Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2755. Sư tôn

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Sở Cô Thành nhìn ra bên ngoài điện, không nhịn được lẩm bẩm: “Khi ta quật khởi ở Viêm Dương giới, còn nhỏ yếu, bị người khác phản bội, suýt nữa đã bỏ mình, nếu không có sự trợ giúp của sư tôn, gần như rất khó mà sống sót nổi. Sau đó phải trải qua rất nhiều khổ cực và kiếp nạn, cuối cùng mới thành đạo, đưa các tộc nhân và hồng nhan phi thăng lên trung thiên thế giới, rồi thành lập Đại Sở quốc.”
“Sau này, tiếp tục khổ tu mấy kỷ nguyên nữa, cuối cùng mới bước lên hàng Đạo cảnh. Mấy trăm kỷ nguyên sau, tu vi đột nhiên tăng mạnh, dù có bị không ít thế lực tộc quần Hi Nguyên văn minh tính kế chặn giết cũng có thể biến nguy thành an, được đại khí vận giúp đỡ thoát khỏi nơi tối tăm mịt mù.
“Nguy cơ lần này quả nhiên là lần phiền toái nhất trong tháng năm tu đạo dài đằng đẵng từ trước đến nay của ta, gần như không nhìn thấy được bất kỳ con đường sống nào.”
“Nam tử họ Cố kia, rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
Trong lúc Sở Cô Thành đang ngưng thần suy nghĩ, liên tục suy đoán lai lịch của Cố Trường Ca. Một bóng người yểu điệu nhanh nhẹn tiến đến từ phía xa, cử chỉ dịu dàng, dung nhan xinh đẹp.
Đây chính là người kết tóc phu thê với Sở Cô Thành, tên là Vương Tuyết Tâm, đã kết bạn và luôn đồn hành với Sở Cô Thành từ lúc còn ở Viêm Dương giới, vô cùng ân ái.
“Phu quân cứ lo lắng mãi việc này, không bằng đi tìm Pháp Thánh tiền bối, mời hắn xuất thủ, thôi diễn một phen.”
Giọng nói dịu dàng của Vương Tuyết Tâm truyền đến.
Nàng là Quốc mẫu của Tiên Sở Hạo Thổ, mẫu nghi thiên hạ, tất nhiên biết nguy cơ mà lần này Sở Cô Thành phải đối mặt.
Còn vị Pháp Thánh mà nàng nhắc đến kia, thật ra chính là sư tôn của Sở Cô Thành, một lão quái vật đạo hạnh cao thâm khó có thể đo đếm được.
Ban đầu, hồi còn ở Viêm Dương giới, Sở Cô Thành tình cờ có được một viên ngọc cổ, bên trong có một sợi tàn hồn mà Pháp Thánh gửi vào. Pháp Thánh bị người ta hãm hại, bất đắc dĩ mới phải để một sợi tàn hồn bay xuống các giới, lưu lạc đến Viêm Dương giới.
Cũng chính vào khi ấy, Sở Cô Thành bái Pháp Thánh là sư phụ, nhận được rất nhiều chỉ điểm và dạy bảo của Pháp Thánh, mới có thể hóa giải nhiều kiếp nạn và hiểm nguy như thế.
Sau đó, Sở Cô Thành từng bước một, từ một thiếu niên bình thường trưởng thành chủ nhân hiện tại của Tiên Sở Hạo Thổ, chấp chưởng sinh diệt của vô số sinh linh và vô số vũ trụ ở Hi Nguyên văn minh.
Nói thẳng ra là nếu không có Pháp Thánh, vậy sẽ không có hắn của ngày hôm nay.
“Tuyết Tâm, nàng bảo ta đi tìm sư tôn hỏi ý kiến? Nhưng bây giờ ta cũng không biết sư tôn đang ở phương nào nữa, mặc dù lão nhân gia thần thông quảng đại, nhưng cũng sẽ đứng trước thiên nhân đệ bát suy kiếp. Lần trước hắn đã nói muốn đến sâu bên trong thời không thứ nguyên, tìm kiếm thời cơ đột phá, vừa đi một lần đã qua mấy chục kỷ nguyên, ta cũng chẳng liên lạc được với sư tôn.”
“Huống chi, với tu vi hiện giờ của ta chưa chắc không bằng sư tôn. Kể cả ta không chịu lùi bước, chỉ sợ sư tôn cũng không còn cách nào khác.”
Sở Cô Thành nhìn thấy thê tử bước đến cũng không nhịn được mà thở dài một hơi, rồi lắc đầu. Không phải hắn không muốn tìm sư tôn mà là không tìm được, không cần tốn công nữa.
“Hóa ra là thế.” Vương Tuyết Tâm nghe thế thì sững người.
Tu vi của nàng kém xa Sở Cô Thành. Được đủ loại thiên tài địa bảo và thần vật trân quý đắp lên người, bây giờ khoảng cách đến Đạo cảnh của nàng vẫn còn kém rất xa.
Vốn dĩ nàng cho rằng sự việc giống như phiền toái bình thường từng xảy ra trong quá khứ, nhưng không ngờ rằng nó lại khiến Sở Cô Thành lo lắng đến thế.
“Thôi bỏ đi, không nói đến chuyện này nữa. Tuyết Tâm, nàng đến đây tìm ta có chuyện gì sao?”
Sở Cô Thành khẽ lắc đầu, sau đó mới cười hỏi.
Mặc dù hắn và Vương Tuyết Tâm vô cùng ân ái, nhưng cũng hắn không chỉ cưới một mình nàng.
Cả quãng đường mà Sở Cô Thành đi qua, hắn đã kết bạn với không ít thiên chi kiều nữ, bên người cũng có không ít hồng nhan và tiểu thiếp.
Sắc mặt Vương Tuyết Tâm lộ vẻ bất đắc dĩ, đáp: “Ta đến đây còn chẳng phải vì muốn nói với ngươi chuyện của Tuyết Nhi hay sao. Nó không chịu nghe khuyên răn, nhân lúc ta không để ý đã tự ý rời khỏi Tiên Sở Hạo Thổ. Mặc dù ta đã phân phó Phúc bá đi theo nhưng vẫn lo Tuyết Nhi sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn…”

Nghe nói như thế, Sở Cô Thành cũng sững sờ, sau đó sắc mặt lộ ra vài phần tức giận.
“Thằng nghịch tử này…”
“Ỷ vào sự yêu chiều của ta và nàng với nó, lúc này còn dám tự ý rời khỏi Tiên Sở Hạo Thổ. Mau bảo Phúc bá bắt nó trở về, không được để nó sinh sự bên ngoài.”
Trên mặt hắn khó nén nổi sự tức giận và bất đắc dĩ khó kiềm chế được.
Sở Tiêu là con trai nhỏ nhất của hắn và Vương Tuyết Tâm, đến tu vi hiện giờ của hắn, rất khó để sinh ra được người nối dõi.
Nhưng việc Sở Tiêu được sinh ra hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn.
Trước đây, lúc tình cờ biết được Vương Tuyết Tâm mang thai, Sở Cô Thành cũng vô cùng vui mừng, bất ngờ. Sau này hắn càng dùng đến nhiều cách thức khác nhau, sợ Sở Tiêu khó mà được sinh ra thuận lợi.
Mặc dù cả quá trình không được thuận lợi, nhưng cũng may là cuối cùng mọi chuyện đều thuận lợi.

Hết chương 2755.
Bạn cần đăng nhập để bình luận