Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 923: Lão tổ quá khen!

Chương 923: Lão tổ quá khen!

“Tử Phủ truyền thừa cũng chỉ như vậy...”

Cố Trường Ca tùy ý lật xem, sau đó đúng lúc hắn ban tặng những món đồ chướng mắt cho Tiên Cổ các tộc.

Cảnh này khiến ánh mắt không ít các đạo thống gần đó cực kỳ thèm muốn, đây là những thứ Tử Phủ tích lũy được trong vô số năm qua!

Muốn ban thưởng là ban thưởng!

Hiện giờ vẫn còn nhiều đạo thống đang chém giết lẫn nhau ở Tử Phủ sơn môn, chắc chắn cũng không biết, sau khi đánh chiếm được Tử Phủ, bọn hắn cũng không lấy được gì cả, chỉ mất toi công sức đánh nhau một trận.

Sau khi giải quyết xong những chuyện này, ánh mắt của Cố Trường Ca mới nhìn sang Cố Lãng vẫn luôn nhìn xa xăm, mang theo nhiều hứng thú, hơi chắp tay nói: “Trường Ca gặp qua Thập Bát tổ.”

“Ồ? Sao ngươi biết ta là Thập Bát tổ?”

Cố Lãng từ trên cao bay xuống, y phục đen huyền bay nhẹ, khi nói chuyện, khuôn mặt chớp mắt trở nên già nua.

Ánh mắt của hắn có chút tò mò, cười hỏi.

Cố Trường Ca mỉm cười nói: “Uy danh của Cố Lãng lão tổ, Trường Ca tự nhiên như sấm rền bên tai, sớm đã nhìn thấy trong gia phả của gia tộc. Từng nghe nói lão tổ một đao chém đôi Tiên Cổ đường, vẫn chưa có duyên gặp mặt ngài, chưa từng nghĩ tới hôm nay lại dùng phương thức này để gặp mặt, cũng đã thỏa mãn mong muốn.”

Trong kế hoạch ban đầu của hắn, định để Cố Thanh Y ra tay, dù sao cũng không thể để lộ thực lực chân chính của bản thân trong trường hợp này.

Sự xuất hiện của vị lão tổ Cố Lãng kia khiến Cố Trường Ca hơi bất ngờ, nhưng cũng đúng lúc giải quyết phiền phức này cho hắn.

Về phần những lời đó, hắn tất nhiên rất dễ dàng nói ra.

Hơn nữa, những lời Cố Trường Ca nói là thật, quả thật hắn rất muốn gặp đám lão tổ của Trường Sinh Cố gia một lần.

Dù sao có thể đi đến giai đoạn này, lúc trẻ đều từng là nhân vật chính một thời, tung hoành vô địch, ngang tàng một đời, mỗi người đều có phong thái riêng.

“Tuy biết những lời này của ngươi chỉ là nịnh nọt giả dối ngoài mặt, nhưng lão phu vẫn rất thích nghe.”

“Xem ra ngươi chắc đã sớm biết Tử Phủ đại trưởng lão trốn trong bóng tối, nên mới đợi lão phu ra tay?”

Lúc này, Cố Lãng mới chân chính đánh giá Cố Trường Ca.

Trong ánh mắt ẩn hiện đại đạo phù văn, cuối cùng tấm tắc khen ngợi nói: “Khá lắm, che giấu rất sâu.”

Trong lúc hắn quan sát, trên người Cố Trường Ca luôn có một lớp sương mù dày đặc khiến hắn cũng nhìn không rõ.

Nhưng hắn cũng không để ý, ai mà chẳng có mấy bí mật riêng tư?

Nhưng có thể khiến hắn không nhìn rõ được, chỉ có thể cho thấy rằng thủ đoạn ẩn giấu của Cố Trường Ca không đơn giản!

“Lão tổ quá khen.”

Cố Trường Ca mỉm cười nói, tỏ ra khéo léo tự nhiên, nhưng không làm mất đi sự cung kính khi đối mặt với trưởng bối.

“Mới hai mươi tuổi đầu đã có thực lực như vậy, ngươi mạnh hơn nhiều so với lão phu hồi đó.”

Cố Lãng lắc đầu cười, đối với hậu bối Cố Trường Ca này, rất có hảo cảm, tuy thủ đoạn quả thật tàn nhẫn, nhưng người làm việc lớn, ai mà không phải đi từng bước một đi tới.

Thật ra sau khi hắn rời khỏi Cố gia, đã xuyên qua không gian đến đây.

Cho nên Cố Trường Ca có rất nhiều thủ đoạn để đối phó với Tử Dương, khi hắn nhìn thấy, cũng không cảm thấy có gì không ổn, thậm chí còn thấy thích thú.

Ban đầu, hắn không định ra tay, chuẩn bị âm thầm xem kịch, nhưng Tử Phủ đại trưởng lão ngay cả mặt mũi cũng không cần, lạnh lùng muốn ra tay giết một hậu bối, nên mới khiến hắn tức giận.

Ngay khi Cố Trường Ca và Cố Lãng đang nói chuyện, trong lãnh thổ của Chu Tước cổ quốc sớm đã biến thành tro tàn.

Sở Hạo nhìn đống hoang tàn trước mắt, nắm chặt nắm đấm, hàm răng nghiến chặt.

Cả người như con thú bị thương, đôi mắt đỏ lên, phát ra tiếng gào thét gần như tuyệt vọng.

Cuối cùng, Chu Tước cổ quốc vẫn bị hủy diệt.

Cho dù hắn liều mạng dùng hết sức lực cũng không thể ngăn được tất cả.

Hắn đã trả giá tất cả để bảo vệ lãnh thổ, nhưng vẫn không chống lại được một mệnh lệnh của Cố Trường Ca.

Loại cảm giác chênh lệch về thân phận, bối cảnh và cảm giác bất lực này, quả thực khiến người ta điên cuồng và tuyệt vọng, thậm chí Sở Hạo còn không biết mình đã không có cơ hội báo thù.

“Hạo Nhi, trước tiên theo sư thúc về sơn môn đi, chuyện Chu Tước cổ quốc, ngươi đừng quan tâm nữa, hiện giờ Cố Trường Ca đang hết sức kiêu ngạo... Ngươi tốt nhất đừng chủ động trêu chọc hắn.”

Bạch Dương khuyên nhủ bên cạnh, giọng điệu cũng bất lực và lo lắng.

Hắn biết tâm trạng bây giờ của Sở Hạo là như thế nào, nhưng thế giới này chính là như vậy, cá lớn nuốt cá bé, các loài cạnh tranh để sinh tồn.

Thực lực không đủ, cho dù có lòng ngăn cản, cũng không thể xoay chuyển trời đất.

Cố Trường Ca dù là thực lực hay bối cảnh, đều vượt xa Sở Hạo quá nhiều.

Như bây giờ, mặc dù rất nhiều người đang chú ý tới Chu Tước cổ quốc bị hủy diệt vì trận chiến này, nhưng đều không đứng ra nói gì, coi như không thấy.

“Sư thúc...”

“Ta hận!”

Khuôn mặt của Sở Hạo đỏ lên, căm hận ngập trời, nhìn dáng vẻ của hắn, Bạch Dương lo lắng hắn đột nhiên sẽ phát điên, làm mấy hành động điên rồ nên ập tức ra tay đánh ngất Sở Hạo , sau đó nhấc Chu Tước quốc chủ đã hôn mê, bóng dáng lướt qua, nhanh chóng biến mất khỏi nơi đó, quay về sơn môn.

Ban đầu hắn định để cho Sở Hạo bình tĩnh lại một khoảng thời gian, tốt nhất là đột phá đến cảnh giới Chí Tôn, sau khi trở thành Phủ chủ tương lai của Thái Thượng Động Thiên, vả lại chỉ có như thế hắn mới có cơ hội báo thù, nếu không tất cả cũng chỉ là vô ích.

Nếu lúc này Sở Hạo đứng ra tranh luận với Cố Trường Ca, không chừng Cố Trường Ca tùy ý lấy một cái cớ, trực tiếp giết ngay tại chỗ.

Hết chương 923.
Bạn cần đăng nhập để bình luận