Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1842: Không muốn đi thì gác cửa

Chương 1842: Không muốn đi thì gác cửa

"Tiểu Cửu, ngay cả lời của Hoàng tỷ ngươi cũng không nghe sao?"

"Hầu hạ Trường Ca thiếu chủ là vinh hạnh của ngươi, bao nhiêu người cầu còn không được."

Thấy thiếu nữ tóc bạc im lặng không mở lời.

Sắc mặt của Già Nam trầm xuống, nàng nhìn thiếu nữ kia mà nói, trong ánh mắt có một vẻ lạ kỳ nào đó như thể đang cảnh cáo.

Thiếu nữ tóc bạc nhìn thần sắc của Già Nam, nàng chỉ có thể giãn hàng mày đang nhíu chặt ra.

Cuối cùng nàng khẽ thở dài trong lòng, biết mình không có lựa chọn khác.

Mặc dù Già Nam là thân tỷ tỷ của nàng, nhưng cũng không có nghĩa nàng có thể phản kháng lệnh của của Già Nam.

Nhưng theo hiểu biết của nàng về tỷ tỷ mình.

Tại sao nàng lại đột ngột an bài như vậy được, lại còn để thân muội muội của mình đi hầu hạ Cố Trường Ca?

Trong đó có thâm ý gì khác không?

"Vâng, Hoàng tỷ."

Thiếu nữ tóc bạc tên là Tiểu Cửu khôi phục vẻ mặt không có biểu cảm gì như trước, gật đầu đáp lại.

Già Nam gật đầu một cái với vẻ khá vui mừng, sau đó chắp tay cáo từ với Cố Trường Ca rồi đi chuẩn bị chuyện tế tổ và chế tạo Luân Hồi đài ngày mai.

Nàng biết với sự thông minh của Tiểu Cửu, nhất định Tiểu Cửu có thể hiểu thâm ý của nàng.

Trước khi chế tạo xong Luân Hồi đài, tuyệt đối không thể để Cố Trường Ca thấy trạng thái suy kiệt hiện giờ của Tuyệt Âm Thiên được.

Nếu không sẽ tạo thành hậu quả đáng sợ khó có thể tưởng tượng nổi.

Cho nên trước lúc đó, nàng bắt buộc phải tìm được người đáng tin cậy đi theo bên người Cố Trường Ca để nắm rõ hành tung của hắn.

Đồng thời cũng là để đề phòng Cố Trường Ca tìm được chỗ sâu nhất trong tộc thổ vào ngay lúc này.

"Ngươi tên là gì?"

Sau khi thiếu nữ tóc bạc rời khỏi đại điện.

Cố Trường Ca lại khá hứng thú mỉm cười, hắn thuận miệng hỏi nàng.

Nét mặt của thiếu nữ tóc bạc vẫn nghiêm túc thận trọng y như trước.

Nghe vậy thì nàng trả lời bằng giọng điệu rất cung kính: "Hồi bẩm Trường Ca thiếu chủ, ta tên Già Cửu Nhi."

Đến hiện tại, thật ra nàng cũng đã đoán được ý đồ của tỷ tỷ mình, cũng không phải Già Nam muốn nàng đi lấy lòng Cố Trường Ca.

Mà Già Nam xếp nàng vào bên người Cố Trường Ca hòng theo dõi cử động của hắn, tránh để xảy ra chuyện ngoài ý muốn không cần thiết.

Trong số tất cả các đệ tử hoàng tộc, thực lực của nàng mạnh nhất.

"Già Cửu Nhi?"

"Ồ, vậy ngươi và Già Nam có quan hệ gì?"

Cố Trường Ca vẫn có vẻ rất hứng thú.

"Nàng là thân tỷ tỷ của ta." Già Cửu Nhi trả lời.

Nghe nàng nói vậy, Cố Trường Ca lại không tiếp tục hỏi nữa, hắn đã đoán được ý đồ của Già Nam.

Chẳng qua hình như Già Nam đã đánh giá quá cao muội muội này của nàng rồi.

Thấy Cố Trường Ca không hỏi tiếp.

Trong lòng Già Cửu Nhi có chút nghi hoặc, nhưng đương nhiên nỗi lo sợ bất an vẫn chiếm nhiều hơn.

Nếu đến lúc đó Cố Trường Ca muốn nàng hầu hạ thật thì nàng có thể từ chối không? Nếu không thì nên làm thế nào?

Trong cung điện rộng lớn tọa lạc tại hướng Tây Bắc của Tuyệt Âm Hoàng Đình.

Đây là tẩm cung mà Già Nam đã đặc biệt an bài cho Cố Trường Ca trú tạm.

Sau khi đến nơi này, Cố Trường Ca liếc nhìn Già Cửu Nhi đang đứng trước cửa cung điện với vẻ mặt đấu tranh lo sợ, ánh mắt hắn hơi kỳ lạ, bỗng nhiên khoát tay cười bảo: "Cố mỗ không phải hạng người cần phải nuông chiều, đi ngủ mà cũng cần người hầu hạ. Ngươi vẫn nên trở về đi, cứ nói cho tỷ tỷ ngươi là ta để ngươi trở về."

Nói tới đây, trong ngữ khí của hắn thoáng lên sự nghĩ ngợi.

Vốn dĩ Già Cửu Nhi còn hơi băn khoăn giãy giụa, nhưng khi nghe vậy nàng mới như chợt phản ứng lại.

Khuôn mặt nhỏ nhắn vốn đang nghiêm túc thận trọng lại xuất hiện một nụ cười gượng, nàng vội lắc đầu đáp: "Không có chuyện đó đâu, mong Trường Ca thiếu chủ đừng đuổi ta đi."

Nếu như nàng bị đuổi đi thì chẳng phải chuyện mà Hoàng tỷ Già Nam đã an bài sẽ thất bại sao?

Đến lúc đó nàng phải ăn nói với Hoàng tỷ như thế nào đây?

Mặc dù ngoại hình của Già Cửu Nhi chỉ như mới mười lăm mười sáu tuổi.

Nhưng nếu tính theo tuổi thọ của Tuyệt Âm hoàng tộc thì tuổi tác thật sự của nàng đã vượt qua một trăm từ lâu.

Cho nên Cố Trường Ca căn bản không hề đối xử với nàng như thiếu nữ bình thường.

Huống chi nàng còn là tai mắt mà Già Nam sai phái tới.

"Nếu như ngươi không muốn đi thì tối nay hãy canh gác trước cửa cung điện."

Nghe nàng nói vậy, thần sắc của Cố Trường Ca lại trở nên có chút nghĩ ngợi, sau đó hắn không đợi Già Cửu Nhi trả lời mà trực tiếp đi thẳng vào trong cung điện.

"Trường Ca thiếu chủ..."

Già Cửu Nhi thấy thân ảnh của Cố Trường Ca biến mất thì khó che giấu được vẻ lo lắng trên mặt, nàng không nhịn được mở miệng gọi.

Mặc dù từ nhỏ tính cách nàng đã trầm tĩnh kiệm lời, nhưng cũng không có nghĩa là nàng không biết nặng nhẹ.

Lần này Tuyệt Âm Thiên gặp phải một khảo nghiệm mà trước nay chưa từng có.

Hồi xưa bất kể phát sinh chuyện lớn như thế nào, những cổ tổ kia đều sẽ không phản ứng lại.

Lần này sáu vị cổ tổ cùng thức tỉnh xuất thế, chỉ cần không ngốc thì đều đoán được chắc chắn Tuyệt Âm Thiên sắp xảy ra chuyện rất nghiêm trọng.

Già Nam cũng từng nhấn mạnh rất nhiều lần tầm quan trọng của Luân Hồi đài.

Ngay tại lúc này, nếu như để cho Cố Trường Ca phát giác được điều gì đó trước.

Vậy thì sau đó, nàng chính là tội nhân của toàn bộ Tuyệt Âm Hoàng Đình, chết muôn lần cũng không hết tội.

Bây giờ trong lòng nàng đang cực kỳ hối hận, tại sao vừa nãy nàng lại lộ ra sự giãy giụa không muốn như thế, giờ thì hay rồi.

Nhưng mà vào lúc Già Cửu Nhi cắn răng muốn bước vào trong cung điện.

Thì bỗng nhiên một cỗ uy áp kinh khủng trào ra, phảng phất như có một tòa Ma Sơn mang theo sát khí ngập trời đang sừng sững trước mắt.

Hết chương 1842.
Bạn cần đăng nhập để bình luận