Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 262: Cướp đoạt khí vận

Chương 262: Cướp đoạt khí vận

"Sợ là ngươi cầm nhầm kịch bản rồi, tu vi của ngươi không phải vẫn luôn cao hơn ta sao?"

Cố Trường Ca vẫn là dáng vẻ cùng thái độ không thèm để ý như trước, tùy ý nói, nở một nụ cười nhàn nhạt.

Long Đằng nhìn thấy được sự đùa cợt cùng khinh thường trên mặt hắn.

Điều này khiến hỏa khí trong lòng hắn bùng lên một lần nữa, bản thân bây giờ đã đột phá đến Chân Thần cảnh, tu vi cường đại hơn mấy lần so với trước đó.

Hắn nhất định có thể đánh chết Cố Trường Ca, địch thủ có sức mạnh vượt qua hắn này!

Không sai, địch thủ cường đại Hư Thần cảnh sơ kỳ!

"Không chơi với ngươi nữa, dù sao trong tuyệt vọng, mới là thời cơ cướp đoạt khí vận tốt nhất."

Lần này, Cố Trường Ca mỉm cười thản nhiên.

Hắn chỉ ngón tay về phía trước.

Tranh tranh tranh!

Trong hư không, kiếm khí kinh thiên xuất hiện, muốn hủy diệt tất cả mọi thứ, trong hư không thậm chí có Huyết Hải ẩn hiện , thi thể cùng xương cốt của thần tiên chất thành đống!

Trên phạt tiên vương, dưới trảm nghịch tiên!

Vô Chung Tiên Quyết.

Giờ khắc này, trong tay Cố Trường Ca tựa như xuất hiện một thanh thanh đồng tiên kiếm tuyệt thế.

"Đây là" không ít tuổi trẻ chí tôn con ngươi đột nhiên rụt lại sắc mặt đại biến.

Một đám Tiên Cổ sinh linh cũng sắc mặt đại biến, toàn thân phát run.

" Đây là kiếm quyết khủng bố hắn sử dụng để trấn sát thất công chúa Hải Vương cung!"

Một vị tuổi trẻ chí tôn, khuôn mặt kiêng kị đến cực hạn, cách rất xa, liền cảm nhận được khí thế khủng bố này.

Trong thoáng chốc, bọn hắn nhìn thấy trong vũ trụ mịt mờ, một thanh thanh đồng tiên kiếm bổ tới, có thể triệt phá Hỗn Độn!

Xoẹt!

Cố Trường Ca cất bước giữa hư không, tựa như một vị Kiếm Tiên tuyệt thế.

Đối với hắn mà nói, đẹp trai là trên hết.

Về phần sức công phạt kiếm khí này, ẩn chứa phong mang Vô Chung Tiên Quyết cùng Canh Kim bản nguyên.

Ai tới cũng phải đổ máu.

" Thủ đoạn của gia hỏa này sao lại nhiều như vậy "

Sắc mặt lạnh lùng tự tin của Long Đằng lập tức kịch biến, có chút không thể tin được.

Thấy một đạo kiếm quang giữa trời đang chém tới, còn chưa tới gần, bên ngoài cơ thể hắn đã bị kiếm khí làm nứt toác, cả người dường như muốn nổ tung.

Hắn cảm nhận được sự tử vong đang đến gần!

Hắn tưởng rằng trước đó Cố Trường Ca đã toàn lực xuất thủ, không phải vậy hắn làm sao có thể không địch lại.

Nhưng bây giờ, thủ đoạn của Cố Trường Ca rõ ràng so còn muốn cường hoành hơn trước đó, điều này khiến hắn cảm nhận được sự tuyệt vọng, thậm chí trong lòng nổi lên tia hối hận.

"Ta cũng không tin!"

Long Đằng rống thật to, liều mạng chống cự, cảm nhận được sát cơ đáng sợ.

Hắn hôm nay rất có thể sẽ vẫn lạc tại nơi này.

Cho dù trưởng lão trong tộc muốn phá bỏ quy củ tới cứu hắn, rất có thể cũng đuổi không tới!

Hắn hiện tại đang rất hối hận, vì sao khi rời khỏi tộc địa, không cho tộc lão phá bỏ quy củ âm thầm đi theo.

Oanh!

Hư không run rẩy!

Tất sát chi ý ập đến, đầu Long Đằng có băng hàn khí tức lượn lờ, như thể sau một khắc nữa sẽ rơi xuống đất.

Thời khắc mấu chốt, ánh mắt hắn đỏ lên, thiêu đốt tinh huyết, bộc phát thủ đoạn cuối cùng, tránh ra khỏi cỗ tất sát chi ý kia !

"Răng rắc!"

Nhưng mà sừng rồng cứng rắn nhất trên đầu hắn bị chặt đứt, bịch một tiếng rơi xuống mặt đất, trong đó dính chút máu tươi ngũ sắc.

Cố Trường Ca chỉ tay, tùy ý chém xuống, vẫn cất bước hướng về phía trước như cũ, tốc độ cực kì nhanh!

"Ngươi" trên mặt Long Đằng tràn đầy hoảng sợ cùng kinh hãi , có chút tuyệt vọng, khóe miệng chảy máu, thân thể đứng không vững.

"Đừng giết ta "

"Cướp đoạt."

Đối với lời cầu xin này Cố Trường Ca vô cùng lạnh lùng, chỉ nói hai chữ như vậy.

Phát động phiếu cướp đoạt khí vận.

Đồng thời một luồng kiếm khí, phong mang như có thể phá diệt thiên địa, tuỳ tiện xuyên thủng mi tâm Long Đằng!

Phốc phốc!

Huyết quang văng khắp nơi, kèm theo đó là một tiếng kêu tuyệt vọng vô cùng thảm thiết.

Mi tâm Long Đằng bị một đạo kiếm quang của Cố Trường Ca trực tiếp xuyên thủng, xuất hiện một cái lỗ máu xuyên qua đầu.

Bất quá, đạo kiếm quang này còn chưa tiêu tán, vững vàng xuyên qua nguyên thần của Long Đằng.

Trên mặt hắn vẫn còn sự hoảng sợ, vẻ tuyệt vọng, trong lòng hối hận tới cực điểm.

Long Đằng tuyệt đối không nghĩ tới.

Hắn xem như đột phá thêm mấy cảnh giới như thế , cũng hoàn toàn không phải đối thủ của Cố Trường Ca.

Vừa ra tay, liền bị trọng thương.

Sự chênh lệch của hai người, hoàn toàn không phải hắn chỉ cần tăng lên cảnh giới liền có thể bù đắp.

Nghĩ tới đây, Long Đằng tuyệt vọng.

Sự đáng sợ và đau đớn truyền đến ngay khi nguyên thần hắn bị xé rách, bị Vô Chung tiên quyết biến thành kiếm khí xuyên qua.

Thân ảnh của Cố Trường Ca xuất hiện trước mặt Long Đằng, áo bào bồng bềnh, trên thân không nhiễm bụi trần.

Trong mắt của mọi người, dáng vẻ của hắn nhìn không giống vừa trải qua một trận đại chiến chút nào.

Nếu như không chú ý đến vệt máu tươi dính trên tay hắn, ngược lại có vẻ tuấn tú phong nhã.

Giờ khắc này, ngay cả Cố Tiên Nhi cũng cảm thấy sững sờ, không biết mình nghĩ cái gì.

Mặt nhỏ hơi đỏ lên.

Dù sao đây mới là dáng vẻ thực sự nàng nghĩ về Cố Trường Ca trước đó, lạnh lùng lại tàn nhẫn.

Lúc này, trong đầu Cố Trường Ca cũng vang âm thanh nhắc nhở sử dụng thành công phiếu cướp đoạt khí vận.

"Đinh, phiếu cướp đoạt khí vận cướp đoạt thành công, thu hoạch được bốn ngàn điểm khí vận ."

" Điểm khí vận của Long Đằng về con số không, phát động quy tắc đánh chết khí vận chi tử."

Cố Trường Ca hơi híp mắt, rất nhanh khôi phục vẻ tự nhiên.

Như hắn sở liệu.

Dưới trạng thái tuyệt vọng , phiếu cướp đoạt khí vận tỷ lệ thành công lớn nhất.

Bây giờ điểm khí vận trên người Long Đằng đã chuyển sang hắn.

Tác dụng duy nhất còn lại, chính là nhìn xem sau khi giết chết, có thể rơi ra vật gì tốt hay không.

Ngoài thiên đạo bảo rương ra còn có ban thưởng của hệ thống , kể ra cũng coi là thu nhập không nhỏ.

Đến lúc đó Cố Trường Ca lại có thể cân nhắc đổi được một khối siêu thoát cốt.

Dù sao thứ này là thật sự rất cường đại, trực tiếp khiến hắn có thể vận dụng quy tắc lực lượng, không cần dựa vào bản thân lĩnh ngộ.

Nếu như về sau, đổi được nhiều khối siêu thoát cốt, thậm chí có thể chưởng khống pháp tắc chân chính, bản nguyên đại đạo cũng dễ như trở bàn tay.

Hết chương 262.
Bạn cần đăng nhập để bình luận