Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 627: Giang Sở Sở mất phương hướng

Chương 627: Giang Sở Sở mất phương hướng

Cố Trường Ca căn bản liền không có cân nhắc về việc phong ấn nàng lại lần nữa.

Hơn nữa loại chuyện này, nếu như thất bại, tất sẽ tạo thành hậu quả đáng sợ hơn nhiều.

Hồng y nữ ma kia đã hận hắn thành bộ dáng như vậy, dù rơi vào nơi sâu nhất trong Địa Ngục cũng khó có thể diệt được hận ý kia?

Hiện nay hắn còn lại đi phong ấn nàng?

Suy nghĩ dần dần trở lại.

Sau đó, Cố Trường Ca đưa mắt quét qua không gian ở trước mặt. Nơi này rõ ràng đã bị khí tức của Tuyệt Âm tàn phá triệt để. Ánh mắt hắn có chút tối sầm lại.

Đây là khu vực cách Tuyệt Âm chiến trường rất sâu. Nếu như dựa theo khoảng cách mà nói, cách chừng khoảng trăm vạn dặm.

Trong không gian ở trước mắt có thể trông thấy rất nhiều dãy núi bao la và hùng vĩ.

Tuy nhiên bởi vì Tuyệt Âm chi khí đã tàn phá nên nhìn không còn chút sinh khí nào.

Ở nơi này vẫn lờ mờ có thể thấy được trước đây từng là một cường quốc.

Kiến trúc lầu các, cung điện rất nguy nga và lộng lẫy nhưng bây giờ đều trở thành phế tích hoang tàn, khí tức bên trong Tuyệt Âm dày đặc.

Ở chỗ này cũng không thấy bất kỳ thân ảnh của tu sĩ nào.

Chỉ có Tuyệt Âm sinh linh không ngừng ẩn hiện, mà thực lực lại còn rất mạnh mẽ, đã đến Thần Vương cảnh, thậm chí Chuẩn Thánh cảnh.

Trước đây, nếu những thiếu niên trước dám đến nơi đây thì vài phút sau là đã mất mạng.

Cố Trường Ca tới đây tự nhiên không phải là vì đánh giết Tuyệt Âm sinh linh.

Bởi vì hắn cảm giác được dấu tích mà Vương Tử Câm lưu lại, biết được nàng đã đi tới chỗ thâm sâu này nên mới đi theo.

"Thân là truyền nhân của Nhân Tổ điện, nàng rất có thể tìm được hạch tâm của Tuyệt Âm Thiên, có nàng dẫn đường, ngược lại là thuận tiện không ít."

Cố Trường Ca ôm ý nghĩ như vậy.

Tuyệt Âm Thiên hạch tâm chi địa, cuối cùng là ở đâu thì còn cần chờ khảo chứng. Bây giờ Cố Trường Ca muốn luyện hóa toàn bộ Tuyệt Âm Thiên, kỳ thật khả năng không lớn.

Nhưng mà hắn có thể thử luyện hóa một phần trước.

Sau khi có những kinh nghiệm này, tìm được vị trí chính xác của Tuyệt Âm Thiên, hắn mới có thêm tự tin.

Mà rất nhanh, thân ảnh của Cố Trường Ca lại biến mất không thấy.

Hắn đã sử dụng thuật ẩn thân vào hư không, do đó hắn sẽ không lo lắng bị Vương Tử Câm phát giác được.

Mà đổi lại phía bên kia, ở chỗ sâu thẳm của Tuyệt Âm Thiên không hề yên tĩnh, núi non rung chuyển, ngay cả bầu trời cũng tựa hồ như muốn nổ tung.

Linh khí của Tuyệt Âm Thiên hỗn loạn mãnh liệt, tràn ngập ở nơi đây tựa như một làn sương mù bao quanh.

Nơi đó đang có một vết nứt tựa như thiên uyên.

Quang hoa ngút trời, phù văn ở nơi đây nở rộ đầy trời, có lực lượng thần thông đang diễn hóa.

Thần uy của Chuẩn Thánh bộc phát.

Mang theo lực đạo vô song như thủy triều đánh tới những Tuyệt Âm sinh linh ở phía trước.

Trong hư không xuất hiện tiểu pháp màu vàng kim nhạt được treo lơ lửng, đan dệt ra thần quang đáng sợ, nghiền ép khắp nơi.

Một thân ảnh mảnh mai, vạt váy tung bay, khuôn mặt băng lãnh, lụa xanh phất phới, đứng ngạo nghễ bên dưới vòm trời.

Đang giao thủ và chém giết với vô số Tuyệt Âm sinh linh như thủy triều kia, tựa hồ là muốn tiêu diệt tất cả bọn chúng.

"Giang Sở Sở ngươi bị điên rồi sao? Ngươi cứ như vậy mà định ngăn chặn lỗ hổng này. Lấy thực lực của ngươi bây giờ, căn bản là không làm được."

Ở phía sau thân ảnh mảnh mai này, Vương Tử Câm cũng đang xuất thủ, hô to về phía Giang Sở Sở ở phía trước, không ngừng đánh bay những Tuyệt Âm sinh linh đang hướng tới nàng.

Nhưng ở nơi đây, Tuyệt Âm sinh linh thật sự là quá nhiều.

Trong không trung, thiên uyên bị nứt, bị bao phủ bởi một lớp sương mù màu xám dày đặc, như thể vừa được tháo ra từ một đường ống rồi trút xuống phía dưới.

Nếu chỉ dựa vào sức lực của hai người thì không thể nào giải quyết hết được nhiều Tuyệt Âm sinh linh ở trước mắt như vậy.

Chớ đừng nói chi là trong đó còn có không ít sinh linh cấp độ Thánh Nhân, rất khó đối phó.

Vả lại lúc này, ở đằng sau vết nứt kia, tựa hồ còn có nhiều sinh khí cường đại nữa đang thức tỉnh.

Hai người các nàng vốn không thể nào chống lại sự tồn tại của Tuyệt Âm chi địa.

Thế nhưng Giang Sở Sở không biết vì cớ gì mà không đi tìm Nhân Tổ chuyển thế, cũng không đi đối phó người thừa kế ma công, mà hết lần này tới lần khác chạy đến Tuyệt Âm chi địa.

Như thể đồ sát tất cả Tuyệt Âm sinh linh là cách duy nhất để nàng thanh trừng thiên hạ, khôi phục Nhân Tổ điện.

Điều này khiến cho Vương Tử Câm không thể hiểu nổi, căn bản không biết là duyên cớ gì lại để cho Giang Sở Sở trở nên như vậy.

Thân là truyền nhân của Nhân Tổ điện, mặc dù trên người gánh vác trách nhiệm giữ gìn và bảo vệ chính nghĩa trong thiên hạ, nhưng cũng không cần làm đến mức này a.

"Vương Tử Câm ngươi trở về đi. Đây là chuyện của ta, không cần ngươi quan tâm."

Lúc này, nghe thấy thanh âm của Vương Tử Câm từ phía sau, Giang Sở Sở cũng mở miệng nói.

Nàng quay đầu nhìn thoáng qua, thần sắc rất là bình tĩnh, hoàn toàn không có gì hối hận.

Kỳ thật lúc này, có thể thấy được nàng đã rất mệt mỏi, không hề giống như những gì đang cố tỏ ra bên ngoài.

Váy áo trên người dính không ít vết máu, trong trận chém giết này, nàng cũng không hề nhẹ nhõm gì.

Vương Tử Câm không thể hiểu được nàng.

Hiện nay Nhân Tổ đã chết, người thừa kế ma công Cố Trường Ca lại ung dung tự tại.

Nàng đối với những chuyện này đã hoàn toàn bất lực.

Cho nên Giang Sở Sở nghĩ đến việc duy nhất mà nàng có thể làm, chính là tới đây đánh giết Tuyệt Âm sinh linh, cũng coi là xứng đáng với thân phận hiện tại của nàng.

Đến lúc đó cho dù chết ở chỗ này, cũng không thẹn với ân tình nuôi dưỡng và dạy dỗ của sư môn.

Hết chương 627.
Bạn cần đăng nhập để bình luận