Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1511: Lại một trăm khối tiên tinh

Chương 1511: Lại một trăm khối tiên tinh

“Nghe nói lúc đầu ở Thần thành, cuối cùng chỉ có Trường Ca thiếu chủ và vị chủ nhân của Ma Sơn này sống sót.”

“Còn những tồn tại cổ lão còn lại đều bỏ mạng. Rốt cuộc lúc đó đã xảy ra chuyện gì, có giống như trong lời đồn là hai người đều bị thương nặng hay không?”

Trưởng công chúa của Đại Du tiên triều Du Phi Nhã cũng muốn nhìn thấu thân ảnh bên trong ma vân kia, mang theo vài phần hoài nghi.

Thần thành cách Bát Hoang thập vực cũng không xa, cho dù là không gian phá toái rơi vào đường hầm không gian thì cũng không thể khiến Cố Trường Ca xuất hiện ở phụ cận Giới Bi Hải.

Lúc đó nghe được tin đồn này thì nàng liền hoài nghi, cũng không tin tưởng lắm.

Nàng luôn có cảm giác giữa Cố Trường Ca và Hồng Y nữ ma đã đạt thành một loại nhận thức chung nào đó.

“Chủ nhân nhà ta muốn khối Bất Tường Chi Thạch này.”

Vào thời điểm mỗi người mang một nỗi lòng khác nhau, chỗ sương mù màu đen không ngừng lan tràn ra ở phía trước, một đoàn người Ma Sơn dừng lại.

Thanh Long lão đạo chỉ vào khối Bất Tường Chi Thạch, nhàn nhạt mở miệng nói.

Bất Tường Chi Thạch cũng không lớn, thậm chí chỉ lớn hơn một nắm tay một chút, phủ đầy vết nứt, nhìn đen như mực.

Có từng sợi từng sợi khói đen phun ra từ bên trong bao phủ hết nơi đây.

Khối Tường Chi Thạch từng cao hơn nửa người, nghe nói lúc bị Hoàn Tây tiên tổ lây ra từ Côn Sơn còn lớn hơn, chỉ là trong những năm này lớp đá bên ngoài không ngừng rơi xuống khiến nó nhỏ đi.

Cho nên bây giờ xem ra cũng chỉ lớn hơn một nắm tay một chút, yên tĩnh lơ lửng ở phía trước, tản ra khí tức khiến người khác sợ hãi.

“Vậy đạo hữu muốn lấy vật gì để đổi?”

Nghe nói như thế, đông đảo Kẻ thành đạo ở đây cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, sau đó nhanh chóng nhìn chằm chằm vào sâu bên trong ma vân, trầm giọng hỏi.

Bất Tường Chi Thạch đại biểu cho sự không may mắt, thậm chí bởi vì nó đã khiến Hoàn Tây thánh địa bị hủy diệt.

Nhưng giá cả cũng không thấp.

Nhưng năm này đặt ở bên trong Côn Ô thành, hằng năm đều tốn rất nhiều nhân lực và vật lực để trấn áp.

Tại nơi sâu nhất trong phường thị, khối Bất Bất Bất Tường Chi Thạch yên tĩnh nằm ở đó, một vài luồng hào quang đang đan xen bao phủ, lộ ra hắc sắc làm người ta sợ hãi.

Thậm chí lúc này nó còn mang theo ô quang có thể tuỳ tiện loại bỏ giáo chủ đại giáo, vù vù chém xuống từ khắp nơi trong hư không, khiến cho mọi người đều phải vô cùng cẩn thận.

“Ngươi cảm thấy cần dùng vật gì để đổi lấy khối thạch này?”

Thanh Long lão đạo nhàn nhạt mở miệng hỏi, tròng mắt sáng rực như thần đèn, lộ ra thần mang.

“Khối Bất Bất Bất Tường Chi Thạch này được Vệ đạo huynh chạy khỏi Hoàn Tây thánh địa mang tới Côn Ô thành, nhưng mà hắn cũng đã tọa hóa vào tám mươi triệu năm trước, bây giờ chúng ta cũng chỉ tìm được dấu vết của dòng dõi hậu nhân hắn ở Tây Thắng Thiên.”

“Hắn từng nói với bọn ta rằng nếu có người muốn khối Bất Bất Bất Tường Chi Thạch này thì không chỉ phải chiếu cố hậu nhân của hắn mà còn phải đưa nó đến tàn tích ở Hoàn Tây thánh địa để lễ bái tiền bối của hắn... Hơn nữa hắn cũng hứa hẹn rằng tất cả đồ vật dùng để đổi lấy khối thạch này sẽ thuộc về chúng ta.”

Sau khi nhìn nhau trao đổi, mấy vị Kẻ thành đạo có mặt ở đây đều đồng loạt mở miệng đề cập đến Sở Vệ, người năm đó lấy ra khối Bất Bất Bất Tường Chi Thạch này.

Rất nhiều người vẫn còn khá ấn tượng với người này, hắn đã từng là thiếu chủ của Hoàn Tây thánh địa.

Nhưng mà sau khi nhìn thấy Bất Bất Bất Tường Chi Thạch ở Hoàn Tây thánh địa thì hắn lại nổi cơn điên, cuối cùng tọa hóa trong ngọn núi nào đó.

“Nếu Ma Sơn chi chủ muốn khối Bất Bất Bất Tường Chi Thạch này vậy thì mời ngài đưa ra thành ý.”

Lão giả có bộ râu bạc trắng nhìn chằm chằm vào chỗ sâu trong ma vân, trầm giọng nói.

Hắn biết khả năng cao Hồng Y nữ ma đang ngồi ngay ngắn trong đó, chỉ là nàng chưa lộ diện mà thôi.

“Đưa ra thành ý?” Thanh Long lão đạo cười nhạt nói: “Những thứ mà ngươi nói đều không thành vấn đề, ta tin rằng chỉ cần chủ nhân phía sau ta nói một tiếng thì ở thượng giới bây giờ cũng sẽ không có ai dám làm khó dòng dõi hậu nhân của Vệ đạo huynh.”

“Các ngươi còn muốn cái gì thì cứ việc nói ra.”

Nghe đến lời này, vẻ mặt mọi người hơi trì hoãn, cảm giác Hồng Y nữ ma không hề hung ác ngập trời, khó mà ở chung giống như trong đồn đại.

Sau khi truyền âm thương nghị một hồi, lão giả có bộ râu bạc trắng ban nãy mới lên tiếng: “Đã như vậy, nếu có thể lấy ra một trăm khối Tiên Tinh thì các người cứ việc mang khối Bất Tường Chi Thạch này đi.”

Vừa rồi lúc cắt khối Tiên Thai kia, Cố Trường Ca đã lấy ra một trăm khối Tiên Tinh.

Cho nên sau khi suy nghĩ kĩ càng, bọn hắn cảm thấy mức độ thần bí của khối Bất Bất Bất Tường Chi Thạch này không thua gì Tiên Thai nên chắc cũng có cái giá này.

Các giáo chủ đại giáo, danh túc của thế hệ trước còn lại nghe được con số này thì cũng hơi biến sắc.

“Trường Ca thiếu chủ có thể lấy ra được, Ma Sơn thì chưa chắc...”

Không ít tuổi trẻ Chí Tôn liếc nhau, cảm thấy sau khi mấy vị tồn tại cổ lão nói ra lời này thì bầu không khí ở bên kia Ma Sơn hơi ngưng trệ lại.

Điều này khiến cho rất nhiều người âm thầm bất an, cảm thấy trong đám ma đầu này không có bất kỳ một ai dễ sống chung.

Cho dù là vị Ma Sơn chi chủ Hồng Y nữ ma kia thì sau khi xuất thế cũng đã chém giết rất nhiều, không ít Chí cường giả chết ở trong tay nàng.

“Một trăm khối Tiên Tinh?”

Lúc này nụ cười trên mặt Thanh Long lão đạo chợt tắt, lông mày nhíu lại, hơi hoài nghi.

Nếu không phải thấy thần sắc và ngữ khí của đám người lão giả có bộ râu bạc trắng không hề giống như đang nói đùa thì hắn thật sự cũng hoài nghi mấy người kia đang đùa mình.

Hết chương 1511.
Bạn cần đăng nhập để bình luận