Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1285: Đổi thành ngươi rộng lượng một chút có được không?

Chương 1285: Đổi thành ngươi rộng lượng một chút có được không?

Sau một khắc, một luồng gió nhẹ truyền đến mang theo khí tức chí âm chí dương ôn hòa, áp chế đế uy của Thiên Lộc Huyền Nữ xuống.

"Tiêu Dương, việc này ngươi không nên nhúng tay quản nhiều."

Là Nhị sơn chủ ra tay, ống tay áo ông hơi vung lên, không trung mơ hồ, xuất hiện ở bên ngoài chiến thuyền cổ, chặn ba động truyền tới từ trong trận chiến đó.

"Sư tôn, thế nhưng Đại sư tỷ nàng thật sự sắp bị Thiên Lộc Huyền Nữ giết chết rồi."

Tiêu Dương nhíu mày lại rất chặt, hắn vô cùng không cam lòng, không muốn tận mắt nhìn thấy Đại sư tỷ chết thảm.

"Làm sao?"

"Nhị sơn chủ định muốn nhúng tay vào chuyện này sao?"

Mà thời khắc Nhị sơn chủ vừa ra tay thì giữa đất trời bỗng nhiên vang lên âm thanh nhàn nhạt.

Một đại đạo màu vàng trực tiếp kéo dài một đường bay đến đây, rơi trước mặt Nhị sơn chủ.

Vẻ mặt của Cố Trường Ca vô cùng bình thản tự nhiên, đi xuống từ bên trên.

Các đệ tử của Cửu Đại sơn cũng là lần đầu nghe được hắn mở miệng, hiện giờ, gần như đều nín thở, cảm giác bầu không khí ngưng trọng xuống rất chân thực.

Trên người nam tử trẻ tuổi như tiên giáng trần ấy, có một loại khí tức mênh mông như vực sâu biển lớn, làm người ta không dám nhìn thẳng.

Dù là mấy vị sơn chủ đứng trước mặt hắn cũng mơ hồ rơi xuống mấy bậc, tất cả mọi người bao gồm cả Tam sơn chủ thấy một màn này, ánh mắt cũng chớp lên, từng người mang vẻ mặt khác nhau nhìn về phía Cố Trường Ca. Bọn hắn kỳ thật cũng rất muốn biết, đến cùng nam tử ấy có thủ đoạn gì.

"Vị công tử này, ngươi nói như vậy là có ý gì? Lão phu chỉ đang khuyên giải đệ tử mình không nên nhúng tay mà thôi."

Nhị sơn chủ nghe vậy lắc đầu, cũng không tính xảy ra xung đột với Cố Trường Ca, lựa chọn nhượng bộ.

Chỉ là, hắn lại không có ý coi như thôi vậy, trong con ngươi hiện lên thần quang đáng sợ, rơi lên trên người Tiêu Dương, làm khuôn mặt hắn hơi thay đổi, có chút sợ hãi, nhịn không được lui về sau một bước.

"Tên nhóc này cứ ba lần bốn lượt đến quấy nhiễu lại không thấy ngươi ngăn cản, lúc này mới thấy hắn gặp nguy hiểm, đã nhịn không được ra tay?"

"Tính tình như thế, thật đúng là nhất mạch tương thông."

Lời của hắn cũng không có bao nhiêu gợn sóng vô cùng lạnh lùng.

Vẻ mặt của Nhị sơn chủ lại hơi đổi, sau đó lắc đầu nói, "Tiêu Dương chỉ đang khuyên giải Thiên Lộc Huyền Nữ buông hận thù xuống, lấy thực lực của hắn, làm sao lại dám đi quấy nhiễu nàng ấy được?"

"Thật sao?"

Cố Trường Ca nhìn về phía Tiêu Dương, nhìn vẻ bất khuất của hắn khi đối mặt với mình.

Cố Trường Ca bỗng nhiên cười cười, vẫn rất lạnh lùng như cũ, nói, "Đã như vậy, ta bảo nàng ấy buông thù hận xuống thì sẽ như thế nào?"

Bên trong chiến trường cổ, ngay thời điểm Cố Trường Ca hiện thân, Thiên Lộc Huyền Nữ đã dừng tay, cũng không tiếp tục tra tấn Trần Tố Vân, mà nàng đang chờ nam tử ấy phân phó, chuyện hôm nay có thể nói từ đầu tới đuôi cũng đều nằm trong kế hoạch của hắn. Với chuyện này, nàng cũng không có gì ngoài ý muốn.

"Thiếp sẽ nghe lời của phu quân."

Nghe vậy, vẻ mặt của nàng vẫn mỉm cười, mang theo Trần Tố Vân máu me khắp người ra ngoài, trên áo trắng không nhiễm bụi trần, đẹp tựa như một gốc thần liên hoàn mỹ, hoàn toàn nhìn không ra vết tích mới giao thủ với ai.

Thương thế của Trần Tố Vân rất nặng, cho dù là tế ra một cái Đế khí, cũng vẫn như cũ không dễ chịu, thân thể suýt chút đã nổ tung thành mảnh vụn, chẳng qua thân là một Chuẩn Đế cảnh, khí huyết của nàng vẫn rất kinh người.

Thời điểm rời khỏi chiến trường cổ, thương thế của nàng đã đang dần khôi phục, trên người nàng có âm thanh ùng ùng, chính là khí huyết đang cuộn trào.

Trên mặt của nàng không nhịn được nở nụ cười, thở phào một cái, xem như chuyện hôm nay cuối cùng cũng kết thúc như vậy.

Tất cả mọi người khiếp sợ nhìn một màn kia, nháy mắt một cái, đầu óc đã có hơi chuyển không kịp.

Cứ như vậy mà kết thúc?

Mấy vị sơn chủ cũng nhướng mày lên, không rõ Cố Trường Ca đang muốn làm cái gì.

Bọn hắn cảm thấy việc này, có lẽ sẽ không đơn giản như vậy.

"Công tử khoan dung độ lượng như thế, thật sự để lão phu vô cùng khâm phục."

Vẻ mặt Nhị sơn chủ hơi lộ vẻ ngạc nhiên, vừa phản ứng lại, không nhịn được nói như thế.

Hắn cũng không ngờ Cố Trường Ca sẽ bỗng nhiên nói như vậy, trực tiếp để Thiên Lộc Huyền Nữ bỏ qua hận thù, lựa chọn dừng tay.

Mà Thiên Lộc Huyền Nữ vậy mà cũng rất nghe lời, trực tiếp đã buông bỏ thù hận, thật sự để hắn không thể dự liệu, thậm chí vô cùng ngoài ý muốn và giật mình.

"Đại sư tỷ…"

Tiêu Dương hiển nhiên cũng không nghĩ tới mọi chuyện sẽ như vậy, đầu tiên là sững sờ, vô thức cảm thấy Cố Trường Ca đang nể mặt mũi của sư tôn.

Trên mặt hắn nhanh chóng lộ vẻ kinh ngạc mà vui mừng, nhanh chóng muốn tiến lên đỡ lấy Trần Tố Vân đang máu me khắp người.

"Cảm ơn sư muội tha thứ cho ta."

Giờ phút này, trên mặt Trần Tố Vân cũng hiện lên nụ cười mừng, như có vẻ được giải thoát vô cùng thoải mái.

Chỉ là nháy mắt sau đó, nụ cười trên mặt của nàng bỗng nhiên cứng ngắc, trong mắt còn lướt qua vẻ chấn kinh, không hiểu, sợ hãi kinh ngạc, không dám tin.

Thổi phù một tiếng!

Một cây trường thương màu vàng được ngưng luyện hiện ra giữa hư không, nháy mắt uyển chuyển tựa như tia chớp xẹt qua, đột nhiên xuyên qua giữa mi tâm nàng.

Nương theo đó là huyết vụ xương trắng, cả người nàng lập tức nổ tung giữa bầu trời, thậm chí cả tiếng kêu thảm cũng chưa kịp kêu lên, cả thần hồn bên trong cũng đã bị một thương kia chôn vùi, trong nháy mắt hình thần câu diệt.

"Hiện bây giờ, đổi thành ngươi rộng lượng một chút, có được không?"

Cố Trường Ca nhìn qua Tiêu Dương trong nháy mắt đã ngốc trệ, ngớ ngẩn cả người ra, vẻ mặt vô cùng lạnh lùng, hời hợt mở miệng.

Tốc độ của một thương ấy thật sự quá nhanh, quá bất ngờ, thậm chí vượt cả thời gian và không gian.

Dù là Nhị sơn chủ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, khó mà bắt được vết tích chứ đừng nói đến ngăn cản.

Một nháy mắt, nơi đây đã nhanh chóng tĩnh mịch xuống, tất cả mọi người sững người ngây ngốc mà hoảng sợ nhìn một màn đó, thật không thể tin được.

Cố Trường Ca cứ như vậy mà giết chết Đại sư tỷ sao?

Hết chương 1285.
Bạn cần đăng nhập để bình luận