Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1281: Giải quyết ân oán trên lôi đài

Chương 1281: Giải quyết ân oán trên lôi đài

"Nghe nói một lát nữa Thiên Lộc Huyền Nữ sẽ giải quyết ân oán ở đây với Đại sư tỷ Trần Tố Vân, thậm chí cả chiến trường Đế Cảnh cũng khởi động rồi, xem ra một lát ắt phải có trận đại chiến đáng sợ lắm nha."

"Chỉ là, rất nhiều người cũng không coi trọng Đại sư tỷ Trần Tố Vân, dù sao vị Thiên Lộc Huyền Nữ này cũng là người đã thành đạo, mà Đại sư tỷ chỉ mới bước vào Chuẩn Đế cảnh, chênh lệch giữa hai người thật sự quá lớn."

"Thật sao? Vậy xem ra Đại sư tỷ dữ nhiều lành ít rồi, đối phương như thế, rõ ràng là ức hiếp người!"

Rất nhiều đệ tử Cửu Đại sơn rất sớm đã nhận được tin tức mà tới đây, hội tụ khắp nơi, ngóng nhìn vào sân chiến trường rộng rãi mịt mờ kia.

Bọn hắn đang thấp giọng bàn luận, nói về chuyện lớn vừa xảy ra ở Cửu Đại sơn những ngày này.

Chuyện Thiên Lộc Huyền Nữ tới cửa trả thù, muốn giải quyết ân oán với Đại sư tỷ Trần Tố Vân, sau khi biết tu vi của Thiên Lộc Huyền Nữ cao hơn Trần Tố Vân rất nhiều, trong lòng họ đã vô cùng chấn kinh, sau đó lại oán giận không vừa lòng, thấy đối phương là đang ức hiếp người.

Dù sao tu vi của Thiên Lộc Huyền Nữ rõ ràng là rất mạnh, lại muốn ức hiếp Đại sư tỷ có tu vi yếu ớt nhỏ bé.

Qua một thời gian còn làm rất nhiều người lòng đầy căm phẫn.

Nhất là dưới sự vừa cổ động vừa châm ngòi thổi gió của tiểu sư đệ Tiêu Dương, rất nhiều người trong lòng đều không nhịn được phẫn nộ với Thiên Lộc Huyền Nữ xa lạ kia.

Chỉ là, cũng có người lý trí, thấy việc đó nhất định không đơn giản.

Nếu đối phương thật sự định lấy tu vi áp bách, vậy mấy vị kia sơn chủ chắc chắn không thể ngồi nhìn bỏ mặc, làm cho đối phương ức hiếp tới trên đầu Cửu Đại sơn vậy được.

Cho nên việc đó rất có thể là Đại sư tỷ Trần Tố Vân cũng đuối lý.

Đương nhiên cũng có người cho rằng, duyên cớ là mấy vị sơn chủ kiêng kị vị nam tử thần bí bên người Thiên Lộc Huyền Nữ kia, không muốn nhúng tay.

Mà rất nhanh, bên trong tiếng mọi người nghị luận, phía chân trời đằng đông, một đạo cầu vồng bay xuống, hạ xuống đất hóa thành một nữ tử có sắc mặt hơi lạnh lùng.

Chính là Đại sư tỷ Trần Tố Vân.

Nàng rất có uy tín bên trong các đệ tử Cửu Đại sơn, cho nên, nàng vừa đảo mắt qua bốn phía, các đệ tử đã không khỏi yên tĩnh lại.

"Trần Tố Vân ngày trước có kết xuống ân oán với Thiên Lộc thành, cũng không phải chuyện chúng ta có thể quản nhiều."

"Nhìn ánh mắt của nàng, xem ra đã nghĩ thông suốt, thản nhiên bình tĩnh như vậy."

Ở trên đài cao, mấy thân ảnh mơ hồ sừng sững, Hỗn Độn khí trên thân phun trào, tựa như ở một thế giới xa xôi nào khác.

Chính là mấy vị sơn chủ Cửu Đại sơn.

Trong lúc bọn hắn nói chuyện, ánh mắt rơi trên người Trần Tố Vân, cảm giác tu vi của nàng vẫn như ngày thường, không thay đổi gì nhiều.

"Đại sư tỷ!"

Ở một bên khác, Tiêu Dương cũng cực kì chăm chú nhìn qua bên đây, vẻ mặt của hắn nặng nề, trong lòng có chút lo lắng.

Mặc dù hắn đã đi tìm sư tôn, muốn hắn giúp Đại sư tỷ một cái.

Mà sư tôn Nhị Sơn Chủ cũng đồng ý với hắn, đồng thời ban cho Trần Tố Vân một bí bảo, thời điểm then chốt có thể bảo vệ nàng một mạng.

Nhưng hắn vẫn như cũ không có bao nhiêu lòng tin với Trần Tố Vân.

Thiên Lộc Huyền Nữ đã là một vị thành đạo uy tín lâu năm, nếu toàn lực ra tay, chỉ sợ một ngón đã có thể giết chết Trần Tố Vân.

"Nếu Đại sư tỷ xảy ra chuyện gì, dù ngươi có là Thiên Lộc Huyền Nữ, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi."

Tiêu Dương nói thầm trong lòng, đồng thời chú ý đến hướng phía tây, chờ đợi Thiên Lộc Huyền Nữ hiện thân.

Ầm! !

Mà đúng vào lúc này, phía tây mà tất cả mọi người chú ý tới chợt truyền đến một âm thanh khí thế, ánh mắt không nhịn được lướt qua, là một đạo ánh sáng màu vàng rực rỡ chói mắt.

Một con đường lớn màu vàng trải rộng ra, kéo dài từ phương xa thẳng đến nơi đây.

Trên đó từng đóa hoa sen màu vàng rực nở rộ, từng đoá từng đoá, óng ánh lung linh, giống như hoa của đại đạo đang toả ra.

Một nam một nữ đứng ở phía trên đó, đều một thân mang áo trắng, tay áo bồng bềnh, siêu nhiên thoát tục, trông cực kì xứng đôi, như một đôi thần tiên quyến lữ.

Thiên Lộc Huyền Nữ cất bước một cái, rơi xuống từ trên đại đạo màu vàng đấy, bước tới trong sân rộng, chuẩn bị vào bên trong chiến trường cổ kia.

Khuôn mặt của nàng trắng không tì vết, xinh đẹp tuyệt trần, so với nữ tử bình thường còn cao hơn một cái đầu, khí tức thần thánh, tựa như thần nữ phía trên Cửu Thiên, không nhiễm chút bụi trần.

Hiện tại, một nháy mắt nàng hiện thân ở nơi đây hấp dẫn vô số ánh mắt các đệ tử, dù sao cũng là lần đầu thấy Thiên Lộc Huyền Nữ, ánh mắt không khỏi lóe lên tia kinh ngạc nồng đậm.

Chỉ là cũng có người đang đánh giá Cố Trường Ca, muốn biết nam tử trẻ tuổi thần bí này đến cùng là ai, thậm chí cả Thiên Lộc Huyền Nữ có thân phận tôn quý siêu nhiên như thế, cũng phải bồi tiếp bên người hắn.

Chư vị sơn chủ cũng không dám có thái độ thất lễ với hắn.

Những ngày qua, dù các đệ tử vẫn đến Tam Sơn ý đồ muốn thấy được dung mạo, nhưng đều thất bại, bị từ chối ở ngoài cửa.

Thị vệ của vị nam tử trẻ tuổi này, chính là một cường giả Chuẩn Đế cảnh thân mang trang phục chiến đấu minh thiết, thực lực vô cùng kinh khủng, làm người sợ hãi không dám tới gần.

Sau lưng Cố Trường Ca, bọn người Tam sơn chủ và Cổ Vô Địch, cũng đã hiện thân ở đây, muốn cùng xem trận chiến này.

"Đây chính là người trẻ tuổi thần bí kia? Đến cùng có lai lịch ra sao, lại cho ta loại cảm giác nguy hiểm như vậy?"

Một vị sơn chủ hơi kinh ngạc, có chút nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Cố Trường Ca.

Mà sắc mặt của mấy vị sơn chủ còn lại cũng khác nhau, ở trong lòng tính toán, bọn hắn sống vô số năm qua, nhìn xuống Bát Hoang Thập Vực thay đổi biến hóa qua từng kỷ nguyên, đã từng thấy qua rất nhiều thế lực thiên kiêu.

Nhưng đây như cũ vẫn là lần đầu gặp người thần bí khó lường thế này.

Nếu không phải có Thiên Lộc Huyền Nữ bồi bên cạnh, bọn họ cũng phải hoài nghi, Cố Trường Ca có phải đến từ Thượng giới hay không.

Hết chương 1281.
Bạn cần đăng nhập để bình luận