Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1957: Đón dâu (2)

Chương 1957: Đón dâu (2)

Lần đại hôn này, Trường Sinh Cố gia mở tiệc chiêu đãi hầu như toàn bộ thượng giới. Phàm là các thế lực có chút nội tình đều liều mạng muốn lấy được thiệp mời.

Dù sao thì nếu như bọn hắn có thể tham dự trận đại hôn này, từ phương diện nào đó mà nói thì cũng là có tư cách chen chân vào tầng lớp đỉnh phong ở thượng giới kia.

Vì vậy nên đây là cơ hội để chứng minh thực lực của bản thân.

Ầm ầm!

Trong các phiến tinh vực đều là thanh âm run rẩy của thiên khung.

Cổ chiến thuyền, liễn xa, mãnh thú cổ lão, pháp khí chứa nhiều thần dị thay thế phương tiện di chuyển chở rất nhiều tu sĩ, mang theo uy áp hùng vĩ hướng về phía tinh vực nơi Trường Sinh Cố gia tọa lạc!

Đương nhiên, lúc này vô số khách khứa cũng đang chạy đến từ các nơi, mặc kệ là lòng dạ khó lường hay là thật tâm chúc phúc thì đều mang theo đại lễ cực kỳ long trọng.

Một vài Sinh Mệnh cấm khu bị sương mù bao phủ suốt năm, thời gian tồn tại thậm chí là đã vượt qua mấy bất hủ đạo thống, giờ đây cũng truyền ra động tĩnh.

Từng chiếc mã xa do Tiên kim chế tạo được Kỳ lân bạch ngọc kéo đi chở theo vô số hạ lễ để tặng ra ngoài.

Tuy rằng có rất nhiều cấm khu chưa từng nhận được thiệp mời nhưng cũng phái người đi tới tặng lễ vật quý giá, vào lúc này bọn hắn không dám đắc tội với Trường Sinh Cố gia.

Dù sao thì những cấm khu xung quanh đều tặng lễ vật cả, nếu như cố tình không tặng thì chẳng phải sẽ đắc tội với người ta sao? Cấm khu tự lập cách hồng trần cả vạn trượng và hoàn toàn cắt đứt với thế tục, tuy nhiên cũng không có nghĩa là sẽ không bị ngoại giới quấy rối.

Rất nhiều nội tình cấm kỵ không so được với các đạo thống cổ lão.

“Xem ra những đạo thống này cũng không ngạo mạn, giờ đây bọn hắn cũng đã thu liễm đi nhiều.”

Trong thông đạo vũ trụ trở về Trường Sinh Cố gia, một lão tổ Kẻ thành đạo đang nói chuyện với Cố Trường Ca, mâu quang sắc bén đảo qua các tinh vực xung quanh.

Tuy rằng bước đầu rước dâu rất thuận lợi nhưng cũng khó mà bảo đảm trên đường sẽ không xảy ra sơ sót gì.

Cố Trường Ca ngồi ngay ngắn trên một đầu long mã thuần huyết màu đỏ khẽ mỉm cười nói.

“Thực ra lão tổ không cần phải cẩn thận như vậy, nếu như không có mấy phương đạo thống liên thủ thì bọn hắn sẽ không dám ra tay.”

Hắn cũng không lo lắng tiếp theo sẽ có cường giả nhảy ra phá rối, ngược lại hắn còn lo lắng không có ai nhảy ra.

Như vậy thì có nghĩa là sóng gió lớn hơn vẫn đang diễn ra, những đạo thống này vẫn đang chờ đợi thời cơ thích hợp.

Ví dụ nếu như không đối phó được với hắn, vậy bọn hắn đối phó với Nguyệt Minh Không thì sao?

Suy cho cùng bọn hắn cũng sẽ nghĩ đủ mọi cách để ngăn cản trận đại hôn này.

Cố Trường Ca biết rõ mục đích và dụng ý của các đạo thống đó, đối với tất cả những nhân tố không ổn định trong tương lai thì bọn hắn đều sẽ nghĩ biện pháp bóp chết từ sớm, xoá sổ ngay từ khi còn trong nôi.

Hắn đã phát triển được đến bước này, tất nhiên không có nhiều cơ hội để đối phó với hắn cho nên thực ra mục tiêu của bọn hắn sẽ là Nguyệt Minh Không.

Dù sao thì chỉ cần một trong hai người là hắn hoặc Nguyệt Minh Không xảy ra chuyện không may thì chắc chắn đại hôn sẽ giống như dùng giỏ trúc đựng nước, sẽ thành công dã tràng.

“Hiện tại Nguyệt Minh Không nguy hiểm hơn ta nhiều…”

Đương nhiên Cố Trường Ca đã có sắp xếp đối với chuyện này, hiện tại Luân Hồi cổ thiên tôn bị hắn luyện chế thành khôi lỗi đang được an bài ở bên cạnh Nguyệt Minh Không, phụ trách bảo hộ nàng an toàn.

Nói về tu vi, mấy năm nay Nguyệt Minh Không thu thập được rất nhiều cơ duyên, mượn khí vận dồi dào của Vô Song tiên triều mà tu hành, hiện tại nàng đã đạt đến Chuẩn Chí Tôn cảnh.

Tuy rằng thực lực vượt xa vô số tuổi trẻ Chí Tôn nhưng khi đối mặt với Kẻ thành đạo thì nàng vốn không có chút năng lực chống cự nào.

Mấy ngày sau đó, đội ngũ rước dâu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, con đường trở về đặc biệt bình ổn, vũ trụ xung quanh cũng rất yên tĩnh.

Chỉ còn không đến ba ngày là sẽ về đến tinh vực nơi Trường Sinh Cố gia tọa lạc.

Vô số đạo thống nhìn chằm chằm lại cực kỳ thất vọng, cũng không nhìn thấy cảnh tượng có người chọc phá đội ngũ rước dâu.

“Cuối cùng cũng không kiềm chế nổi, muốn động thủ rồi sao?”

“Đã như vậy thì để cho toàn bộ thượng giới đều biết đi…” Bỗng nhiên Cố Trường Ca vẫn đang ngồi ngay ngắn trên long mã mở bừng mắt, con ngươi sâu thẳm.

Sau khi thôn phệ luyện hóa thần hồn của Luân Hồi cổ thiên tôn, Tinh Thần lực của hắn mênh mông kinh khủng đến nhường nào, ngay cả Tàn Tiên cũng không sánh bằng.

Cho nên hắn là người đầu tiên cảm giác được bên trong tinh vực khô kiệt nào đó chợt có dư chấn mờ mịt lóe lên.

“Để đội ngũ dừng lại trước đã, nơi đó có bố trí trận văn cấm chế, còn có Kẻ thành đạo mai phục.”



Cố Trường Ca khoát tay áo, báo cho hai lão tổ Kẻ thành đạo ở phía trước.

Dứt lời, hắn không đợi hai vị lão tổ đáp lời, thân ảnh lập tức vụt qua, rất nhanh sau đó đã biến mất.

Đồng thời còn có khí tức hùng vĩ cuồn cuộn bạo phát, giống như thiên địa đột nhiên mở ra, hỗn độn khí mênh mông mãnh liệt phủ xuống.

Hàng vạn hàng nghìn tinh thần chập chờn, giờ khắc này khắp nơi trong vũ trụ đều vặn vẹo như muốn sụp đổ.

Đó là một uy áp cái thế vượt xa Kẻ thành đạo, đủ để sánh ngang với Tàn Tiên!

Hết chương 1957.
Bạn cần đăng nhập để bình luận