Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2118: Nhìn trước tương lai

Chương 2118: Nhìn trước tương lai

"Vậy nên ta mới nói ta là quý nhân của ngươi, ta đến để cứu ngươi."

Cố Trường Ca vẫn cười hờ hững như cũ, đồng thời cất lời.

"Bốn năm sau dưỡng phụ của ngươi sẽ bước lên con đường tìm kiếm kẻ được các ngươi gọi là Man Thần. Trên hành trình ấy, hắn sẽ thấy một vài chân tướng và rồi chết thảm ở đó."

"Dưỡng phụ?"

"Sao có thể chứ?"

Ánh mắt A Man bộc lộ rõ vẻ khó tin, nàng cắn chặt răng.

Không biết tại sao chuyện bốn năm sau mà Cố Trường Ca hời hợt nhắc đến lại khiến nàng sợ hãi. Dường như hắn chỉ đang trần thuật ngắn gọn về một chuyện sẽ xảy ra.

Hơn nữa, tại sao Cố Trường Ca lại biết chuyện sẽ xảy ra trong tương lai? Hắn có thể biết trước tương lai sao?

"Lẽ nào tự ngươi không phát hiện, hay là ngươi chưa từng nghĩ tới chuyện ngươi không phải là nữ nhi thân sinh của phụ thân ngươi?"

Cố Trường Ca không quan tâm tới ánh mắt kinh ngạc của nàng, vẫn nói chuyện tự nhiên như thường.

Có lẽ thiếu nữ trước mắt không biết rằng trong mấy năm tới, nàng sẽ phải trải qua rất nhiều đau khổ và bi thương trên thế gian này.

Đúng là hiện giờ nàng cách lúc thành ma vẫn còn xa.

Nhưng đây cũng là con đường nàng phải trải qua trong quá trình lột xác. Cố Trường Ca không định giúp đỡ, hắn không có nhiều thời gian như vậy.

Hắn tiện tay vẽ một nét, tức thì khoảng không trước mắt trở nên mơ hồ, tiếp đó xuất hiện rất nhiều gợn sóng như mặt nước, lấp lánh trong suốt như mặt kính.

Vô số hình ảnh bắt đầu hiện lên trong đó.

"Đúng là một kẻ đáng thương, sư tôn mà ngươi kính trọng chỉ xem ngươi là lô đỉnh thích hợp, định chờ ngươi trưởng thành sẽ dùng. May mà ngươi phát hiện quỷ kế của hắn sớm và hạ độc giết hắn. Tiếc là bốn năm sau, vì ngươi mà bộ lạc phía sau ngươi sẽ bị Man Thần tông tàn sát, tất cả tộc nhân đều chết sạch. Phụ thân ngươi bước lên con đường tìm kiếm Man Thần, mơ hồ phát hiện ra một vài chân tướng."

"Nhưng hắn vẫn bị giết. Đây là người ngươi rất quen thuộc đúng không? Hắn là A Công mà ngươi kính trọng nhất. Hắn dạy ngươi viết chữ và lời ăn tiếng nói, dược lý, man thuật, tri thức, còn nuôi ngươi khôn lớn..."

"Chẳng phải ngươi rất tò mò về phụ mẫu thân sinh của mình, tò mò về xuất thân của mình sao? Thật đáng tiếc, bọn hắn cũng đáng thương như thế..."

Giọng điệu của Cố Trường Ca vân đạm phong khinh, tựa như người ngoài đang trần thuật sự việc không liên quan gì tới mình, giọng điệu không chút gợn sóng.

"Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao ngươi biết những chuyện này?"

"Tất cả đều là giả, là giả hết..."

A Man nhìn vô số hình ảnh trong gương với vẻ khó tin, trong mắt vằn lên tơ máu, giọng nói run rẩy khó đè nén.

"Rốt cuộc ta là ai, điều này không quan trọng."

Cố Trường Ca hờ hững cười rồi nói:

"Điều quan trọng là ngươi lựa chọn như thế nào."

Hư không trở nên mơ hồ, giống như mặt kính vậy, hiện lên rất nhiều hình ảnh. Trên Man Hoang đại lục mênh mông, huyết quang bay tán loạn, cổ lâm và các bộ lạc đã biến mất.

Từng đạo thần quang xẹt qua trong thiên địa, đó là rất nhiều tu sĩ mặc y phục của Man Thần tông.

Bọn hắn ngự kiếm mà tới, đứng ở giữa trời cao, con ngươi lạnh lùng mang theo vẻ tàn nhẫn nhìn thẳng về phía bộ lạc Man tộc ở bên dưới. Kiếm khí tung hoành rung động leng keng, cường thế tuyệt luân chém xuống.

Trong nháy mắt, một mảng lớn binh sĩ Man tộc kêu lên thảm thiết, huyết quang ngút trời, biển người cuồn cuộn cũng không phải là đối thủ của những tu sĩ cường đại này.

Ánh lửa nhanh chóng lan tràn, bao phủ chiếu rọi sơn mạch khiến khắp nơi trở thành một mảnh lửa đỏ. Rất nhanh sau đó chỗ này trở thành một mảnh phế tích, khắp nơi đều lộ vẻ đổ nát và những tiếng kêu rên thảm thiết tựa như Luyện Ngục nhân gian.

“Tiểu Hồng, Lan thúc, Man thẩm…”

A Man cắt chặt răng, tròng mắt hiện lên tơ máu, căn bản không thể tin nổi nhìn chằm chằm vào một màn tương lai mà nàng sắp phải trải qua.

Trong mặt gương đều là những thân ảnh nàng quen thuộc, có một số đồng bạn lớn lên từ nhỏ với nàng, có thúc thúc và thẩm thẩm dễ gần hòa ái trong bộ lạc, còn có những chiến sĩ Man tộc không rõ tên tuổi…

Mà hiện giờ tất cả mọi người đều đang kêu la thảm thiết, bị tu sĩ của Man Thần tông lạnh lùng đồ sát, thậm chí ngay cả đứa bé mới mấy tuổi bọn hắn cũng không buông tha.

Đây là đại thảm kịch của một môn phái ở nhân gian, tu sĩ của Man Thần tông cao cao tại thượng cưỡi gió ngự kiếm đi tới, coi bộ lạc Man tộc như con sâu con kiến mà tùy ý đồ sát, không để lại bất kỳ ai sống sót.

Lửa lớn đốt cháy phá hủy hết tất cả, khói đặc cuồn cuộn bao phủ phạm vi mấy ngàn dặm.

“Vì sao Man Thần tông lại muốn đồ sát con dân Man tộc ta?”

Có lão nhân của Man tộc trên mặt đều là huyết lệ gào thét. Tuy nhiên tu sĩ trên không trung chỉ lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, một đạo kiếm quang quét qua, huyết quang xông lên trời, đầu người lăn cuồn cuộn.

Lão nhân Man tộc chết thảm, đến lúc chết hai mắt vẫn mở trừng trừng, trong con ngươi lộ vẻ tuyệt vọng và phẫn nộ.

“Muốn trách thì trách công chúa của bộ lạc các ngươi.”

“Nàng hạ độc một vị trưởng lão của Man Thần tông, cừu hận như vậy nếu không huyết tẩy Man tộc thì sao có thể xứng đáng với uy danh của Man Thần tông ta.”

Có tu sĩ lạnh lùng mở miệng, tùy ý đi qua, kiếm quang tung hoành. Chiến sĩ cường đại nhất Man tộc cũng không thể đỡ nổi một kiếm của hắn.

Bộ lạc Man tộc to lớn cứ như vậy biến mất, từ đây xóa tên khỏi thế gian.

Hết chương 2118.
Bạn cần đăng nhập để bình luận