Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 1750: Du Phi Nhã cầu kiến

Chương 1750: Du Phi Nhã cầu kiến

Dạo gần đây, thượng giới càng ngày càng hỗn loạn, trong mắt của rất nhiều tu sĩ, có lẽ không lâu sau sẽ có một trận tai họa kinh khủng giáng xuống.

Vô số các thế lực đạo thống ở thượng giới đều đang hạ lệnh cho những đệ tử đang lịch luyện bên ngoài trở về tông môn, lặng yên chờ đợi trận tai họa này kết thúc.

Tuyệt Âm Hoàng Đình hiện thế, Tuyệt Âm Thiên bao phủ.

Bây giờ còn có Hắc Ám Thiên Đình thần bí hơn đang âm thầm ẩn núp giống như màn đêm, khiến cho người khác phải bất an sợ hãi.

Vài ngày trôi qua, trận đại loạn ở Đại Du tiên triều đã làm chấn động các thế lực ở thượng giới cũng dần hạ màn kết thúc.

Du hoàng giao thủ với huynh đệ khi xưa của mình là Du Thiên Chính trên đỉnh Đại Du Hoàng Đô, sau đó thua trận thảm bại, thân tử đạo tiêu.

Ngay cả trấn quốc đạo kiếm của Đại Du tiên triều cũng rơi vào tay Du Thiên Chính.

Màn đêm buông xuống, sát khí ngập trời, máu chảy thành sông, những trận đại loạn kinh khủng càn quét khắp toàn bộ Đại Du tiên triều.

Vô số sinh linh và tu sĩ run rẩy, cảm thấy tuyệt vọng sợ hãi.

Rất nhiều đại quân đã đến ngoài biên giới, chiến hỏa bao trùm lên cương vực vô biên của Đại Du, trong đó càng ngày càng có nhiều thế lực đạo thống nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.

Trong tình cảnh loạn trong giặc ngoài, rất nhiều lão Hoàng tổ ở chỗ sâu trong Đại Du tiên triều không thể không xuất thế, bọn hắn đến tọa trấn ở đây, định trấn áp mọi chuyện nơi này.

Dựa theo quy củ của Đại Du tiên triều, mặc dù nhiều năm trước Du Thiên Chính đã bị trục xuất, nhưng việc trong thân thể hắn có chảy huyết mạch của Hoàng tộc lại là sự thật không thể chối cãi.

Ngoài ra trong trận ước chiến, hắn đã đánh chết tiền nhiệm Du hoàng, đương nhiên hắn có thực lực đảm đương chức vị đương kim Du hoàng.

Thế nên sau khi thương nghị một buổi, rất nhiều lão Hoàng tổ quyết định làm theo quy củ của Đại Du, để Du Thiên Chính chấp chưởng Hoàng vị.

Tất cả các đại thần đều phải hỗ trợ, nếu như Du Thiên Chính không có đủ đức độ và tài năng, không gánh vác được trọng trách nặng nề thì tự khắc phải thoái vị nhượng chức.

Từ đó trận đại loạn này mới dần dần lắng lại.

Nếu bàn về năng lực thì Du Thiên Chính chẳng thua kém tiền nhiệm Du hoàng là mấy, trước đây hắn thua cũng chỉ vì trúng kế mà thôi.

Dưới thủ đoạn thiết huyết cứng rắn của hắn, một trận bình loạn đại chiến nổ ra, thanh trừ vô vàn nhân tố không an phận bên trong lãnh thổ Đại Du.

Đây cũng là màn ra oai phủ đầu kể từ khi hắn trở thành Tân hoàng đến nay, quả thực nó đã trấn áp được rất nhiều người.

Những đại thần phê bình kín đáo kia cũng dần dần ngậm miệng im lặng, bọn hắn không muốn trêu vào Du Thiên Chính đang như mặt trời ban trưa vào ngay lúc này.

Thậm chí một số người còn suy đoán không biết Du Thiên Chính có liên quan tới Hắc Ám Thiên Đình kia hay không.

Nhưng mà số người suy đoán như vậy cũng không nhiều, dù sao cũng không có chứng cứ nào chỉ rõ đám thành đạo tập kích Cố Trường Ca ngày ấy có liên quan tới Du Thiên Chính.

Vào lúc bên ngoài đang biến động liên tục, giờ đây tại chỗ sâu trong Đại Du Hoàng Đô.

Trong một tòa cung điện rộng lớn cổ xưa, Tân hoàng Du Thiên Chính đang đứng ở đây thấp giọng bẩm báo gì đó.

Trên đầu hắn đội tử kim quan, người khoác Long bào rộng rãi, hai tay đeo rất nhiều trang sức có hình dạng ngôi sao, quang huy mờ ảo lưu chuyển xung quanh, hắn giống như một tôn Thiên tử tuyệt thế.

Nhưng nét mặt của hắn lại có vẻ cực kỳ khiêm tốn kính cẩn, không dám có chút bất kính nào.

"Hiện tại đã có sáu phần cương vực của Đại Du nằm trong tay ta, ngoại trừ Trấn Quốc tướng quân và Thái phó trước đây còn chưa quy thuận ra thì tất cả các đại thần khác đều đã thần phục rồi."

Trước mặt Du Thiên Chính, Cố Trường Ca mặc bạch y cầm một chén rượu bạch ngọc trong tay, hắn nhẹ nhàng lắc chén rượu nồng, để lộ sắc mặt hiền hòa thản nhiên.

"Xem ra ngươi vẫn không để ta phải thất vọng."

Hắn cười cười đưa chén rượu bạch ngọc trong tay cho Doãn Mi ở bên cạnh.

Thân là Tân hoàng hiện tại của Đại Du tiên triều, có thể nói thủ đoạn của Du Thiên Chính cực kỳ thiết huyết.

Hễ thần tử nào có ý chống đối thì hắn sẽ bắt nhốt vào thiên lao.

Cho nên so với tiền nhiệm Du hoàng, Cố Trường Ca vẫn thưởng thức Du Thiên Chính hơn.

Nhân vật như vậy dễ khống chế hơn và cũng nghe lời hơn.

Người như vậy trong tiền đề không được ích lợi gì thì sẽ không chọc giận hắn hay làm chuyện ngu xuẩn nào đó.

Đương nhiên Cố Trường Ca cũng không có nỗi lo ấy, dù sao tính mạng của Du Thiên Chính vẫn luôn nằm trong tầm kiểm soát của hắn.

Bây giờ, hắn mới là chúa tể chân chính đằng sau Đại Du tiên triều có cương vực vô biên này.

"Không dám để công tử phải thất vọng."

Du Thiên Chính nghe vậy thì rùng mình trả lời. Hắn không thể quên được ngày hôm đó Du hoàng đã bị Cố Trường Ca giơ tay giết chết như thế nào, có thể nói thủ đoạn của hắn rất lạnh lùng và tàn nhẫn.

Giờ đây các phương trên thượng giới đều e sợ Hắc Ám Thiên Đình như e sợ quỷ thần vậy.

Nếu không phải biết rõ những hắc y Kẻ thành đạo kia là do Cố Trường Ca sai phái, e rằng Du Thiên Chính còn đang nghi ngờ có phải chuyện này vốn chẳng dính líu gì đến Cố Trường Ca hay không.

Hắn giấu sâu đến mức quả thực không sao tưởng tượng được.

Huống chi mạng sống của Du Thiên Chính vẫn còn đang nằm trong tay Cố Trường Ca, trước đây lúc tìm Cố Trường Ca để hợp tác, hắn đã ôm ý định bảo hổ lột da rồi.

Bây giờ hắn cũng đã được toại nguyện, trở thành tân Hoàng chủ của Đại Du tiên triều, báo mối thù mấy trăm năm trước.

"Đúng rồi, công tử, hình như Du Phi Nhã đang nghi ngờ ngài. Nàng cảm thấy việc Du Thiên Dung chết có rất nhiều điểm đáng ngờ, thậm chí còn có âm mưu nữa."

"Mấy ngày nay nàng đã luôn sống ở ngoài Hoàng mộ, muốn cầu kiến các vị lão Hoàng tổ trong đó để bẩm báo chuyện này."

"Ngài xem có cần tìm cơ hội xuống tay với nàng không?"

Sau đó Du Thiên Chính nhớ tới một chuyện cực kỳ quan trọng khác, lập tức nói khẽ.

Hết chương 1750.
Bạn cần đăng nhập để bình luận