọc Cư trưởng lão của Trọc tộc đích thân dẫn theo người tới đây. Ta không thể không phân phó như vậy, nếu như tùy ý lừa gạt, vậy chẳng phải khiến Trọc Cư trưởng lão mất mặt sao.”

Nàng có thể gây dựng được cơ nghiệp thế này ở Cổ Phong Cổ Thành đều là do dựa vào Trọc tộc, đương nhiên nàng không dám đắc tội trưởng lão của Trọc tộc.

“Dẫn người tới đây ư?” Vương Hạc kinh ngạc, đột nhiên nghĩ tới gì đó, hắn không khỏi trầm giọng hỏi: “Có phải là nam tử áo trắng đang nổi như cồn khắp Cổ Phong Cổ Thành gần đây không?”

Hồng Côi tôn giả gật đầu, sau đó nói: “Đúng vậy, bằng không ngươi tưởng người nào mà được trưởng lão của Trọc tộc đích thân tiếp đón như thế.”

Nói đến đây, nàng cảm thấy cực kỳ ngưỡng mộ.

Tuy rằng nàng cũng được coi là một trong những đại nhân vật đếm trên đầu ngón tay của Cổ Phong Cổ Thành, nhưng khi ở trước mặt Trọc tộc thì vẫn là nhân vật không có chút đáng giá nào.

Mà nam tử áo trắng có lai lịch bất phàm kia lại khiến cho toàn bộ Trọc tộc đều phải coi trọng để ý như thế, chắc chắn là đẳng cấp nàng không thể chạm tới trước mắt.

Ngày đó những tồn tại muốn dò xét lai lịch của hắn ở Cổ Phong Cổ Thành sau đó đều bị cắn trả.

“Chẳng trách.”

Trong lòng Vương Hạc cũng có chút chấn động, chỉ là việc này quả thật rất xa xời với hắn.

Hắn không có quá nhiều suy nghĩ, chỉ đơn giản cảm thấy, e rằng khoảng thời gian tiếp theo Cổ Phong Cổ Thành sẽ không được thái bình.

Mà giữa lúc hai người nói chuyện với nhau, trận đấu trên đấu trường vậy mà đã bắt đầu rồi.

Lúc đầu, hai lồng giam bị tấm vải màu đen bao phủ kia được vén lên, để lộ hai đạo thân ảnh mang theo xiềng xích, ngay khi xiềng xích được tháo ra, bọn họ liền hóa thành lưu quang va chạm chém giết với nhau.

Huyết quang văng khắp nơi, những quyền cước nện vào da thịt nương theo âm thanh xương cốt vỡ vụn, điều đó khiến cho tâm trạng của tất cả sinh linh đang quan sát cuộc đấu nháy mắt tăng vọt, tràn ngập sự kích động.

Hết chương 2593.
Bạn cần đăng nhập để bình luận