Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 3541. Thuận theo ý nguyện



Chương 3541. Thuận theo ý nguyện




Cố Trường Ca nhìn mái tóc trắng của nàng cùng đôi bàn tay đã lộ ra nếp nhăn, im lặng không nói.
“Nếu là như vậy, vì sao lúc trước ngươi lại đồng ý những lời hứa hẹn với ta, khiến cho ta tin tưởng ngươi có thể dựa vào, nghĩ rằng cuối cùng cũng có được vòng tay ôm ấp…”
“Ngươi có biết ngày ngươi thành hôn, ta hâm mộ biết bao nhiêu không? Nhưng ta cũng biết cảnh tượng đó sẽ không phát sinh trên người của ta. Ngươi là thiếu chủ Cố Trường Ca của Cố gia, là chủ nhân thần quốc, minh chủ Phạt Thiên Minh, là Ma chủ đã từng chấn nhiếp chư thiên…”
“Còn ta, chỉ là một nữ hoàng không có ý nghĩa của một Yêu giới nho nhỏ, một lão bà lớn hơn ngươi sáu ngàn tuổi.”
“Ta không phải oán trách ngươi cái gì, chẳng qua ta chỉ cảm thấy mình rất ngu ngốc, ôm kỳ vọng vô ích nhiều năm như vậy.”
Giọng nói của Hi Dao Nữ Hoàng càng lúc càng yếu, nhưng mỗi một câu một chữ của nàng lại bình tĩnh lạ thường.
Cố Trường Ca kinh ngạc nhìn nàng, nhất thời không biết nên nói cái gì.
Lúc đó hắn chỉ nói đùa nhưng nàng lại tưởng là thật, đồng thời còn ôm mộng nhiều năm như thế.
Nhưng đứng ở góc độ lúc đó mà suy nghĩ, đúng là như thế. Mặc dù lúc đó nàng đã là nhất đại nữ hoàng, nhưng tâm tính lại chẳng khác nào thiếu nữ ngây thơ.
“Xin lỗi…”
Cố Trường Ca nói khẽ. Nếu như quay trở lại lúc đó, hắn cũng vẫn không thay đổi quyết định và suy nghĩ của mình, cũng không đưa ra lựa chọn khác.
Hắn chưa bao giờ hối hận về những việc và quyết định mình đã làm. Một tiếng xin lỗi này, hắn chỉ muốn nghiêm túc nói lời xin lỗi vì hắn đã từng lừa dối và lợi dụng nàng.
Có lẽ nói ra hơi buồn cười, nhưng đối với hắn mà nói, hắn thật sự có cảm giác hổ thẹn.
Loại cảm giác này rất giống với lúc hóa phàm ở Thanh Sơn thôn.
Hi Dao Nữ Hoàng dường như cũng không nghĩ đến có ngày Cố Trường Ca sẽ nói ra những lời như vậy.
“Ngươi… quả nhiên không có trái tim.”
Nàng yếu ớt thở dài, cũng không nói gì nữa.
Thật ra có nhiều chuyện có nói nhiều cũng sẽ không có ý nghĩa.
Cố Trường Ca cũng không nói gì thêm, chỉ cầm lấy bàn tay của nàng. Tất cả trạng thái của Hi Dao Nữ Hoàng lúc này, hắn liếc qua là có thể thấy ngay.
Nhưng đây chính là ý nguyện của nàng.
Khi đối mặt với tâm ma, nàng biết rõ đây chỉ là mộng cảnh, biết rõ thật giả hư vô, biết rõ kết quả có thể như vậy, nhưng nàng vẫn lựa chọn.
Nếu nàng muốn sống tiếp, Cố Trường Ca sẽ giúp nàng sống sót.
Nhưng nếu nàng một lòng muốn chết, Cố Trường Ca cũng sẽ tuân theo ý nguyện của nàng.
“Không cần để ý đến ta, đời này ta đã sống đủ rồi. Kiếp sau ta không muốn mệt mỏi như vậy, cũng không muốn làm quân cờ của bất kỳ ai…”
Hi Dao Nữ Hoàng biết suy nghĩ trong lòng Cố Trường Ca, nàng quay đầu nhìn hắn, mặc dù vành mắt vẫn còn đỏ nhưng rất bình tĩnh.
Vô số hình ảnh và cảnh tượng trong cuộc đời này lướt qua tâm trí nàng, bị mẫu thân lừa gạt, quần thần chất vấn, đại yêu tứ phương làm loạn, vô số ám sát, thị nữ tin tưởng nhất phản bội… thậm chí đến điểm cuối cùng của sinh mệnh, nàng cũng không khiến cho nam nhân mà nàng yêu sâu đậm ngừng chân quay đầu lại nhìn nàng.
Nếu có kiếp sau, nàng không muốn lặp lại những điều này nữa.
Tuổi tác trên mặt không còn nữa, nhưng vào lúc này, trong mắt Cố Trường Ca lại hiện lên bóng dáng phong hoa tuyệt đại trong Chân Tiên thư viện lúc ban đầu.
“Ngươi có thể ôm ta một cái không? Có như vậy, đời này của ta hẳn không còn tiếc nuối gì nữa.”
Nàng nhẹ giọng hỏi. Ánh mắt nhìn Cố Trường Ca, mang theo thỉnh cầu hèn mọn.
Cố Trường Ca nhìn nàng, nhẹ gật đầu: “Được.”
Hi Dao Nữ Hoàng bỗng nhiên mỉm cười. Nàng khó khăn chống cơ thể, nhích lại gần.
Cố Trường Ca vươn tay ôm lấy nàng, để nàng dựa đầu vào vai hắn.
“Cảm giác bình yên này thật tốt…”
Hi Dao Nữ Hoàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại, nhỏ giọng thì thào, giọng nói càng lúc càng yếu bớt.
Cố Trường Ca cứ như vậy mà lẳng lặng ôm nàng, cảm nhận khí lực và tinh thần của nàng đang từ từ rút ra khỏi cơ thể của nàng, cảm nhận được nhiệt độ trên người nàng dần dần tiêu tán, rồi cuối cùng mất đi.
Đầu của nàng nặng trĩu gục xuống, vòng tay ôm lấy cổ hắn cũng buông lỏng ra.
Hi Dao Nữ Hoàng đã trút hơi thở cuối cùng, gương mặt mang theo nụ cười, rất bình yên, không có bất kỳ tiếc nuối.
Yêu giới, Phượng Nghi năm một vạn ba ngàn năm trăm, Hi Dao Nữ Hoàng băng hà.
Yêu tộc vô cùng bi thương, vạn dân đến điếu.
Khi quay về lại đương thời, trong ngực Cố Trường Ca mang theo một cái bồn sứ ngọc trắng noãn, nguồn nước trong vắt, một con cá xinh đẹp đang tung tăng bơi lội, thỉnh thoảng nhướng con mắt ngây thơ nhìn hắn.
“Đời trước có lỗi với ngươi…”
“Vậy thì đời này làm lại từ đầu. Hy vọng khi ngươi khôi phục ký ức, ngươi đừng oán trách sự ích kỷ của ta.”
Hắn nhìn con cá, nhẹ giọng nói.

Sau khi trở lại Đạo Xương chân giới, Cố Trường Ca dự định mang thần quốc đi theo. Chuyện liên quan đến Hi Dao Nữ Hoàng, hắn cũng không giấu diếm Nguyệt Minh Không.
Nguyệt Minh Không thật sự thông cảm. Nàng vẫn còn nhớ một bóng người ngồi lặng im một mình trong góc uống rượu trong tiệc cưới của nàng.
Chỉ là nàng không nghĩ tới Hi Dao Nữ Hoàng lại lựa chọn kết cục như vậy, là tâm nguội như tro sao?
Nàng nhớ đến ký ức trước khi trùng sinh của nàng. Khi đó nàng cũng không khác gì Hi Dao Nữ Hoàng. Hết chương 3541.



Bạn cần đăng nhập để bình luận