Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2475: Tâm phúc

Chương 2475: Tâm phúc

“Đại nhân, mời uống trà.” Linh Hoàng rót nước vào chén trà ở trước mặt Cố Trường Ca.

Sau khi nghe hắn nói những lời này, nàng cảm giác khoảng cách giữa hai người hình như gần hơn không ít, không còn sự sợ hãi như lúc trước.

Nàng từng nghe nói qua một số chuyện, những tồn tại tự lập một vùng cấm khu kia đều đã tự mình trải qua chuyện chốn cũ bị phá hủy, gia đình lưu lạc, sau đó chứng kiến tộc nhân thân thiết đồng loạt chết đi, mọi thứ bị chôn vùi trong quá khứ.

So với Bạch Cốt Tổ Vương vứt bỏ tất cả, từ bỏ cái thứ điên cuồng của tình cảm mà nói, thì cái gọi là cấm khu chi chủ càng giống như vì một đạo chấp niệm nên không cách nào xóa nhòa, ở trong Thương Mang phiêu bạt cô đơn.

Có người vì báo thù, có người vì để tộc nhân thân thiết sống lại, cũng có người vì thôi diễn dòng sông lịch sử, nghịch chuyển quá khứ…

Cả hai trông như giống nhau, nhưng về cơ bản lại hoàn toàn khác.

Sự điên cuồng của Bạch Cốt Tổ Vương vì để sống sót mà cái gì cũng có thể vứt bỏ, cam tâm làm trâu làm ngựa ở trước mặt Cố Trường Ca, vứt bỏ tôn nghiêm, hắn đã không có chuyện gì bận lòng vậy tất nhiên không sao hết.

Mà Cố Trường Ca vì một đạo chấp niệm, tồn tại đơn độc trong Thương Mang, tính tình rất có thể càng thiên về kiểu người bình thường.

Chẳng qua khi liên quan đến đạo chấp niệm kia, hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào.

Nghĩ thông suốt vấn đề này, Linh Hoàng cũng cảm thấy Cố Trường Ca không còn đáng sợ như xưa nữa, cảm xúc cả ngoài không hiểu sao lại thả lỏng hơn rất nhiều.

Lúc mới tiếp xúc với Cố Trường Ca, nàng hoàn toàn coi hắn là loại quái vật có cảm xúc bất định, vui buồn bất thường. Cho rằng hắn vì khôi phục khí huyết mà sẽ lấy trăm vạn sinh linh vô tội làm huyết thực, kích phát bạo động hắc ám bao trùm Thương Mang.

Chính vì thế mà nàng luôn mang trong mình sự e dè và sợ hãi sâu sắc.

Mà bây giờ, sau khi hiểu rõ những chuyện này, nàng ngược lại phát hiện quan điểm của bản thân và đám lão tổ kia đối với Cố Trường Ca đã hoàn toàn sai rồi.

“Hình như ngươi đã không còn sợ ta như trước nữa?” Cố Trường Ca mỉm cười thản nhiên, bưng chén trà lên.

Linh Hoàng cũng nở nụ cười, nói: “Lúc trước ta có hiểu lầm rất sâu đối với đại nhân, hiện tại bỗng nhiên nghĩ thông suốt. Lúc trước sợ hãi và dè chừng đối với đại nhân thật ra bởi vì hành động trước đó sau khi Bạch Cốt Tổ Vương lên thuyền gây ra …”

Sau khi Bạch Cốt Tổ Vương lên thuyền liền trực tiếp ra tay đánh chết một vị tổ tiên, cắn nuốt hầu như không còn tý gì.

Việc này Linh Hoàng đương nhiên biết rõ, đây cũng là lý do vì sao nàng sợ hãi Bạch Cốt Tổ Vương.

Ngay cả đại tổ đối mặt với tồn tại như Bạch Cốt Tổ Vương cũng không thể làm gì được, chỉ có thể mặc người ta hành xử, Cố Trường Ca so với Bạch Cốt Tổ Vương còn khủng bố hơn vô số lần.

Ngay từ đầu đối mặt với tồn tại như thế, sao mà có thể không sợ hãi chứ? Nhất là một đám lão tổ còn trông cậy vào việc nàng đi lấy lòng Cố Trường Ca.

Chẳng qua tâm tính nàng cường đại, rất nhiều lúc truy trì sự bình tĩnh ở mặt ngoài mà thôi.

Cố Trường Ca uống một ngụm trà, từ chối cho ý kiến, hắn biết hiệu quả mình muốn đã đạt được. Sợ uy mà không sợ đức, suy cho cùng cũng không phải thủ đoạn ra tay tốt nhất.

Hắn không có khả năng chuyện gì cũng tự mình hành động, lời nói lần này đã gieo xuống một hạt giống vào trong lòng Linh Hoàng, cũng có thể dễ dàng khiến nàng hết lòng làm làm việc cho mình vào tương lai.

Tâm phúc với thực lực Đạo Cảnh, hơn nữa thiên phú cũng không tầm thường.

Nếu hắn ban cho một ít vật chất bất hủ, vật chất trường sinh, hy vọng sẽ làm cho nàng đột phá tới cấp bậc cao hơn, sánh ngang với tổ tiên của Linh Khư hoàng tộc hiện nay.

Bây giờ Cố Trường Ca đang thiếu một vài thủ hạ đắc lực, tuy rằng Bạch Cốt Tổ Vương cung kính với hắn, nhưng cũng sợ hãi thực lực của hắn, bản thân tên đó cũng là một lão quái vật, lông mi đều đã không còn, không có khả năng thật lòng thật dạ vì hắn làm việc.

So sánh ra, Linh Hoàng non nớt đơn thuần hơn rất nhiều.

“Đại nhân dù sao cũng không giống Bạch Cốt Tổ Vương, hắn là người điên chân chính, không chút cố kỵ, vô pháp vô thiên, mà ngài có bản tâm kiên trì của mình, sẽ không bị bên ngoài làm cho dao động.” Linh Hoàng mang theo sự tôn sùng từ đáy lòng nói.

Không phải nàng đang lấy lòng Cố Trường Ca, mà chỉ từ khoảng thời gian tiếp xúc này, cùng với những lời nói hôm nay nghe được nên nói.

Cố Trường Ca là một người như vậy.

“Phải không? Kiên trì với bản tâm? Nhưng bản tâm này của ta rốt cuộc có thể kiên trì được bao lâu đây? Thiên cổ? Vạn cổ ? Tuyên cổ? Hoặc lâu hơn đây?” Cố Trường Ca từ chối cho ý kiến mỉm cười.

Linh Hoàng hơi giật mình, cảm thấy hiện tại Cố Trường Ca đang nhắc tới chấp niệm của hắn.

Chấp niệm của hắn có thể kiên trì bao lâu đây?

“Đại nhân, ta đánh bạo hỏi một câu, ngài có thể nói cho ta biết ngài định làm gì không?” Linh Hoàng suy nghĩ chốtc lát, cuối cùng nhịn không được hỏi.

Nếu như là lúc trước, đánh chết nàng cũng không dám hỏi ra vấn đề như vậy.

Hết chương 2475.
Bạn cần đăng nhập để bình luận