Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 2712. Kẻ điên

Chương trước Chương sau
Thông báo
Truyện viptruyenfull.com đã đổi địa chỉ thành https:viptruyenfull.com. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!
Các tộc quần,  các thế lực ở Tiên Linh Văn Minh rét run cả người, một vài ẩn thế gia tộc và Vĩnh Hằng thần tộc với địa vị siêu nhiên, bình thường không tiếp xúc với thế giới bên ngoài giờ đây cũng khiếp vía.
Ngay cả bọn họ cũng nhận được tin tức truyền ra từ bên phía Cổ Phong cổ thành, trong nửa tháng này phải lựa chọn thế nào đây?
Mà bây giờ cũng chỉ còn hai lựa chọn bày ra trước, hoặc là giống như Trọc tộc và Hồn tộc quy thuận Cố Trường Ca, bán mạng trong mười vạn năm cho hắn. Hoặc là tập hợp lực lượng của toàn bộ Tiên Linh Văn Minh và các tộc quần, thế lực khác cùng nhau chống lại Cố Trường Ca.
Có điều ngày nay Trọc tộc, Hồn tộc, thậm chí là Câu tộc, ba gia tộc trong bốn tộc quần cường đại nhất Tiên Linh Văn Minh đều đã quy thuận Cố Trường Ca.
Sau khi thu dọn tàn cục của Vụ tộc, chắc chắn trong số hàng ngàn tộc nhân của Vụ tộc đều sẽ lựa chọn thuần phục, không có khả năng liều chết, thà chết còn hơn sống nhục.
Cũng chính là nói, bắt đầu từ lúc này, đại cục của Tiên Linh Văn Minh đã được định sẵn. Các tộc quần, các thế lực còn lại cho dù liên thủ với nhau cũng khó mà thay đổi được gì.
Dưới không khí và cục diện như thế này, khắp nơi trong Tiên Linh Văn Minh đều đang nghị luận ầm ĩ, mọi người chấn động vì cảnh tượng ngày đó. Đương nhiên cũng có vô số tu hành giả và sinh linh đang suy đoán xem lai lịch thật sự của Cố Trường Ca.
Hôm đó những lời mà hắn nói khi sứ giả của Hi Nguyên văn minh đến rốt cuộc có ý gì?
Có điều những suy đoán này cũng chỉ là suy đoán mà thôi, ngay cả đám người Trọc Phong Tà, Hồn Nguyên Quân cũng đều không hề biết gì quá khứ lẫn lai lịch của Cố Trường Ca.
Kể cả Linh Hoàng, Bạch Cốt Tổ Vương vẫn luôn ở cạnh Cố Trường Ca còn không biết mọi việc.
“Liên hệ giữa ta và đạo pháp thân đạo tắc ở lại Tiên Linh văn minh đã mất rồi.”
“Chắc là bị người khác giết chết, đúng là không ngờ tới thật.”
Cùng lúc đó, tại một thông đạo thời không rộng rãi xuyên đến Tiên Linh Văn Minh, vô số thân ảnh khủng bố đứng sừng sững trên hư không. Hoặc là thân ảnh lấp lánh ánh sáng, hoặc là bị tiên vụ bao phủ, đầu đội giáp trụ, tay cầm thiên mâu chiến đao, có nam có nữ, mênh mông bạt ngàn.
Cơ mà kẻ thủ lĩnh lại là một tôn cường giả với thân ảnh tám đầu, người đó đang cưỡi một loại dị thú viễn cổ dữ tợn không rõ. Hắn cũng mặc giáp trụ, vác thiên đao, uy thế khiến người ta sợ hãi.
Đó là gương mặt của nhân tộc, đôi mắt mở to, trong đấy có vô số dị tượng khủng bố lưu chuyển, tinh hà đảo ngược, nhật nguyệt đổ sụp, người này không phải ai khác mà chính là Bát Thủ Chân Thần.
Có điều giờ phút này hắn lại đóng quân tại chỗ, mày hơi nhíu lại, cảm ứng được đạo pháp tức đạo tắc mà bản thân để lại ở Tiên Linh Văn Minh đã mất liên lạc với mình rồi.
Điều này nói rõ đạo tắc pháp thân của hắn bị người ta ra tay giết chết.
Hơn nữa vào giây phút quan trọng còn xóa bỏ tất cả liên hệ với bên phía hắn, ý đồ không để hắn biết được mọi việc xảy ra ở đằng đấy.
Cho nên Bát Thủ Chân Thần hoàn toàn không rõ rốt cuộc Tiên Linh Văn Minh đã xảy ra chuyện gì, tại sao đạo tắc pháp thân của hắn lại bị người ta xóa bỏ.
“Ai to gan thế chứ, không chỉ khiêu khích Hi Nguyên văn minh mà còn xóa bỏ cả đạo tắc pháp thân ta để lại nơi đó, đúng là  coi thường chính ta mà.”
Bát Thủ Chân Thần khẽ biến sắc, gương mặt hắn có phần khó coi, cơ mà cũng trở nên hơi cẩn thận hơn.
Từ tin tức hắn biết được bên Vụ tộc, lại thêm việc gọi kẻ dưới trướng và đồng bọn, đến khi rời khỏi lãnh thổ Tiên Sở Hạo Thổ cũng chỉ mới được hơn mười ngày. Thế mà đạo tắc pháp thân hắn để lại kia đã bị chém chết, thủ đoạn cường thế như vậy chỉ có thể nói là không thèm nể nang gì.
“Cái gì? Đạo tắc pháp thân của ngươi cũng bị chém chết rồi ư? Hình như sự việc càng trở nên thú vị hơn rồi đây.”
“Ta còn tưởng rằng chỉ là một tên cuồng vọng đang khiêu khích uy nghiêm của chúng ta. Có điều bây giờ rõ ràng chính là một kẻ không biết sống chết.”
“Ồ? Nói như vậy, có phải là do kẻ điên nào đó làm hay không? Lúc trước kẻ điên kia ở vùng lãnh thổ quy thuận quốc chủ làm loạn, là do chúng ta cùng nhau liên thủ tự tay trấn sát hắn. Việc này đã trôi qua bao kỷ nguyên rồi? Thật sự không nhớ rõ, cơ mà đúng là khiến cho người ta hoài niệm mà.”
Nghe được lời này của Bát Thủ Chân Thân, vài đồng bọn phía sau hắn cũng cảm thấy giật mình.
Tuy nhiên sau đó có mấy người không chút che giấu nở nụ cười, trong giọng nói tràn đầy sự khinh bỉ và tùy ý, một số người còn mang theo một chút tưởng nhớ và trêu chọc.
Những nền văn minh cổ xưa, “kẻ điên” chỉ cần nghe thấy đã biến sắc mà giờ đây trong miệng bọn họ lại biến thành tùy ý trêu chọc, thậm chí là đối tượng trấn sát. Loại ngữ khí này giống như là thợ săn khi đối mặt với con mồi.
Song nghe thấy lời nói của mấy người này, Bát Thủ Chân Thân lại lắc đầu, trong mắt lóe ra vài sự suy tư.
Hết chương 2712.
Bạn cần đăng nhập để bình luận