Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1219: Hai hướng cùng đi tầm bảo

Chương 1219: Hai hướng cùng đi tầm bảo

"Dựa theo lá cây hồ lô thần bí của Linh Hồ tôn giả trong tay ta, chỉ cần ta đi theo khí tức này thì rất nhanh có thể tìm được nơi Linh Hồ tôn giả vẫn lạc."

Sau khi chạm mặt đất, Lâm Vũ nhìn cánh rừng hoang mênh mông vô ngần trước mắt, trong lòng cũng dần bình tĩnh trở lại.

Mặc dù thực lực của đối phương mạnh hơn hắn, nhưng hiển nhiên cũng không biết vị trí của chí bảo.

Chỉ cần hắn chiếm trước tiên cơ, lấy được truyền thừa của Linh Hồ tôn giả thì có thể nhanh chóng rời đi.

Tới lúc ấy thì ai có thể tìm được hắn?

"Công tử, ngài mặc kệ đám sâu kiến kia sao?"

Trên lưng Tam Thủ Hắc Giao, Cố Trường Ca ngồi xếp bằng, áo bào tung bay theo gió, hình bóng nguy nga bất động, từng sợi thần huy lập lòe và Hỗn Độn khí xen lẫn nhau, thần bí mà huyền diệu.

Nghe thấy lời của Tam Thủ Hắc Giao, hắn mở mắt, nhàn nhạt nói, "Đã là sâu kiến thì cần để ý tới sao?"

"Vâng."

Tam Thủ Hắc Giao nghe vậy cúi đầu xuống, tiếp tục đi tới trước rừng hoang mênh mông.

Mặc dù đám nam nữ trẻ tuổi kia ẩn nấp rất kĩ, nhưng không giấu được cảm giác sức mạnh cường đại của nó.

Đương nhiên càng không có thể giấu diếm được Cố Trường Ca.

Nhưng nếu Cố Trường Ca đã không để ý, nó đương nhiên sẽ không rảnh rỗi đi quản loại chuyện vặt vãnh này.

Dãy núi nơi đây kéo dài, cổ mộc xanh um, mỗi một dãy Thần Sơn cổ xưa cũng vô cùng nguy nga, có ánh sáng lưu chuyển.

Còn có rất nhiều hung thú cường đại sinh sống, chiếm cứ một phương.

Nhưng khi cảm nhận được khí tức của Tam Thủ Hắc Giao thì bọn chúng lại hoảng sợ rời đi, không dám tới gần.

Đó là thiên tính của hung thú, xu cát tị hung.

Nơi xa có sương mù rực rỡ chảy xuôi, tiên vụ lượn lờ, hoàn toàn nhận không ra đây là hư vô thế giới được tạo thành do dư chấn giao chiến.

Cái gọi là hư vô thế giới chính là một loại tiểu thế giới không xác định được vị trí, ẩn nấp giữa hư vô, rất khó tìm được.

Thế giới như vậy bình thường sẽ rất hoang vu, rất khó có sinh cơ hiển hóa, bởi vì đã bị phá huỷ bên trong cuộc chiến.

"Khí vận chi tử xuất hiện ở bên phía Bát Hoang thập vực, đây là đang dự định lâm nguy gặp nạn, kéo ngã những thiên tài kia sao?"

"Hai khí vận chi tử đều đi tới đây, thật biết cách tạo kinh hỉ cho ta."

Cố Trường Ca đảo mắt một vòng, khóe miệng của hắn lộ ra nụ cười hứng thú.

Trước khi tới đây thì hắn chỉ nghĩ giải quyết Sở Hạo.

Nhưng vừa rồi hắn hơi nhìn quét qua, phát hiện một việc khác khiến hắn cảm thấy hứng thú.

Ngoại trừ Sở Hạo thì vẫn còn có một khí vận chi tử khác, xét theo trình độ khí vận màu lam thì đối phương cũng không đơn giản.

Đối với Cố Trường Ca thì đây có thể nói là niềm vui bất ngờ.

Nhưng hắn không có ý định đánh rắn động cỏ, hắn muốn biết khí vận chi tử ấy rốt cuộc có thể mang đến kinh hỉ như thế nào cho hắn.

Nếu cứ như vậy bắt người kia thì không khỏi quá không thú vị.

Mỗi một khí vận chi tử, ngoại trừ là rau hẹ hợp cách thì còn có tác dụng là Tầm Bảo Thử.

Xem ra bên trong hư vô không gian lớn như vậy ẩn giấu không ít đồ tốt.

Ở giữa rất nhiều núi non trùng điệp, có thể thấy được không ít thần dược cực kì hiếm có, hơn nữa tuổi của chúng còn rất xa xưa.

Đương nhiên Cố Trường Ca chướng mắt những thứ ấy.

Hắn chỉ dựa vào điều đó để suy đoán, từ lúc mảnh hư vô không gian này sinh ra đến nay, đây có lẽ là lần đầu tiên có sinh linh bên ngoài xâm nhập, phá vỡ yên tĩnh bình yên nơi đây.

Sau đó, Cố Trường Ca lần theo khí tức mà A Đại lưu lại.

Sở Hạo còn chưa biết, trong đám người hắn mang tới có lẫn vào một khuôn mặt xa lạ.

Lấy tu vi của A Đại, trừ phi gặp được người Thành Đạo chân chính, nếu không thì không ai có thể phát hiện hắn.

Đúng lúc này, nơi xa truyền đến âm thanh ù ù to lớn, giống như mảng lớn dãy núi sụp xuống.

Khói bụi tận trời, sơn mạch hai bên ầm vang nện xuống, hiển lộ ra một mảnh bích hồ, sóng nước lấp loáng, vô ngần mà mênh mông.

Ở chỗ sâu trong hồ nước có hào quang lập lòe, thần huy ngút trời, giống như có bảo vật gì sắp xuất thế.

Khí tức to lớn nháy mắt quét sạch bốn phương tám hướng, ánh sáng đỏ như lửa nối liền trời đất, kinh động rất nhiều hung thú cực kỳ cường đại nơi đây.

Trong lúc mơ hồ có thể nhìn thấy một tấm Đạo Đồ trắng đen đan xen tựa như hai con cá đen trắng quấn lấy nhau, trông như là thiên chi bố, hiển hóa trên thiên khung.

Đạo vận xen lẫn, như có ngàn vạn thế giới huyền diệu đang diễn hóa, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, tam sinh vạn vật.

Đây là cảnh tượng làm cho người ta chấn động, thậm chí có thể thấy được dưới sự chiếu rọi của Đạo Đồ trắng đen có một cánh cửa hiện lên, tiên vụ tràn ngập, bảo quang trùng thiên, vô cùng rực rỡ, giống như một mảnh truyền thừa.

Nhưng nơi đó ngoại trừ hào quang thì còn có sát cơ đáng sợ tràn ngập.

Có hung thú lộ ra vẻ tham lam nhanh chóng lao tới đó, ý đồ muốn cướp đoạt tấm Đạo Đồ kia.

Nhưng lại bị đao khí đáng sợ trong đó chém nát với những tiếng phốc phốc, mảnh xương và huyết dịch văng khắp nơi, vô cùng khiếp người.

Đó cũng không phải uy năng của pháp trận, mà là thần uy ẩn chứa trong tấm Đạo Đồ trắng đen kia.

Phù văn dày đặc, đao khí tung hoành thiên hạ, cho dù là hung thú khổng lồ kinh khủng cũng bị chém thành từng khúc, máu thịt be bét.

Dưới tấm Đạo Đồ kia còn sừng sững vài bóng người với khí tức cường đại.

Người cầm đầu chính là Sở Hạo, bây giờ, khuôn mặt hắn hiển lộ một chút kích động.

Sau lưng Sở Hạo, những người còn lại của Thái Thượng động thiên cảnh giác nhìn chằm chằm bốn phía, lo lắng có sinh linh bỗng nhiên lao ra.

"Thái Thượng Đồ đang ở trước mắt."

Trong mắt của Sở Hạo khó nén sự kích động.

Giờ phút này, hắn đứng ở đó, cả người sáng lên, trong miệng tụng niệm cổ kinh.

Từng ký hiệu lập lòe hiển hiện, không ngừng đan xen, ý đồ trấn an tấm Đạo Đồ trắng đen trên không trung.

Đây là Thái Thượng Đồ của Thái Thượng động thiên, nó đã từng bị đánh rơi ở nơi này, bây giờ nó tỉnh lại sau khi bọn hắn sử dụng bí pháp.

Thái Thượng Đồ thần bí và vô cùng cường đại, mặc dù chưa thức tỉnh, nhưng dựa vào khí tức tràn ngập bên trong cũng có thể tuỳ tiện chém giết sinh linh tới gần nơi đây.

Vị lão tổ kia cũng không có hoàn toàn lĩnh ngộ chân lý của Thái Thượng Đồ, nhưng cũng có thể tuỳ tiện tung hoành một phương.

Có điều hắn chưa từng nghĩ sau khi đi vào giới này sẽ gặp được đối thủ khó địch nổi, cuối cùng kiệt lực mà chết, lưu lại Thái Thượng Đồ tại đây.

Những năm gần đây, Thái Thượng động thiên làm việc rất điệu thấp, nguyên nhân lớn nhất chính là mất đi Thái Thượng Đồ.

Có lời đồn rằng, Thái Thượng Đồ chính là Tiên Thiên chi bảo, ẩn chứa huyền diệu thần bí khó có thể tưởng tượng.

Ở trước kỷ nguyên cổ lão, đã từng có tiên nhân đến Thái Thượng động thiên mượn xem Đạo Đồ đó, ý đồ lĩnh ngộ sự tinh diệu ở bên trong.

Nhưng nó đã ngủ say ở nơi đây nhiều năm, hôm nay bị đánh thức, trạng thái của Thái Thượng Đồ rất không ổn định.

Hết chương 1219.
Bạn cần đăng nhập để bình luận